"Chỉ dùng một tay đã có thể ngăn cản ông nội." Giao Đông Thanh giật mình: “Vậy thì ông ta phải mạnh đến mức nào chứ.”
Giao Thức đại thánh lắc đầu, nói: "Ông cũng không biết thực lực cụ thể của ông ta, nhưng ông có thể khẳng định mình không đánh thắng ông ta được. Nhưng có lẽ chủ nhân thì có thể.”
Ông ta chợt nhớ tới Đường Tuấn.
Người chủ nhân mới nhận này của ông ta sẽ đánh thắng được Tanabe Yaro sao?
"Chỉ sợ cũng rất khó." Cuối cùng, Giao Thức đại thánh lại kết luận như vậy ở trong lòng.
"Hy vọng lần này anh ta tiến vào Nhật Bản sẽ không gặp phải Tanabe Yaro. Nếu không chỉ sợ cũng không dễ dừng lại.”
"Cậu chủ, cậu mau xem cái này một chút." Đúng lúc này, cô hầu Thị Tuyết bỗng nhiên chạy tới, cô cầm một cái máy tính, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy nỗi khiếp sợ và bàng hoàng.
Giao Đông Thanh khẽ nhíu mày: "Chuyện gì mà ầm ĩ thế.”
Vừa bị Ngân Thiên đè lâu như vậy, tâm trạng của ông đang rất khó chịu mà cô nhóc này lại không biết nhìn trường hợp như thế là sao.
Giao Đông Thanh cầm lấy xem xong liền sững sờ tại chỗ, thân thể anh khẽ run, thất thanh nói: "Sao anh ta dám? Sao anh ta lại dám.”
Đám người Giao Thức đại thánh và Long Vương cũng nhìn qua và sau đó cũng cứng người.
Trên máy tính có một dòng tin tức, viết Hậu Thiên Đạo Thể vừa khiêu chiến giới võ đạo Nhật Bản ở đạo tràng Sato trong thời gian ba ngày. Đồng thời còn đính kèm một tấm hình, chính là Đường Tuấn đang ngồi ở đạo tràng Sato, phía dưới có mấy chục người tu hành Nhật Bản.
"Anh ta thật sự không sợ chết sao?"
Bốn người Long Vương, Giao Thức đại thánh, Thị Tuyết và Giao Đông Thanh cơ hồ đồng thời hiện ra suy nghĩ như vậy trong đầu.
Nhật Bản là một trong những quốc gia mạnh nhất trên tinh cầu này, có lực lượng quân sự là đội quân tự vệ gần ba mươi vạn người cũng như các loại tàu sân bay... Lực lượng đó hoàn toàn không phải là thứ mà lực lượng cá nhân của một người tu hành có thể so sánh được. Người tu hành có mạnh đến mức có thể chắn được mấy mươi nghìn đầu tên lửa không ngừng oanh tạc sao?
"Anh ta điên rồi."
Nhìn hình ảnh trên máy tính, Long Vương bình luận.
"Nhật Bản rất mạnh sao?" Lúc này, Thủy Dị vẫn trầm mặc bên cạnh bỗng nhiên hỏi.
Mấy người Long Vương chỉ biết trợn trắng mắt, sống trên tinh cầu này mà còn có người không biết thực lực của quốc gia này ư.
"Rất mạnh. Nói theo một cách khác thì cho dù có một trăm người như tôi cùng liên thủ cũng không chống lại được Nhật Bản.” Giao Thức đại thánh chắp tay sau lưng, lúc nói chuyện còn mang theo cảm giác đang dạy dỗ người khác: "Nhật Bản không chỉ có lực lượng quân sự đáng sợ mà còn có người tu hành với thực lực khủng bố. Tanabe Yaro mà tôi vừa nói chính là một trong những người tu hành Nhật Bản. Anh đã thấy đủ đáng sợ chưa?”
Ông ta còn tưởng rằng tên nhóc không biết tên này sau khi nghe được những lời này sẽ sợ tới mức hai chân run rẩy, ai biết đối phương lại thờ ơ, thậm chí còn nhướn lông mày hỏi: "Quốc gia này có đại thần thông giả không? Cũng chính là người tu hành cảnh giới Nguyên Anh mà các người nói đó.”
Giao Thức đại thánh nghe vậy thì vô cùng tức giận: "Anh cho rằng đại thần thông giả là bắp cải sao? Đâu đâu cũng có. Nếu như Nhật Bản có người tu hành đến cấp bậc này thì e là Nhật bản đã thay thế nước Mỹ và trở thành bá chủ thế giới rồi.”