Ánh mắt Thủy Miểu Miểu lấp lóe, nói: "Được.
Chúng ta sẽ trở về Thiên Hải Giới.”
Trong mi tâm của cô ta, hai viên thủy hỏa thần văn đang phóng thích ấm áp nhàn nhạt, làm cho trái tim cô gái càng thêm kiên định, thầm nghĩ: "Tôi tin tưởng anh nhất định sẽ tới tìm tôi.”
Cổ Linh giới, không biên giới, gần như có một tinh vực có kích thước một phần ba.
Trước khi trải qua trận chiến tranh kia, Cổ Linh giới coi như là một chỗ bảo địa trân quý, bàn về tinh khí thiên địa trình độ nồng đậm ở trung ương Tinh Hải có thể xếp hạng một trăm.
Trận chiến tranh kia hủy diệt chỉ là một bộ phận nhỏ Cổ Linh giới.
Cổ Linh giới còn sót lại vẫn to lớn như cũ, nắm trong tay toàn bộ Cổ Linh giới chính là một vị đại tu hành giả Thần Quân Cảnh đỉnh phong, tên là Cổ Linh Vương, đứng đầu top mười Thần Quân bảng.
Chính là bởi vì có vị Cổ Linh Vương này tọa trấn, cho nên mới có rất ít người dám đại náo ở Cổ Linh giới.
Chỉ là hiện giờ Cổ Linh Vương đã già, cảnh giới không cách nào đột phá nữa, tâm tư của rất nhiều người đã nổi lên.
Mất ba ngày, Đường Tuấn đi tới Cổ Linh giới.
Tuy rằng hôm nay anh thăng cấp Thần Quân, nhưng còn chưa lĩnh ngộ ra đại na di loại đại thần thông, nên chạy đi quả thật tương đối chậm.
Nhưng mà đại hội Mộ Thanh tìm bạn trăm năm là một tháng sau, thời gian còn rất nhiều.
Đường Tuấn đi tới thành Cổ Linh trước, đây là thành mạnh nhất Cổ Linh giới, diện tích của một tòa thành trì lớn như lục địa Địa Cầu, vô cùng rộng lớn.
Đi trên đường, Đường Tuấn đi lại giống như người bình thường, cũng không có ai nhận ra anh là một vị Thần Quân.
Hiện giờ Nguyên Anh của anh đã biến mất, chỉ còn lại vòng tròn thần bí nối liền bản thân cùng thế giới nhỏ và phân tầng cảnh giới của tu giả bình thường không còn áp dụng được cho anh nữa.
Lúc này, chỉ sợ ngay cả Chu Tước Thần Quân cũng không thể nhận ra cường độ khí tức của Đường Tuấn.
Thần niệm Đường Tuấn lặng yên không một tiếng động tản mát ra ngoài.
Anh đang tìm người có thể chất đặc thù, muốn thông qua thể chất đặc thù để gián tiếp cảm nhận căn nguyên chi lực.
Cổ Linh thành, nghe nói từ rất lâu trước kia có rất nhiều người tu hành có thể chất đặc thù tụ tập ở đây, đây cũng là nguyên nhân Đường Tuấn đến nơi này làm điểm dừng chân đầu tiên.
Lông mày anh bỗng nhiên nhướng lên, rồi biến mất tại chỗ.
Trước một tòa nhà giống như một khách sạn, một đám đông vây quanh.
Trong đám người, một người đàn ông mạnh mẽ cầm một cây roi tản ra ô quang quất một chàng thanh niên.
Người đàn ông mạnh mẽ có tu vi Hóa Thần Cảnh, mà trên người chàng thanh niên kia lại không có chút pháp lực nào, giống như là một người bình thường.
Mỗi một roi người đàn ông mạnh mẽ đánh xuống, đều có chút sức manh bộc phát, sức mạnh này đều có thể thương tổn đến tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh.
Người thanh niên da bóc thịt bong, nhưng năng lực chữa trị của anh ta lại vô cùng lợi hại, một hào quang nhàn nhạt ở bên ngoài cơ thể anh ta bắt đầu khởi động, máu tràn ra lại bắt đầu chữa trị.