Chương 111: Gió thổi mưa giông
Tay Bạch Cẩm Sương khựng lại giữa không
trung.
Triệu Văn Vương giật mình nhìn Bạch Cẩm
Sương: "Cô Bạch, cô tìm tổng giám đốc Mặc hả?"
Bạch Cẩm Sương hơi không tự nhiên thả tay
xuống, gật đầu nhẹ: "Ừ, tôi tìm tổng giám đốc Mặc
lấy tài liệu!"
Triệu Văn Vương nghe thế gật đầu rồi rời khỏi
phòng làm việc.
Bạch Cẩm Sương vào văn phòng, Mặc Tu
Nhân vẫn không ngẩng đầu lên, tiếp tục cúi đầu
xem tài liệu.
Đúng là anh có nói với Lâm Thanh Tuấn, kêu
Bạch Cẩm Sương nếu có thời gian thì tới tìm anh
lấy tài liệu về cuộc thi trang sức Trái Tim Của Biển
tổ chức ở Nha Trang, nhưng tối qua anh chỉ vừa
mới nói chuyện đó cho Bạch Cẩm Sương, anh
không ngờ là Bạch Cẩm Sương sẽ thật sự tìm đến.
Bạch Cẩm Sương thấy Mặc Tu Nhân chỉ xem
cô như là không khí, trong vô thức nghĩ đến
chuyện tối ngày hôm qua.
Cô nhếch môi cười tự giễu một cái, biết ngay
sẽ như vậy mà, lúc trước cô lại còn nghĩ là mình
quan trọng lắm.
Cô ngây thơ cho rằng, sống với nhau lâu như
vậy, kiểu gì cũng sẽ có chút tình cảm.
Kết quả là, trong mắt Mặc Tu Nhân, cô chả là
gì cả, người ta chẳng qua chỉ là lúc tâm trạng tốt,
tiện tay giúp cô một chút mà thôi, cô còn thật sự
khắc ghi những chuyện này.
Nếu Mặc Tu Nhân đã không nói lời nào, Bạch
Cẩm Sương biết chừng mực mà chủ động mở lời:
"Tổng giám đốc Mặc, tôi tìm ngài để lấy tài liệu
liên quan đến cuộc thi trang sức Trái Tìm Của
Biển tổ chức ở Nha Trang!"
Mặc Tu Nhân trên mặt thì bình tĩnh tự nhiên
lắm, nhưng trong lòng loạn muốn chết.
Anh nhìn Bạch Cẩm Sương, không có tiếp lời
cô, ngược lại còn nói: Chúc mừng em lại đạt giải
nhất trong cuộc thi trang sức Nẵng Mai!"
Bạch Cẩm Sương mặt hoàn toàn vô cảm:
"Cảm ơn, chỉ có điều, công lao trong cuộc thi
trang sức Nẵng Mai chủ yếu vẫn thuộc về tổng
giám đốc Mặc!"
Hai người nói chuyện với nhau vừa khách sáo
vừa trịnh trọng, cực kỳ gượng gạo.
Mặc Tu Nhân đành câm nín, anh hiểu rõ, bây
giờ mà anh có xin lỗi đi nữa, Bạch Cẩm Sương
cũng chưa chắc sẽ nghe.
Suy cho cùng, tối hôm qua anh đã nói ra
những lời làm cho cô tốn thương.
Trong mắt anh thoáng hiện vẻ bất đắc dĩ, cầm
tài liệu bên cạnh đưa tới: “Đây là những tài liệu
liên quan đến cuộc thi ở Nha Trang, anh bảo Triệu
Văn Vương in ra rồi đây, em cầm về xem thử đi,
vẫn còn hơn nửa tháng lận, chuẩn bị thật kỹ nhé!"
Bạch Cẩm Sương gật nhẹ đầu, nét mặt lịch sự
mà xa cách: "Tôi sẽ về chuẩn bị kỹ!"
Bạch Cẩm Sương cầm tài liệu, xoay người
muốn đi ra.
Mặc Tu Nhân từ trên ghế làm việc đứng dậy:
"Bạch Cẩm Sương!"
Bạch Cẩm Sương xoay người, mặt vô cùng
lạnh nhạt nhìn anh: "Tổng giám đốc Mặc, còn có
Tham gia Facebook Group