Mục lục
Bạch Cẩm Sương (full) – Truyện tác giả: Vân Khởi Mặc Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 110: Không đi quá giới hạn

Bạch Cẩm Sương toàn thân cứng đờ, sắc mặt
tái nhợt.

Cô khó tin nhìn Mặc Tu Nhân, vẻ mặt vô cùng
bối rối.

Cô không bao giờ dám nghĩ Mặc Tu Nhân lại
nói ra những lời như vậy.

Cô biết rằng buổi sáng mình đã khăng khăng
không cho Mặc Tu Nhân dạy dỗ Sở Tĩnh Dao, Mặc
Tu Nhân lại cho rằng cô quá lố bịch nên vô cùng
bất mãn.

Nhưng mà, cho dù là như vậy, anh ta không
muốn giúp thì cứ nói thẳng, sao lại làm nhục
người ta như thế này!

Bạch Cẩm Sương nghiến răng, hai mắt đỏ
hoe.

Lòng kiêu hãnh của cô không cho phép cô cúi
mình cầu xin sự giúp đỡ của Mặc Tu Nhân.

Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng không để
mình mất bình tĩnh: "Đúng vậy, anh Mặc, lời anh
nói là đúng. Chúng ta vốn không liên quan gì đến
nhau, đều do tôi đã quá đề cao bản thân mình.
Anh Mặc không có lý do gì phải giúp tôi cả, là tôi
bất cẩn, tôi xin nhận trách nhiệm về mình, sau này
tôi sẽ không bao giờ đi quá giới hạn nữa, rất xin
lỗi"

Bạch Cẩm Sương nói xong, quay người loạng
choạng bước lên lầu.

Mặc Tu Nhân bối rối, anh không biết vừa rồi
mình đang nói cái gì.

Nhìn vẻ mặt khó xử của Bạch Cẩm Sương,

anh thực sự có chút hối hận.

Khi Bạch Cẩm Sương đi ngang qua anh, anh
không chút suy nghĩ vươn tay nắm lấy cánh tay
của cô.

Bạch Cẩm Sương đột nhiên cao giọng, giọng
nói xấu hổ xen lẫn tức giận: "Anh Mặc, buông tay!"

Tiểu Bạch ngao ngao kêu lên, tiếng kêu nhỏ
nhẹ bỗng trở nên meo meo tức giận.

Nó túm lấy ống quần của Mặc Tu Nhân rồi
liều mạng cào móng vuốt lên.

Mặc Tu Nhân vô thức buông tay ra, quát lớn:
"Bạch Cẩm Sương!"

Bạch Cẩm Sương quay đầu nhìn anh: 'Anh
Mặc, tôi tự biết rồi, anh đừng nhắc nữa!"

Mặc Tu Nhân mặt mũi sượng trân, còn Bạch
Cẩm Sương đã nhanh chóng bước lên cầu thang.

Bạch Cẩm Sương vừa đi, Tiểu Bạch lại trốn
vào góc tường.

Mặc Tu Nhân nhắm mắt đứng yên lặng, trên
gương mặt luôn nghiêm nghị của anh xuất hiện
một nét phiên muộn hiếm thấy.

Anh đúng là đã uống quá nhiều, vừa rồi ... quả
thực anh không cố ý mà!

Anh chỉ là tâm trạng không được tốt thôi!

Nhưng bây giờ anh giải thích, liệu Bạch Cẩm
Sương có nghe không?

Mặc Tu Nhân chán nản lắc đầu, đi uống một
cốc nước lạnh.

Mặc Tu Nhân tắm rửa sạch sẽ, lấy một viên
kẹo bạc hà ra, ngồi trên chiếu tatami trước cửa sổ
sát đất, trong lòng đã bắt đầu hối hận vì đã nói ra
những lời không hay.







Tham gia Facebook Group

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK