Lại qua không bao lâu sau, một tiếng rồng ngâm truyền đến từ nơi xa. Một con Thiên Long màu tím ánh vàng xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người, ở phía sau lưng Thiên Long, có một người con trai mặc áo bào khí chất tựa như thiên tiên giáng trần đang ngồi.
Ngao Vấn Thiên và Đạo Nhất cũng tới.
“Ha! Hai tên nhóc Long tộc và Thần tộc, đừng có chặn đường.”
Đúng lúc này, lại là một tiếng cười lạnh vang lên ở phía sau lưng Ngao Vấn Thiên và Đạo Nhất.
Ở phía sau hai người, một tảng mây màu đen lớn nhanh chóng bay tới. Từ trong đám mây màu đên vươn ra một cánh tay thật dài, bàn tay chụp lấy Ngao Vấn Thiên cùng Đạo Nhất.
“Là tiểu Tôn Giả của Cổ Ma tộc ra tay.” Có người la hét lên.
Ở trong tiếng kêu la ầm ĩ của mọi người, Ngao Vấn Thiên và Đạo Nhất cũng ra tay.
Thân mình của Ngao Vấn Thiên đột nhiên trở lên to lớn, một bộ móng vuốt rồng cũng vung ra, va chạm thật mạnh với bàn tay khổng lồ kia. Mà phía sau lưng Đạo Nhất cũng bay ra một đạo ánh kiếm, chém về phía đám mây màu đen.
Rầm một tiếng, tiểu Tôn Giả của Cổ Ma tộc biến thành bàn tay trên không trung kia bị Ngao Vấn Thiên và Đạo Nhất kích bay.
“Hừ.”
Bên trong đám mây màu đen truyền ra một tiếng kêu rên thẹn quá thành giận, sau đó mấy chục bàn tay to lớn đồng loạt vươn ra từ trong đám mây màu đen, muốn bắt lấy Đạo Nhất và Ngao Vấn Thiên.
Tuy rằng Ngao Vấn Thiên và Đạo Nhất tài giỏi khiếp người, thực lực đã coi như là lớp đứng đầu trong số những người trẻ tuổi. Nhưng lúc này những người núp ở trong đám mây màu đen đều là tinh nhuệ của Cổ Ma tộc, có đến mấy chục vị tiểu Tôn Giả. Đối mặt với hơn mười vị tiểu Tôn Giả đồng thời ra tay, hai người không dám cậy mạnh, vội vàng lui về phía sau.
“Khiêu khích uy nghiêm của Cổ Ma tộc ta, không trả cái giá có chút đắt thì làm sao được?” Một giọng nói lạnh lùng phát ra từ trong đám mây màu đen.
Một bàn tay màu đen vàng chợt xuất hiện ở giữa những bàn tay kia, tốc độ còn nhanh hơn ba phần so với những bàn tay khác, bao trùm lấy Ngao Vấn Thiên và Đạo Nhất. Bàn tay này vừa hạ xuống, không khí bên đường đều như bị đóng thành băng vụn, khả năng uy lực thật sự khiến cho da đầu người ta phải tê dại.
“Thiên Ma vương, bắt nạt hai nhóc con tiểu bối thì có bản lĩnh gì chứ.”
Một tiếng quát chói tai vang lên. Một luồng ánh sáng mang theo sấm sét và ánh điện chợt xuất hiện đánh về phía bàn tay mày đen vàng kia.
Ánh sáng lôi điện và bàn tay đen vàng kia va chạm vào nhau, hai bên đồng thời nổ tung, hóa thành hai bóng người nhỏ bé.
Trong đó một người rõ ràng là Lôi Vũ, anh ta vốn là dựa vào sức mạnh căn nguyên lôi điện mà nổi danh, ngoại trừ anh ta ra, còn có ai có thể đánh ra một luồng ánh sáng lôi điện mạnh mẽ nhanh đến như vậy?
Người còn lại là một người đàn ông trung niên với khuôn mặt trắng nõn. Trong tay ông ta cầm một cái quạt lông màu đen, tựa như một trí giả một tay có thể định được càn khôn.
“Người này chính là Thiên Ma vương?”
Trong lòng Đường Tuấn vừa động. Trước kia người đứng đầu tiên ở trên bia đá Kỷ Nguyên chính là Chu Tước thần quân, vị xếp thứ hai chính là Thiên Ma Vương của Cổ Ma tộc đang đứng ở trước mặt đây, dùng sức mạnh áp chế Lôi Vũ một thứ tự. Từ màn giao thủ vừa rồi mà nói, thực lực của vị Thiên Ma vương này cũng đích xác ở phía trên Lôi Vũ. Vẻ mặt của Thiên Ma vương bình tĩnh, thậm chí còn mang theo nét mỉm cười, mà sắc mặt của Lôi Vũ lại trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.
“Lôi Vũ, thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi, mà ông lại chẳng có một chút tiến bộ nào cả.” Thiên Ma vương không chút khách khí mà phê bình.
Lôi Vũ hừ một tiếng, nói: “Không tỷ thí chân chính một chút, làm sao ông có thể biết được chứ?”