Chương 153: Dùng não suy nghĩ kỹ chút
"Cũng không phải chuyện to tác gì, hôm qua
em nghe thấy có người nói, chuyện nhà họ Lý có
liên quan đến Tu Nhân, trước đây mối quan hệ
của em và Lý Thanh không phải là quá tốt, nghe
thấy những lời này, có chút tò mò thôi! Còn có
người nói, nguyên nhân của chuyện này là vì nhà
họ Bạch làm chuyện có lỗi với Bạch Cẩm Sương,
Mặc Tu Nhân vì Bạch Cẩm Sương mới thu mua
sản nghiệp nhà họ Lý!” Cảnh Như Yến lắc ly rượu
trong tay, nghi khí mang vẻ thâm trầm.
Cảnh Hạo Đông nghe được những lời này, hừ
nhẹ một tiếng: "Cảnh Như Yến, anh cảnh cáo em,
sau này em cách xa Bạch Cẩm Sương ra một
chút, vứt ngay mấy cái suy nghĩ linh tinh vớ vẩn
đấy ra khỏi đầu đi, đừng có nghĩ thêm phiền phức
cho anh nữa, không phải chỉ là do nhà họ Lý, Bạch
Linh Lan hay Cận Thần Huy, cũng không phải vì
làm gì có lỗi với Bạch Cẩm Sương, em dùng não
mà suy nghĩ kỹ một chút, nếu không xảy ra
chuyện gì, anh cũng không cứu được em đâu!”
Nghe xong những lời nói này, sắc mặt của
Cảnh Như Như Yến trong nháy mắt đã trắng bệch.
Nghĩ đến chuyện Cận Thần Huy chết thảm
kia, bàn tay đang cầm điện thoại của cô ta bỗng.
run rẩy: "Cận Thần Huy cũng làm gì có lỗi đến
Bạch Cẩm Sương sao?”
Cảnh Hạo Đông nhăn mày, ngữ khí không
mấy vui vẻ: "Chẳng lẽ em quên rồi à, chuyện Cận
Thần Huy làm hại đến Bạch Cẩm Sương, chính
em là người cậu ta đi chịu đòn nhận tội, chỉ là,
chuyện này có vẻ Mặc Tu Nhân vẫn đang để
trong lòng, nếu không, Cận Thần Huy cũng không
đến mức... nh nói với em những điều này là muốn
em dùng não suy nghĩ cho kĩ càng vào, em đừng
kể linh tỉnh về anh trước mặt nhà họ Cận, biết
chưa?”
Khi Cảnh Hạo Đông còn nhỏ, bố của Cảnh
Như Yến đã cứu mạng anh một lần, vậy nên Cảnh
Như Yến cũng được coi là một thành viên nhà họ
Cảnh, cũng được nhà họ Cảnh đón tiếp nhiệt tình,
bởi vì Cảnh Hạo Đông coi như nể mặt bố cô ta mà
giúp đỡ cô ta lần này.
Cảnh Như Yến nghe chuyện về Cận Thần Huy,
toàn thân yếu ớt như sắp ngã quy.
Cô dù thế nào cũng không nghĩ được rằng,
địa vị của Bạch Cẩm Sương trong trái tim của
Mặc Tu Nhân lại đã trở nên quan trọng đến
nhường này!
Khi cô ta sai Thiện Lỗi đi hãm hại với Bạch
Cẩm Sương, chỉ là lúc đó cô ta nhất thời tức giận,
cơ bản không nghĩ nhiều đến được mất như thế!
Bây giờ cô ta vừa ghen ghét đố kị lại vừa sợ.
Cô ghen tị với Bạch Cẩm Sương nhanh như
thế đã lấy được sự xem trọng của Mặc Tu Nhân,
thứ mà cô cố gắng tranh đoạt bao lâu nay mà
cũng không được nổi một cái liếc mắt nhìn của
anh ta.
Cô ta cũng sợ nếu Mặc Tu Nhân biết được
chuyện cô sai Thiện Lỗi giở trò với Bạch Cẩm
Sương.
Theo cách mà Mặc Tu Nhân đã xử lí ba người
bọn Lý Thanh, nếu như anh ta biết chuyện phát
sinh tối qua thì cô chắc chắn sẽ đi nốt nửa cái
mạng này của mình.
Không được, cô phải ngăn cản Thiện Lỗi lại.
Cảnh Hạo Đông thấy Cảnh Như Yến chẳng có
chút phản ứng gì, cũng không vui vẻ gì lắm: "Lời
anh nói em có để lọt vào tại không thế?”
Lúc này Cảnh Như Yến mới
hồn, hấp tấp gật đầu: "Em biết rồi anh Cảnh Đông,
sau này em chắc chắn sẽ tránh xa Cẩm Như
Sương, em cũng sẽ không ở nhà họ Cận nói linh
tinh nữa đâu!”
Cảnh Hạo Đông thở phào nhẹ nhõm: "Em hiểu
thế là tốt rồi!”
Cảnh Như Yến cúp điện thoại, sắc mặt rất xấu.
Gô nhìn số của bệnh viện trong điện thoại,
mắt lóe lên một tia sáng, sau đó lái xe đến bệnh
viện.
Mặc Tu Nhân đang xem báo cáo công việc,
đột nhiên nhận được điện thoại của Cảnh Hạo:
Đông.
Giọng nói của Cảnh Hạo Đông có chút không
ổn: "Tu Nhân, cậu nhìn thấy tiêu đề tin tức trên
báo xã hội hôm nay chưa?”