Trong khoảng thời gian này hiển nhiên Bắc Giang đã trở thành tâm điểm của giới võ đạo nước Việt Nam.
Đầu tiên là truyền ra việc rất nhiều Thần Hải Cảnh của Vu Môn đang mở ra lối vào bí cảnh, một khi lối vào được mở ra thì những chuyện bên trong Vu Môn sẽ hoàn toàn phơi bày trước mắt mọi người.
Ngàn năm trước, lão tổ của Vu Môn đã đạt tới cảnh giới cao nhất của võ đạo, sau đó bị Thánh Thủ Tông đánh bị thương nặng, bắt buộc phải trốn vào bí cảnh. Sau đó lão tổ đã sử dụng phương pháp cao siêu đóng bí cảnh lại để tránh cho kẻ thù bên ngoài tìm được Vu Môn. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc người ở trong Vu Mông cũng không thể bước ra thế giới bên ngoài bí cảnh. Vu Trấn Linh, Trùng Nhất và Vu Phá Nhiên có thể ra khỏi bí cảnh chủ yếu là do phong ấn của bí cảnh qua nhiều năm đã yếu đi hơn phân nửa, thêm vào đó bọn họ còn phải tốn kém rất nhiều tài nguyên quý giá mới thành công thoát ra ngoài. Nhưng cách này rõ ràng hiệu quả không cao lắm, bởi vì số người đi qua được rất hạn chế, mà phần lớn các cao thủ ở Vu Môn đều muốn ra thế giới bên ngoài.
Trải qua hàng ngàn năm đóng cửa tu luyện, cộng thêm truyền thừa và tài nguyên lão tổ để lại nên Vu Môn đã bồi dưỡng ra số lượng Thần Cảnh khổng lồ, theo người ở một thế gia ẩn cư thì chỉ riêng Vu Môn thôi đã có gần trăm cao thủ Thần Cảnh! Trừ Băng Cung và Kiếm Môn thì số Thần Cảnh của Vu môn đã gần như ngang với số Thần Cảnh của các thế gia ẩn cư cộng lại rồi!
Phải biết rằng hiện giờ giới võ đạo nước Việt Nam không biết có đến năm mươi Thần Hải Cảnh còn sống hay không nữa, cho nên có thể thấy được Vu Môn mạnh đến mức thế nào. Tin tức này vừa truyền ra đã làm cho giới võ đạo xôn xao không yên. Sau đó Nghịch Luân dẫn đầu những cao thủ của các thế gia và tông môn lớn đi đến Bắc Giang, mang theo ý định bàn bạc với Vu Môn.
Vu Khải Công đại diện cho Vu Môn và phần lớn thế gia ẩn cư cũng bày tỏ thái độ: Đưa Đạo Thể và người thân, bạn bè của Đường Tuấn cho họ điều tra, đồng thời phải chịu trách nhiệm việc Đường Tuấn ở Trảm Mã Đài giết hại truyền nhân của bọn họ với toàn giới võ đạo, bồi thường số lượng lớn tài nguyên tu luyện. Nếu không chờ đến lúc Vu Môn ra khỏi bí cảnh thì bọn họ sẽ tắm máu cả giới võ đạo nước Việt Nam.
Bởi vì nguyên nhân này mà giới võ đạo nước Việt Nam chia thành hai phe phái. Đa số muốn Đường Tuấn chủ động đứng ra nhận tội với những thế gia kia, đừng liên lụy đến người khác. Số ít người còn lại thì bày tỏ muốn đánh thì đánh, thái độ kiêu ngạo của Vu Môn và các thế gia ẩn cư khiến họ phẫn nộ. Bọn họ hiểu rằng nếu có lần đầu tiên nhún nhường thì chắc chắn sẽ có lần thứ hai. Không phải tất cả mọi người đều yếu đuối, nhát gan để người khác giẫm đạp lên tôn nghiêm đâu.
Trong hoàn cảnh đó Bắc Giang trở thành bàn cờ của võ giả.
Đứng ở dưới đất ngước lên thì có thể thường xuyên nhìn thấy những bóng người xẹt qua trên đầu, trên người họ phát ra áp lực mạnh mẽ kinh người. Tông sư Chân Khí Cảnh ở bên ngoài còn có thể chống đỡ một vùng trời nhưng ở đây thì lại giống như đang nhảy múa trên mũi dao, lúc nào cũng có thể mất mạng. Ở đây chỉ có Thần Cảnh và Thiên Nhân mới có quyền lên tiếng mà thôi.
Tuyết Hồng Thảo Đường, phe phái Huyền Minh Quỷ, Thiên Hỏa Cung và núi Phiêu Miểu đều đang chờ các thế gia ẩn cư, mỗi nhà đều gần như phái ra năm sáu Thần Cảnh, cộng thêm mười mấy tông môn thế gia ẩn cư thêm khoảng chừng năm sáu mươi Thần Cảnh nữa tập hợp ở Bắc Giang. Có thể dùng một câu để miêu tả Bắc Giang bây giờ đó là: Thần Cảnh đi đầy đất, Tông Sư nhiều như chó.
Điều khiến mọi người không hiểu đó chính là Băng Cung và Kiếm Môn, hai tông môn mạnh nhất ngoài Vu Môn này lại không có ai xuất hiện, dường như không về phe phái nào. Nhưng dù là như vậy thì đội hình của các thế gia ẩn cư vẫn vô cùng hoành tráng rồi. Không biết bao người trong giới võ đạo nhìn thấy đội hình như vậy đều run lên bần bật.
Hôm nay, ánh mắt mọi người đều hướng về phía Bắc Giang.