Đường Tuấn nói ra mục đích tới đây.
Ngô Hà từ trên bàn lấy ra một đống tài liệu đưa cho Đường Tuấn: "Đây là những nghiên cứu về công nghệ vũ trụ của Viện hàn lâm khoa học."
Đường Tuấn nhìn thoáng qua, sắc mặt hơi biến đổi thấp giọng nói: "Công nghệ vũ trụ đến từ nước Mỹ?"
Ngô Hà giải thích: "Đúng vậy, Công nghệ vũ trụ của châu Âu không phải là nguyên bản, mà có được từ một nhân viên nghiên cứu khoa học trốn khỏi viện nghiên cứu khoa học ở Hoa Kỳ. Vấn đề này rất cơ mật, Viện hàn lâm khoa học của chúng tôi cũng hao tốn một số tiền không nhỏ mới lấy được."
"Được rồi. Đúng rồi, đoàn đại biểu dẫn đội của Châu Âu lần này là ai?" Đường Tuấn hỏi.
"Chính là A-đam, tộc trưởng tiếp theo của gia tộc Billy. Việc nghiên cứu và phát triển công nghệ vũ trụ của Châu u là do gia tộc Billy đầu tư." Vẻ mặt của Ngô Hà nghiêm nghị hơn rất nhiều, nói:" Gia tộc này vô cùng cổ xưa, nghe nói là có quan hệ gắn bó chặt chẽ với giới tu hành Châu Âu."
Thanh Liên cũng nghiêm mặt nói: "Hơn một năm trở lại đây, công việc làm ăn của gia đình Billy đã mở rộng rất nhiều, nghe nói Billy A-đam này mang dòng máu thuần chủng nhất của gia tộc Billy và có tu vi rất cao, theo thông tin tình báo chúng tôi lấy được thì một năm qua gia đình Billy đã liên hiệp với Tòa án thứ bảy, một tổ chức thần bí ở phương Tây, cùng nhau nắm trong tay toàn bộ giới tu hành của phương Tây."
Cô ta nhìn thoáng qua Đường Tuấn nói: "Thực lực như này mạnh hơn gấp mười mấy lần so với Nhật Bản, không thể coi thường."
Đường Tuấn cười cười cũng không để ý nhiều.
Mặc dù Billy Ađam lấy được cơ duyên ở vùng đất trấn ma thực lực tiến nhanh, nhưng vẫn nằm trong sự kiểm soát của anh.
Thanh Liên còn muốn khuyên anh một chút, nhưng nghĩ tới vừa rồi Đường Tuấn một tay tạo ra Thần Hải, cô ta trề miệng một cái cuối cùng không nói gì.
"Thực lực như vậy, tuy rằng có chênh lệch với giới tu hành châu u nhưng cũng không phải là không chống lại được." Thanh Liên thầm nghĩ.
Cùng Ngô Hà trò chuyện vài câu, rồi Đường Tuấn, Hoa Tiểu Nam và Thanh Liên rời đi.
Sau khi tiễn Đường Tuấn ra cửa, trên khuôn mặt già nua của Ngô Hà vẫn khó nén kích động. Tất cả đều giống như mộng ảo.
Cộc cộc cộc.
Lúc này cửa phòng bị gõ.
Cửa phòng mở ra, một thanh niên trẻ tuổi bước vào. Nhìn thấy thiếu niên này, vẻ mặt Ngô Hà cười nói: "Tiểu Quỳnh, cháu đã trở về."
Thanh niên đi vào chính là cháu trai của ông ta Ngô Tiểu Quỳnh.
"Ông nội." Ngô Tiểu Quỳnh cung kính nói.
Ngô Hà gật đầu nhìn Ngô Tiểu Quỳnh, chợt nhíu mày. Vốn dĩ ông rất hài lòng với cháu trai của mình, người được kỳ vọng sẽ trở thành viện sĩ trẻ tuổi nhất, nhưng sau khi quen biết Đường Tuấn, khoảng cách chênh lệch liền xuất hiện.
Bước chân không vững, vừa nhìn cũng biết là uống rượu quá độ, hơi thở sốt ruột lại có chút tự kiêu.