Vừa dứt lời, Cổ Sáng đã ra tay.
Hai tay của gã vừa chuyển động đã biến hóa ra một luồng ánh sáng, giống như vô số đóa sen đang nở rộ. Trong mỗi đóa hoa sen đều truyền đến làn sóng đủ khiến người ta sợ hãi, đủ để khiến đại tông sư trọng thương.
Bí kỹ: Thiên Liên Hoa.
Bí kỹ này do Cổ Sáng tạo ra và tự mình thi triển, sức mạnh của nó mạnh hơn gần mười lần so với khi Đồ Thành thi triển.
"Vậy mà ông ta lại hợp nhất Giáng Đầu Thuật với Thái Quyền." Từ Vũ chăm chú nhìn vào ánh sáng trên tay của Cổ Sáng.
"Ông ta là kẻ thù lớn!" Trong mắt Vũ Quân hiện lên sự thù địch.
Hai luồng ánh sáng nhỏ bé nhưng lại tạo cho người ta cảm giác suy yếu chết chóc, đúng là Giáng Đầu Bí Thuật được truyền lại ở Đông Nam Á. Giáng Đầu Bí Thuật và Đạo thuật của Đạo Gia cũng tương tự nhau nhưng nó lại tà ác hơn.
"Năm đó Cổ Sáng là Chân Khí Cảnh, được mệnh danh là giáng đầu đại sư số một của Đông Nam Á. Nghe nói một chiêu Giáng Đầu Bí Thuật của gã đã khiến hàng trăm người chết chỉ trong chốc lát, đúng thật là bí thuật giết người, còn đáng sợ hơn so với virus lợi hại nhất." Trong đám người, một võ giả có kiến thức sâu rộng run rẩy giải thích cho mọi người.
Sau khi nghe xong, mọi người lập tức tránh xa vòng chiến hơn một chút.
"Đạo Thể sẽ đối phó như thế nào?" Có người hỏi.
"Ha ha. Giáng Đầu Bí Thuật chính là một trong những thuật pháp tà ác nhất thế gian, chỉ sợ dựa vào Đạo Thể cũng không dám chống đỡ. Cổ Sáng đã im lặng nhiều năm như vậy, một khi đắc đạo sẽ không thể tầm thường được. E rằng Đạo Thể chỉ có thể tránh trước rồi từ từ lên kế hoạch."
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý. Không phải vô cớ mà Giáng Đầu Bí Thuật có thể gây chấn động cả Đông Nam Á. Nếu võ đạo của Cổ Sáng lại tiến thêm một bước, một khi gã thi triển Giáng Đầu Bí Thuật thì trong vòng bán kính hàng chục mét sẽ không ai dám lại gần.
Ngay cả Từ Vũ và Vũ Quân đều tỏ vẻ nghiêm túc, trước đây họ không hề xem Cổ Sáng ra gì. Tiến thêm một bước vào Thần Hải cảnh thì thực lực đã chênh lệch gấp mấy lần, nhưng Cổ Sáng đã tạo một lối đi tắt khác, đó là kết hợp Giáng Đầu Bí Thuật và Thái Quyền với nhau, điều này đủ để tạo thành mối đe dọa cho họ.
"Chỉ là một thủ đoạn tầm thường thôi. Để xem tôi phá ông như thế nào." Ngược lại Đường Tuấn vẫn để lộ ra nụ cười mỉa mai.
Đối mặt với Thiên Liên Hoa đủ để khiến Thần Hải biến sắc, Đường Tuấn đấm thẳng ra một quyền.
Cú đấm này chất phác tự nhiên, công bằng chính trực, trên nắm đấm không có dấu hiệu khác lạ, chỉ giống như một cú đấm của người bình thường.
Bùm.
Hai nắm đấm chạm vào nhau phát ra âm thanh trầm đục.
"Hà, tên nhóc cậu quá kiêu ngạo. Cho dù là chân nhân hiện tại của núi Yên Tử cũng không dám đỡ đòn này của tôi. Đi chết đi." Cổ Sáng cười.
"Hê, tôi đã từng đánh bại chân nhân bằng một quyền, hôm nay tôi cũng sẽ phá tà thuật của ông chỉ bằng một quyền này." Sắc mặt Đường Tuấn bình thản, như thể đang nói ra một sự thật nghiễm nhiên vậy.
Ánh hào quang của Giáng Đầu Thuật của Thiên Liên Hoa quấn quanh cánh tay Đường Tuấn như một con giòi, nhưng trước khi chúng bộc phát, một luồng sức mạnh to lớn đã phát ra từ nắm đấm của Đường Tuấn.
Cổ Sáng không chống đỡ nổi dù chỉ một giây, toàn thân bay ngược ra ngoài như cánh diều bị đứt, gã đứng trên không trung mà phun ra một vũng máu.
Khí vút tận mây xanh.