“Không sai. Đúng là Đằng mỗ!” Người đàn ông trung niên cười ngạo nghễ, nói: “Bảy vị tông sư, đúng là một đội hình cực mạnh. Đáng tiếc, cuối cùng thì các người vẫn tới chậm một bước, nhất định phải táng thân tại huyết trì này.”
“Chắc cậu là Đường Tuấn nhỉ.” Bỗng nhiên ánh mắt của Đằng Vũ Vân dừng lại trên người Đường Tuấn, cười dữ tợn nói: “Không cần phủ nhận, trước khi Đằng Ma chết đã thông báo dùng bí thuật của dân tộc Mèo để thông báo về ý đồ và hành động của các người cho tôi từ sớm rồi. Thật nực cười, các người vậy mà lại còn muốn giết tôi, đúng là không biết tự lượng sức mình.”
Sắc mặt của mọi người lại thay đổi, liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đã xem nhẹ bí thuật cổ của dân tộc Mèo rồi. Trước khi chết vậy mà Đằng Ma lại có thể truyền tin tức ngược về lại dân tộc Mèo, thủ đoạn như này đúng là chưa từng nghe thấy bao giờ.
“Đáng tiếc là cô con gái của nhà họ Hoa kia không ở đây, nếu không đúng lúc có thể nhổ cỏ tận gốc, có điều không sao cả, chờ đến sau khi giết hết mấy người, tôi lại đi giết cô ta!” Đằng Vũ Vân lành lạnh nói.
Huyền Long Tử tiến lên trước một bước, khí thế trên người phóng tỏa ra, lạnh lùng nói: “Đằng Vũ Vân, ông vẫn còn chưa tấn chức lên Thần Hải, ông cho rằng tôi không giết được ông à!”
“Ha ha ha!” Bỗng nhiên Đằng Vũ Vân cười to, nói: “Đúng là tôi chưa tấn chức Thần Hải thật, có điều thế thì sao chứ, đủ để giết các người rồi.”
Tiếng nói vừa mới ngừng, đột nhiên Đằng Vũ Vân bay lên khỏi mặt đất, toàn bộ sơn động đều rung động theo, vậy mà huyết trì lại có xu thể sôi trào mở rộng ra. Khí thế trên người ông ta bùng nổ gấp mấy lần mấy người Triệu Tuấn Phong và Huyền Long Tử.
“Nửa Bước Thiên Nhân!” trên gương mặt chất phác của Triệu Tuấn Phong cũng lộ vẻ mặt kinh hãi, thất thanh nói.
Cao thủ Cảnh giới Thần Hải, cũng được gợi là thiên nhân.
Nửa Bước Thiên Nhân, có nghĩa là khoảng cách tới Cảnh giới Thần Hải chỉ còn nửa bước nữa là có thể sinh ra được cao thủ. Chỉ cần cho bọn thời gian, chắc chắn 100% tấn chức lên Thần Hải.
Tuy rằng Huyền Long Tử lĩnh ngộ ra Thủy Hỏa Ý Cảnh, có hi vọng tấn chức lên Thần Hải nhưng lại kém hơn rất nhiều so với Nửa Bước Thiên Nhân của Đằng Vũ Vân. Tuy chỉ là nửa bước nhưng không phải người có Cảnh giới Chân Khí có thể địch nổi.
“Không sai! Dựa vào cảnh giới Nửa Bước Thiên Nhân của tôi đã có thể hoàn toàn nghiền áp các người rồi! Huống chi, tôi còn có huyết trì, huyết trì không làm được, tôi đây sẽ để các người chết!” Đằng Vũ Vân nói rất chắc nịch.
Lúc này mọi người mới phát hiện hơi thở trên người Đằng Vũ Vân vậy mà có liên quan đến huyết trì, năng lượng thuần khiết tản ra từ giữa huyết trì rót vào cơ thể của ông ta, làm cho mỗi một khắc hơi thở của ông ta càng trở nên mạnh mẽ.
“Hôm nay, các người chắc chắn phải trở thành phụ liệu cho huyết trì, hoàn thành tấn chức Thần Hải của tôi!” Nói xong, bàn tay Đằng Vũ Vân vung lên, một luồng kiếm khí màu máu được tạo ra từ khoảng không, lao về phía đám người Đường Tuấn đang đứng.