Giao công tử đứng lên, vươn vai một cái, tùy ý nói: "Đúng lúc tôi cũng rảnh rỗi nhàm chán, cũng đi cùng với Trương môn chủ một chuyến. Nếu như tư chất của anh ta không tệ, nói không chừng tôi còn có thể nhận anh ta làm người hầu."
Trương Kiếm Luân nói: "Nếu có thể có được sự coi trọng của Giao công tử, đó là phúc phần của anh ta."
Giao công tử khoát khoát tay, nói: "Những lời này đừng nói sớm như vậy. Không phải là người như thế nào cũng có tư cách làm người hầu của Giao Đông Thanh tôi."
"Thời đại đại tu hành, quả nhiên người tu hành xuất hiện lớp lớp." Đường Tuấn cảm nhận được nguyên khí trời đất dày đặc, tự mình lẩm bẩm.
Đường Tuấn cũng không ngờ rằng, bởi vì mình mở ra nơi trấn giữ ma, khơi thông Nguyên Khí Chi Nhãn, thế mà trong lúc vô tình đã sáng tạo ra một thời đại đại tu hành như thế này. Bây giờ nồng độ của nguyên khí trời đất càng ngày càng dày đặc, thậm chí sau này có thể đạt tới mức độ của thời đại tu chân.
"Qua thêm mười năm nữa, e là Trái Đất sẽ đi vào thời đại toàn dân tu hành." Đường Tuấn nói nhỏ.
"Cũng có thể." Thủy Thanh Lam gật đầu.
Anh ta đến từ vùng đất bên ngoài Trái Đất, quê hương mà anh ta sinh sống giống như một đại tinh tu hành. Rất rõ ràng, một hành tinh thuộc về người tu luyện sẽ lớn mạnh và đáng sợ đến mức nào, mà bây giờ Trái Đất chỉ có loại hình thức ban đầu này.
"Những người tu hành ở ngoại vực theo những lời anh nói kia, còn bao lâu nữa mới có thể đến Trái Đất." Đường Tuấn đột nhiên hỏi.
Sau khi Thủy Thanh Lam bị ép nhận anh làm chủ, Đường Tuấn biết được rất nhiều chuyện.
Thủy Thanh Lam khẽ giật mình, vẻ mặt rất phức tạp: "Năm đó nguyên khí trời đất ở hành tinh mà bọn tôi sinh sống đứng trước nguy cơ khô cạn, chỉ có thể đến nơi khác tìm kiếm những hành tinh thích hợp để tu hành. Tôi và mười một người khác làm bộ đội tiên phong, chia ra tìm kiếm. Cuối cùng tôi đã tới nơi này, phát hiện hoàn cảnh ở nơi này rất thích hợp để tu hành, nên đưa tin trở về. Không ngờ rằng lại bị người tu hành của Trái Đất các người trấn áp hai ngàn năm."
"Tính toán thời gian, nhiều nhất là qua năm năm nữa, bọn họ sẽ đi vào Trái Đất." Thủy Thanh Lam nhìn Đường Tuấn, trong mắt mang theo vẻ cười trên nỗi đau của người khác: "Ở hành tinh của bọn tôi, thực lực của tôi chẳng qua chỉ xếp ở hạng trung bình. Những người mạnh mẽ hơn tôi, ít nhất còn có vài trăm người, trong đó người tu hành cảnh giới Hóa Thần cũng có tận mấy người. Chỉ dựa vào Trái Đất của các anh thì không ngăn nổi."
"Hừ." Sắc mặt của Đường Tuấn trầm xuống.
Tâm niệm vừa động, mặt của Thủy Thanh Lam lập tức lộ ra vẻ đau đớn.
Lúc này Thủy Thanh Lam mới thu hồi lại vẻ mặt khinh thường kia, vừa nãy anh ta nói đến nỗi quên trời quên đất, suýt chút nữa quên mất tính mạng của mình đang nằm trong tay của Đường Tuấn.
Tâm trạng của Đường Tuấn rất nặng nề.
Thực lực của anh hôm nay, nhiều nhất chỉ cao hơn Thủy Thanh Lam một chút, có thể thu phục được Thủy Thanh Lam vẫn là dựa vào năng lực của tinh thần chi thi. Nếu như thật sự giống với những gì Thủy Thanh Lam đã tới, mấy trăm người tu hành thực lực còn mạnh mẽ hơn cả anh đi vào Trái Đất, vậy Trái Đất có thể đỡ nổi không?
Càng đừng nhắc đến còn có người tu hành cảnh giới Hóa Thần. Đối với người tu hành ở cảnh giới này, Đường Tuấn cũng biết một chút. Bất kỳ một người tu hành cảnh giới Hóa Thần nào, thực lực đều mạnh mẽ hơn cảnh giới Nguyên Anh viên mãn gấp trăm lần. E là một người tu hành cảnh giới Hóa Thần cũng có thể tiêu diệt hết toàn bộ Trái Đất.
"Năm năm." Nắm đấm của Đường Tuấn siết chặt, anh nhất định phải có được sức mạnh chiến đấu của cảnh giới Hóa Thần trong vòng năm năm, mới có thể bảo vệ Trái Đất.