Mục lục
Chiến Thần Thánh Y - Đường Tuấn - Huyền Thoại Thánh Y (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Đương nhiên là Khố Quang. Cho dù là bối cảnh hay tài chính, Tập đoàn Đức Long vẫn hùng hậu gấp mấy lần Tập đoàn Thiên Thanh. Mặc dù Đường Tuấn có lai lịch bí ẩn, nghe nói còn có quan hệ không rõ ràng với Hoàng Phủ Ngọc, nhưng so với Tập đoàn Đức Long thì đúng thật là kiến lay cành cây."  

 

"Không sai. Tôi cũng cược Tập đoàn Đức Long thắng. Huyết thanh mà Tập đoàn Đức Long nghiên cứu lần này có tác dụng nâng cao tố chất thân thể của người bình thường lên rất nhiều. Nếu như thật sự mở rộng ở nước Việt Nam, tuổi thọ bình quân của chúng ta ít nhất cũng phải tăng thêm mười tuổi. Nghe nói huyết thanh có công hiệu mạnh hơn, còn có thể khiến người ta thành võ giả! Đến lúc đó người ở nơi này ít nhất có thể sống lâu hơn hai mươi đến ba mươi tuổi." Lúc nói chuyện, trên mặt người đó lộ vẻ mong ước.  

 

Không chỉ có anh ta mà những người khác cũng giống như thế.  

 

Thân phận và tài sản của những người này đều đạt đến mức người bình thường khó mà với tới, mà càng như vậy thì bọn họ càng thêm quý trọng mạng sống của mình. Sau khi tin tức huyết thanh mà Tập đoàn Đức Long nghiên cứu đã chế tạo thành công được truyền ra, đám người quyền quý bọn họ gần như sôi trào. Vừa nghĩ đến việc có thể tiếp tục hưởng quyền thế và tài phú hai đến ba mươi năm nữa, là độ thiện cảm của bọn họ đối với Tập đoàn Đức Long đã đạt đến mức trước đây chưa từng có. Còn Tập đoàn Đức Long có rắp tâm nào khác hay không thì bọn họ không còn quan tâm.  

 

"Hừ." Ánh mắt của Khố Quang lạnh lùng liếc Đường Tuấn một lượt, nói: "Loại nhãi ranh như mày, không biết một đầu ngón tay của tao có thể giết chết bao nhiêu đứa. Mục tiêu ngày hôm nay của tao không phải mày, tạm thời cứ để mày sống lâu thêm mấy giờ nữa."  

 

Trên mặt của anh ta lộ ra vẻ khôi hài, nói: "Đương nhiên, mày cũng có thể thử chạy trốn. Với điều kiện là mày có thể trốn được."

 

Trong mắt Đường Tuấn chợt lóe lên một tia sáng, hơi thở Cực Cảnh theo đó mà tỏa ra một phần. Nhưng sau một khắc, tia sáng và hơi thở đồng thời được thu lại, anh lại trở thành người trẻ tuổi nhìn có vẻ gầy yếu.  

 

Mặc dù khí thế của Đường Tuấn chỉ xuất hiện trong chốc lát, trong mắt của người bình thường như Owen là bộ dạng bị bắt nạt, lòng đầy lửa giận nhưng không dám nổi giận, vô cùng uất ức. Nhưng cảm giác của Khố Quang nhạy hơn không biết bao nhiêu lần so với đám Owen, trong khoảnh khắc hơi thở của Đường Tuấn hơi thả ra, lỗ chân lông khắp người anh ta đều mở ra, một cảm giác nguy hiểm vô cùng mãnh liệt bao trùm lấy anh ta, đến cả nhịp thở cũng vô thức ngừng lại.  

 

Loại cảm giác này chỉ tồn tại chốc lát, trong mắt Khố Quang không nén nổi vẻ kinh ngạc và nghi ngờ, ánh mắt nhìn về phía Đường Tuấn đã nghiêm trọng hơn mấy phần.  

 

Owen vẫn không biết mình vừa dạo trước cửa tử một vòng, bây giờ anh ta có Khố Quang làm chỗ dựa, vô cùng vững mạnh, ngẩng đầu ưỡn ngực, ngạo nghễ nói: "Anh Đường, anh còn nhớ rõ lời khuyên tôi cho anh lần trước không?" Giọng nói anh ta khẽ dừng lại, cười lạnh một tiếng: "Trong mắt Tập đoàn Đức Long chúng tôi, anh và Tập đoàn Thiên Thanh chỉ là mấy chú hổ con gào khóc chờ ăn. Chỉ cần chúng tôi động ngón tay, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến anh phá sản. Chỉ cần hôm nay anh khuất phục, nói không chừng tôi sẽ xin ngài Khố Quang, sau này chúng ta còn có cơ hội hợp tác."  

 

Đường Tuấn yên lặng.  

 

Owen thấy thế thì không kìm được mà cười nhạo một tiếng, lười nói thêm nửa câu. Anh ta nghĩ với lời nói vừa rồi của Khố Quang, Đường Tuấn đã thành nửa người chết rồi. Sở dĩ anh ta nói thêm hai câu, đơn giản là sự chế giễu của người thắng cuộc mà anh ta tự xưng, sao có thể thật sự cầu xin Khố Quang vì Đường Tuấn chứ.  

 

Khố Quang nhíu mày, ngạc nhiên lẫn hoài nghi trong mắt lấp loé không yên. Nếu như Đường Tuấn thật sự là cao thủ khiến anh ta không thể không đối xử cẩn trọng, vừa rồi nghe những lời nói đó của Owen mà anh lại chọn cách nén giận, việc này hơi khác so với võ giả nước Việt Nam trong tưởng tượng của anh ta.  

 

'Chẳng lẽ là cảm giác của tôi sai rồi sao?' Trong lòng Khố Quang có hơi do dự. Suy nghĩ một lát, anh ta lại càng chắc chắn suy đoán này: 'Quan tâm anh ta có phải cao thủ hay không làm gì chứ? Chờ giải quyết chuyện đêm nay thuận lợi, toàn bộ giới võ đạo nước Việt Nam đều sẽ trở thành vật trong bàn tay Tập đoàn Đức Long của mình. Anh ta cũng không làm nên nổi sóng gió gì.'  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK