Mục lục
Bạch Cẩm Sương (full) – Truyện tác giả: Vân Khởi Mặc Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 163: Vui đến quên cả trời đất

Sở Tĩnh Dao đưa tay lên miệng suyt một

tiếng: "Ba, ba nhỏ tiếng chút đi!"

Cô ta cầm điện thoại của stt lên, phát hiện ra
điện thoại anh không khóa, màn hình vẫn đang
hiển thị cuộc trò chuyện với Bạch Cẩm Sương.
Sau khi xem qua toàn bộ tin nhắn một lượt, ánh
mắt cô ta hiện tên một tia tàn nhân, đem những
tin nhắn quan trọng ghi lại. Vừa lúc đó, nghe thấy
tiếng bước chân của stt từ trên lầu đi xuống, cô ta
nhanh như chớp đem điện thoại của anh trả lại
chỗ cũ, xoay người ngồi lại trên ghế làm như

không có chuyện gì xảy ra.

†t đi xuống lầu, vẻ mặt lãnh đạm nói: "Chú hai,

nếu chú muốn ở lại ăn cơm thì cháu sẽ bảo người

làm nấu nhiều món một chút, còn về chuyện làm
ăn cháu e là cháu không có khả năng giúp gì

được cho chú đâu."

Anh không thể hợp tác cùng với gia đình chú
Hai được nữa, phải dạy cho Sở Tĩnh Dao một bài

học!

Sở Thiệu Sâm mấp máy môi định nói gì đó,
cuối cùng mấp máy cả nửa ngày cũng không nói

được câu nào.

Sáng thứ sáu, Chuyến bay của Bạch Cẩm
Sương mười hai giờ trưa mới bắt đầu xuất phát,
mười giờ cô đã có mặt ở sân bay rồi. Lúc cô tới,
Thanh Tuấn và Thượng Vân Dương còn tới trước
cả cô. Hai người họ ngồi trong phòng chờ vừa
cười cừa nói chuyện phiếm, tưởng chừng như rất
vẻ. Nhìn thấy cô bước đến, Thượng Vân Dương
nghĩ tới thái độ thù địch khó hiểu của cô liền nâng

cao tone giọng, cố tình nói to tỏ vẻ vô cùng thân

thiết nói chuyện phiếm với Lâm Thanh Tuấn.

Cô nhắm mắt lại nghỉ ngơi, không thèm để ý

tới thái độ của cô ta.

Khi nhìn thấy Lâm Thanh Tuấn, cô mơ hồ nghĩ
tới hình như lúc trước Mặc Tư Nhân có ý định đi
cùng cô tới Nha Trang để tham gia cuộc thi lần
này. Chỉ có điều sau buổi tối hôm đấy, cô và anh
đã ba bốn ngày không gặp lại nhau rồi. Nghĩ tới
mấy ngày nay anh cùng cái cô Quý Nhiên kia làm
ra cái loại chuyện chẳng ra gì ấy, Cẩm Sương
nhếch môi tự giễu một cái, vẻ mặt không kém

phần mỉa mai.

Chỉ sợ là bây giờ Mặc Tư Nhân không khéo

đang ở nhà vui chơi đến quên cả trời đất ấy chứ!

Một lúc sau, điện thoại di động của cô bất
chợt vang lên. Cô liếc qua màn hình một cái, là tin
tức từ Trà Giang, cô nhìn thêm một cái, cơ thể đột

nhiên cứng đờ cả lại.

Tiêu đề bài báo: Tân Vô Đoan - con trai lớn
nhà họ Tần - cùng vị hôn phu trở về nước, là đại

hỷ sắp tới hay là một sự thâu tóm quyền lực?

Trên đầu bài báo còn đính kèm một bức ảnh
của Tần Vô Đoan đang sánh vai cùng Tống Ngọc
Tiên. Nhìn vào thời gian của bức ảnh thì hẳn là

vừa mới chụp ở sân bay sáng nay.

Cẩm Sương bây giờ mới nghĩ tới, hôm trước
Thanh Tuấn có nói với cô ngày cô đi Nha Trang
cũng chính là ngày Tần Vô Đoan trở lại cái thành
phốTrà Giang này. Như vậy có nghĩa là bây giờ

Tần Vô Đoan có thể vần đang ở sân bay?

Hai năm nay, cứ mỗi lần nhìn thấy cái tên Tân
Vô Đoan này là trong tiềm thức của cô lại sản sinh
ra một cảm giác khó chịu. Nghĩ đến cảnh cô cùng
con người kia có thể chỉ đang đứng cách nhau
không đến 2km, cô mím chặt môi, ngón tay vô

thức nắm chặt lấy điện thoại, trở nên trắng bệch.

Lâm Thanh Tuấn tinh ý nhìn ra được sự khó
chịu của Cẩm Sương, anh cũng vừa nhìn thấy cái

tin tức Tân Vô Đoan trở về kia.

Nghĩ đến cảm giác không thoải mái của Cẩm
Sương, anh không nhịn được mà mở lời: "Cẩm

Sương, em không sao đấy chứ?”

Bạch Cẩm Sương lắc đầu: "Không sao, em

ổn!

Lâm Thanh Tuấn đang mấp máy môi chuẩn bị
hỏi thêm vài câu thì thấy ca đứng lên: "Em đi vệ

sinh một chút”

Cô nói xong liền quay đầu bước đi. Cô bước
vào nhà vệ sinh, mở vòi nước ra trực tiếp hứng
nước lạnh rửa mặt, cảm thấy đầu óc tỉnh táo hẳn ra.



Cô lau mặt, vừa tính đi hong khô tay thì chợt

nghe thấy một giọng nói truyền ra từ phòng vệ





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK