Tuy anh chưa từng nhìn thấy Hồi Hồn Châm, nhưng từ cách châm của Liễu Đàm Liên và tình trạng sức khỏe của cô gái, anh cũng có thể đoán được vài phần. Hành động vì y đạo hy sinh bản thân của Liễu Đàm Liên trông thì có vẻ rất vĩ đại, nhưng Đường Tuấn lại cực kỳ khinh bỉ. Chưa được sự đồng ý của người bệnh đã ‘thấu chi’ sinh lực của bệnh nhân. Hành vi này là trái với y đức, nói đơn giản là một sự ích kỷ.
Tuy nhiên, chí hướng của Liễu Đàm Liên thì rất đáng ghi nhận. Cô ấy muốn tự mình vực dậy nhà họ Liễu, điều này có phần tương đồng với Đường Tuấn. Chỉ tiếc, Liễu Đàm Liên chung quy vẫn là quá yếu, chỉ có thể trở thành quân tốt thí trong tay Lý Hùng Cường.
Sau khi thấy Sơn Hạ Chu Tài dùng Cách xoa bóp Xuân Phong đánh thức sức sống của cô gái, điều này khiến cho Đường Tuấn thêm phần xúc động và kính nể.
Cách xoa bóp Xuân Phong có thể hồi sinh được sức sống đã mất của cô gái. Tuy là về sau tuổi thọ của cô gái cũng không được như trước nhưng đã bù đắp được phần lớn hậu di chứng của Hồi Hồn Châm. Quan trọng hơn là bệnh của cô gái sẽ có thể chữa trị tận gốc.
Cùng lúc đó, thức hải của Đường Tuấn đang có sự thay đổi.
Vốn dĩ ý niệm sát sinh cứ hoành hành trong thức hải của anh, là mối hiểm họa để lại sau khi anh đến thôn Thanh Thủy. Tuy rằng đã có ngọc trụ thần bí và chín mươi chín chữ cổ trấn áp, Đường Tuấn vẫn phải tốn nhiều tâm lực và sức lực vào đó, dẫn đến thực lực phát huy bị hạn chế. Về lâu về dài, anh sẽ nảy sinh tâm ma, thức hải trực tiếp nổ tung sẽ chết ngay tại chỗ, không cách nào cứu được.
Sau khi nhìn thấy Sơn Hạ Chu Tài sử dụng Cách xoa bóp Xuân Phong, Đường Tuấn vô cùng xúc động. Cách xoa bóp Xuân Phong là một kỹ thuật xoa bóp cao thâm của y học cổ, bên trong hàm chứa cả nghệ thuật độc đáo và huyền diệu của võ đạo. Khi Đường Tuấn không ngừng lĩnh ngộ được cách xoa bóp này, ý niệm giết chóc trong thức hải cũng dần tan biến. Tâm ma cũng mất đi. Đường Tuấn cảm thấy cả người nhẹ hẫng, đầu óc trở nên sáng suốt chưa từng có.
Khi Sơn Hạ Chu Tài dừng tay lại, sự biến đổi trong thức hải của Đường Tuấn cũng vừa vặn kết thúc theo.
Ngọc trụ thần bí tỏa ra ánh sáng trắng ngà, chín mươi chín chữ cổ toát ra khí tức linh thiêng. Anh cảm thấy tinh thần lực của mình trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
“Người nghĩ ra Cách xoa bóp Xuân Phong chắc chắn là một thiên tài về y đạo lẫn võ đạo mới có thể kết hợp tinh hoa của võ đạo và y đạo vào một cách thức xoa bóp. Ngoài có thể cứu người, trong có thể dưỡng sinh” Đường Tuấn thầm cảm thán.
“Thầy.” Sơn Hạ Chu Tài toàn thân lảo đảo, Ma Sinh Long Nhật vội vàng chạy đến đỡ lão.
Ông lão hơn chín mươi tuổi sắc mặt ửng hồng, đôi môi khẽ run, lòng bàn tay cũng không ngừng run rẩy.
Sơn Hạ Chu Tài đứng dậy, viết một đơn thuốc rồi đưa cho cô gái ngồi xe lăn.
Sau khi cô gái cảm ơn không ngớt rồi rời đi, lão mới nhìn sang Đường Tuấn nói: “Không ngờ tinh hoa của y thuật nước Yên lại để cho một người nước Việt Nam như cậu học được. Thật đáng buồn.”
Lão nhận ra Đường Tuấn đã học được Cách xoa bóp Xuân Phong.
Đường Tuấn khom lưng trịnh trọng hành lễ rồi nói: “Xin cảm ơn đã chỉ dạy.”
Y học cổ đại của nước Yên quả nhiên có nét độc đáo riêng, đặc biệt là Cách xoa bóp Xuân Phong này, càng là tinh hoa của tinh hoa. Đường Tuấn thông qua chuyện này, càng thấu hiểu sâu hơn về Trung y.
Sơn Hạ Chu Tài nhìn Đường Tuấn hồi lâu, cuối cùng thở dài nói: “Thôi đành vậy.”
Ma Sinh Long Nhật tuy rằng vẫn còn mù mờ nhưng vẫn sốc vô cùng.