"Thầy Tanabe, bên chỗ Sato Hida vừa truyền tin đến, Hậu Thiên Đạo Thể Đường Tuấn của Việt Nam đã đi tới Nhật Bản, đang đánh nhau với anh ta. Anh ta sợ đối phương chạy trốn, muốn nhờ thầy kêu gọi giới võ đạo Nhật Bản tiến hành bao vây Đường Tuấn.”
Một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi quỳ xuống và cung kính thưa với ông già trước mặt mình.
"Ồ, xem ra bọn họ chưa kịp giết đối phương ở Biển Đông à." Ông lão trước mặt người đàn ông vừa rồi có khuôn mặt tiều tụy, làn da trên mặt giống như da gà với vô số nếp nhăn, thân thể hơi gầy, như thể ông ta có thể tắt thở bất cứ lúc nào vậy.
"Vâng. Nghe nói là bởi vì Giao Thức đại thánh ạ, không biết con Giao Long này nghĩ cái gì mà lại trợ giúp Hậu Thiên Đạo Thể đi giết Khương Mạch Dũng, còn khiến Sato Hida trọng thương nữa.” Người đàn ông giải thích.
"Giao Thức đại thánh." Sâu trong mắt ông lão bỗng nhiên lóe lên một tia sang lạnh lùng: "Xem ra cậu ta được xếp ở vị trí số một trong bảng xếp hạng Chí Cường đã làm cho cậu ta lầm tưởng quá rồi đấy.”
Một luồng khí thế khó có thể danh trạng từ trên người ông lão mơ hồ bộc phát ra.
Cơ thể người đàn ông run lên, vội cúi người xuống. Thực lực và địa vị của ông ta ở Nhật Bản đã rất cao rồi, nhưng ở trước mặt ông lão vẫn chỉ giống như một đứa trẻ phải nghe người lớn mắng nhiếc.
"Được rồi. Chờ giết được tên Đạo Thể lại xử lý chuyện bàn giao sau. Một tên Đạo Thể đến từ Việt Nam cũng dám khiêu chiến uy nghiêm của giới võ đạo Nhật Bản ư, nếu cậu ta dám đến thì đừng mong có thể thoát khỏi đây.” Hơi thở thoáng qua, ông lão lại biến thành bộ dáng cũ kệch lúc trước.
"Vâng." Người đàn ông gật đầu đồng ý.
Chỉ cần ông lão trước mắt nói một câu, giới võ đạo Nhật Bản chắc chắn sẽ nghe theo lời ông ta mà hành động, dốc hết toàn lực vây quét tên Đạo Thể đó. Dù có là Giao Thức đại thánh cũng phải chết.
Đúng lúc này, điện thoại di động của người đàn ông đột nhiên rung lên.
Ông ta lấy ra nhìn một cái, sau đó sắc mặt lại trở nên vô cùng khó coi.
"Có chuyện gì vậy? Cậu ta thoát rồi ư?” Ông lão khép lại, có vẻ lười biếng mở miệng.
"Thầy Tanabe, đạo tràng Sato bị phá nát rồi." Người đàn ông khó khăn lắm mới thốt ra được lời ấy.
"Cái gì!" Ông lão kia đứng bật dậy, khí tức đáng sợ gấp mười lần vừa rồi bộc phát ra từ trên người ông ta.
Rầm rầm rầm.
Sàn nhà, ghế gỗ, đồ nội thất tất cả đều vỡ vụn.
"Sato Hida bị tên Đạo Thể kia đánh chết bằng một chiêu, cả người nổ tung thành đống máu thịt bầy nhầy. Mười tám người tu hành Cực Cảnh và trên ba mươi lăm người tu hành Cảnh giới Chân Khí của của đạo tràng Sato đều bị cậu ta giết. Còn nữa...” Người đàn ông nói rất chậm, nói xong một nửa còn dừng lại, trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ, tựa hồ không thể tin được.
"Nói đi." Ông lão cắn răng ra lệnh.
"Tên Đạo Thể đang ở đạo tràng Sato, hơn nữa còn nói sẽ dùng sức một người khiêu chiến giới võ đạo Nhật Bản. Trong vòng ba ngày, cậu ta chấp nhận tất cả lời mời thách đấu của người tu hành Nhật Bản.”
Biểu cảm trên mặt người đàn ông vô cùng đáng sợ, ông ta cảm giác bị khinh thường.
"Giỏi lắm, chỉ là một tên Đạo Thể nhỏ nhoi mà thôi nhưng lại dám giết học sinh của lão, làm nhục đất nước Nhật Bản của lão, cậu ta tưởng đất nước Nhật Bản này không có ai sao?” Ông lão lạnh lùng.