Bỗng nhiên, hồ nguyên khí đột nhiên run lên, tiếp theo một luồng dao động vô hình mạnh mẽ từ đáy hồ lan tràn ra bốn phía xung quanh, giờ khắc này ngay cả Chung Khê San cũng có loại cảm giác như bị nhìn trộm.
“Không nghĩ tới tên nhóc này lại có tinh thần lực mạnh mẽ như thế, vậy mà lại nhập thần trước một bước.” Sau khi Chung Khê San sửng sốt một lúc, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.
Chung Khê San không biết rằng, Đường Tuấn tạm thời đã nhập thần hai lần, đối với cảnh giới Nhập Thần đã có sự thích ứng. Nguyên khí của hồ rèn luyện thân thể anh, đồng thời tinh thần và ý chí anh cũng phải chịu đựng, thăng cấp nhập thần có thể nói là chuyện đương nhiên.
Tốc độ khuếch tán của luồng tinh thần lực này rất nhanh, gần như chưa đầy một cái chớp mắt đã đi đến nhà Nghênh Tân.
Hoa Tiểu Nam đang ở trong phòng không ngừng khóc thút thít đột nhiên lại ngừng khóc, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng, nói: “Là anh Đường, anh Đường không sao.”
“Tiểu Nam. Cô mệt rồi. Trước tiên cứ ngủ một giấc đi.” Lung Linh bên cạnh có hơi đau lòng đỡ lấy Hoa Tiểu Nam. Cô đã biết được những gì xảy ra với Đường Tuấn từ chỗ ông nội, có oán hận với Đường Tuấn, nhưng đồng thời vẫn rất có cảm tình với Hoa Tiểu Nam. Nếu không phải tên Đường Tuấn kia không biết tự lượng sức mình, đắc tội Dược Y Cốc thì làm sao Hoa Tiểu Nam có thể đau lòng như thế được.
“Anh Đường thật sự không sao.” Hoa Tiểu Nam khẳng định nói.
Hà Lung Linh lắc lắc đầu, cô không đành lòng nói sự thật cho Hoa Tiểu Nam, thầm nghĩ: “Chờ tôi chữa khỏi bệnh, đến lúc đó cùng nhau mang Tiểu Nam và ông nội rời đi.”
Hiện tại cô vẫn chưa biết cuối cùng ông nội và ngài Tô đang tính toán điều gì, nếu không cô sẽ không có loại ý nghĩ như này.
Cùng lúc đó, một người khác trong phòng đang nhắm mắt tu luyện ngài Tô đột nhiên mở to mắt, toàn thân nổi hết da gà đứng lên, tinh thần vô cùng khẩn trương.
“Lại là tinh thần lực này, hơn nữa còn mạnh hơn so với tối hôm qua!” Ngài Tô cảm ứng được tinh thần lực này, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.
Trước sức mạnh của tinh thần lực này, thậm chí ông ta còn có loại xúc động muốn quỳ xuống đầu hàng.
“Không được. Ngày mai nhất định phải đem Hoa Tiểu Nam giao cho Dược Y Cốc. Dược Y Cốc này quá lợi hại, hoàn toàn không phải là thứ mà tôi có thể chống lại được.” Ngài Tô sợ hãi, đồng thời cũng hạ quyết tâm.
Cùng lúc đó, rất nhiều cao thủ đang tu luyện trong Dược Y Cốc cũng lần lượt bị đánh thức. Có điều khi cảm ứng được tinh thần lực kia đến từ hồ nguyên khí, bọn họ mới hơi chút bình tĩnh trở lại.
Một đêm này, rất nhiều người trong Dược Y Cốc mất ngủ.
Cho đến giữa trưa ngày hôm sau, Đường Tuấn vẫn không trở về.
Diệp Thanh Phương, ngài Tô và những người khác đang ăn cơm, vẻ mặt của Hoa Tiểu Nam vẫn như cũ có hơi bi thương. Cho dù tối hôm qua đã biết được Đường Tuấn không sao, nhưng cô vẫn rất lo lắng.