Ngay khi suy đoán này được đưa ra, nó đã nhanh chóng được nhiều người đồng tình. Dù sao thì những gì Đường Tuấn nói đều không thể tin được, còn kinh ngạc hơn là anh đã phá bỏ được giới hạn nữa.
"Thằng nhóc ngu ngốc ."
Sắc mặt của Từ Vũ trở nên vô cùng ảm đạm, lão quát lớn: "Ba vị thiền sư của Chùa Bái Đính là Vô Sắc, Vô Tướng, Vô Không đều có tu vi hạng cao, đều là đại sư đã luyện thành Pháp Tướng Tinh Thần. Ba người bọn họ liên thủ là đủ để làm kinh động tất cả lũ chuột nhắt, làm thế nào mà tha cho cậu làm càn để hoen ố tên tuổi của ba người đó chứ."
"Kiêu căng." Vũ Quân cũng bình luận tương tự.
"Hừ."
Đường Tuấn không thèm nói nhảm nữa, anh cựa người, hai nắm đấm đã được tung ra.
Không khí bị nổ tung lại phát ra những tiếng trầm thấp, như thể hai con rồng giận dữ đang rên rỉ.
Anh hoàn toàn muốn chiến đấu với hai vị cao thủ Thần Hải cảnh bằng chính thực lực của mình!
"Muốn chết." Từ Vũ cười một cách dữ tợn, giậm chân, khí tức đanh thép khắc nghiệt phóng ra, thoáng có tiếng đao thương vó ngựa vang lên quanh người lão khiến người ta có cảm giác như đã đến chiến trường cổ đại với cảnh trước mắt là hàng ngàn binh lính đang chiến đấu. Những võ giả có tu vi thấp hơn một chút hai chân bủn rủn và khó mà đứng thẳng.
Chiến Thần Khí Quyết của nhà họ Từ do lão thi triển mạnh hơn gấp nhiều lần so với Từ Nhật. Chân khí hùng hồn mang theo sát khí dồi dào, lúc này Từ Vũ giống như là một vị tướng trăm trận trăm thắng, muốn tiêu diệt kẻ thù trước mặt ngay lập tức.
Vũ Quân cũng tức giận y như vậy.
Chỉ thấy cơ thể hơi khòm ban đầu của ông ta ngay lập tức thẳng lên, lộ ra phong thái của mình. Không khí xung quanh ông ta như đã biến thành sông, phát ra tiếng nứt vỡ gào thét, một vòng sóng nước dập dờn xô tới.
Khí thế của hai võ giả Thần Hải cảnh trung kỳ đều bộc phát, đám võ giả vốn đã lui rất nhiều lại lui về phía sau lần nữa, kinh ngạc nhìn ba bóng người như thần tiên trên kia.
"Đạo Thể có thể tiếp tục vô địch không?"
Một suy nghĩ hiện lên trong đầu mọi người.
Ngay sau đó, nắm đấm của Đường Tuấn đã cho mọi người biết đáp án thật sự.
Anh tung ra cả hai cú đấm, không đầy uy lực như Từ Vũ và Vũ Quân, nhưng khá tinh tế. Hai nắm đấm cứ thế mà tung thẳng tới khiến người ta có một loại cảm giác ngựa thần lướt gió tung bay, hiếm có trên đời.
"Võ học của cậu ta không hề thua kém mình."
Từ Vũ nhìn thấy điều này thì chấn động. Vốn dĩ lão cho rằng Đường Tuấn nhiều nhất là đạt tới Thần Hải cảnh, dựa vào Đạo Thể nên mới đả thương được Cổ Sáng. Không ngờ tu vi võ học của Đường Tuấn không thua gì một người đã rèn luyện võ học hơn mười năm, thậm chí còn mạnh hơn.
Bùm bùm.
Hai tiếng động trầm thấp vang lên gần như đồng thời.
Trong nháy mắt, hai cú đấm của Đường Tuấn đã xuyên thủng hàng phòng ngự của Vũ Quân và Từ Vũ, đánh trúng ngay ngực của cả hai.