Chương 124: Quyền quyết định
Chỉ trong nháy mắt, mặt Bạch Cao Minh đã tái
như thịt luộc, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên
trán ông ta.
Mặc Tu Nhân lên tiếng: "Giám đốc Bạch, sự
kiên nhẫn của tôi có hạn!”
Bạch Cao Minh cau chặt mày, đưa tay lau mồ
hôi lạnh trên trán, rồi bất chấp tất cả mà đáp lại:
"Tôi có thể đưa đồ cho tổng giám đốc Mặc,
nhưng phải chờ đến khi Linh Lan kết hôn cùng
Cận Thần Huy rồi hằng nói đến chuyện đó!”
Bạch Cao Minh là người thông minh, trong
thành phố Trà Giang này, Lý Văn Hòa cũng không
phải người bình thường, vậy mà chỉ trong một thời
gian ngắn như vậy, ông ta đã bị tố cáo với đầy đủ
chứng cứ. Điều này đã chứng minh thế lực của
Mặc Tu Nhân mạnh đến mức nào, người thường
nhất định không thể làm mếch lòng anh.
Mặc Tu Nhân cười Bạch Cao Minh vẻ mỉa
mai, nghĩ Bạch Cao Minh cũng đã đe dọa Bạch
Cẩm Sương như vậy!
Nhưng dù thế!
Anh đứng lên, để lại một câu: "Hôm nay bọn
họ có thể lấy giấy chứng nhận luôn, hi vọng giám
đốc Bạch không làm tôi thất vọng!”
Mặc Tu Nhân nói xong thì đứng dậy rời đi.
Đến cửa sảnh, không biết anh lại nhớ tới
chuyện gì mà đột nhiên dừng lại. Anh vẫn đưa
lưng vê phía Bạch Cao Minh mà nói: "Đừng quấy
rầy Bạch Cẩm Sương nữa!”
Dứt lời, anh quay người liếc xéo Bạch Cao
Minh: "Giám đốc Bạch, tính tình tôi cũng không
tốt lắm, nếu tôi biết giám đốc Bạch có hành động
quá đáng, thì ông cũng biết hậu quả rồi đó!”
Lưng Bạch Cao Minh toát mồ hôi lạnh, lần
đầu tiên trong đời, có một người trẻ tuổi như vậy
dọa ông sợ đền mất mật!
Ông ta ngồi trong sảnh hồi lâu, đến khi lấy lại
được cảm giác trên chân mới đứng dậy rời đi.
Mặc Tu Nhân rời khỏi sảnh, Triệu Văn Vương
cũng nhanh nhẹn đi theo: "Tổng giám đốc Mặc,
giờ chúng ta vê công ty sao?”
Mặc Tu Nhân không trả lời câu hỏi của anh ta,
mà dặn dò ngược lại: "Cậu nói với nhà họ Cận kia
một tiếng, nói với họ rằng tôi có thể thành toàn
cho sự án mà họ nhắc đến trước đây, nhưng đổi
lại, Cận Thân Huy và Bạch Linh Lan hôm nay phải
đi làm giấy chứng nhận!”
Nhà họ Cận là một trong số ít người hiểu rõ
được thế lực thâm sâu của Mặc Tu Nhân, nếu
không, họ đã chẳng đến nịnh hót Mặc Tu Nhân.
Người khác sẽ cho rằng Mặc Tu Nhân cùng
lắm cũng chỉ là một ông hoàng trong ngành trang
SỨC.
Nhưng nhà họ Cận thì biết nhiều hơn một
chút, dù họ vân không hiếu được thân phận thật
của Mặc Tu Nhân, nhưng ở thành phố Trà Giang,
các dự án lớn đều có liên quan đến Mặc Tu Nhân,
điều này đã chứng minh rằng anh có thủ hạ ở cả
hai giới chính trị và thương mại. Mặc Tu Nhân có
quyền quyết định.
Triệu Văn Vương nghe Mặc Tu Nhân nói vậy
thì vội vàng gật đầu: "Được, tôi sẽ làm ngay đây!”
Mặc Tu nhân nghĩ thêm một lát rồi lại nói:
"Hôm nay không đến công ty, tôi về nhà một
chuyến! Nếu không có chuyện quan trọng thì
đừng gọi cho tôi!”