Mục lục
Chiến Thần Thánh Y - Đường Tuấn - Huyền Thoại Thánh Y (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Khuôn mặt của Khố Quang nhăn nhó và biến dạng đến dữ tợn xấu xí, đồng tử chuyển sang màu đỏ thẫm, hai chiếc răng nanh sắc nhọn trồi lên trên môi, móng tay dài ra gấp mấy lần và không sáng bóng như người bình thường, thay vào đó chúng có màu trắng bạc hơi nhạt và trông như những con dao găm sắc bén nhất. Không chỉ biến đổi về vẻ bề ngoài, khí tức của Khố Quang cũng tăng gấp hai lần bình thường. Vốn dĩ sức mạng của anh ta chỉ bằng với sức mạnh của một cao thủ cảnh giới Thần Hải mà thôi, nhưng lúc này khí tức của anh ta tăng vọt, ngang với sức mạnh của một cường giả cảnh giới Thiên Nhân rồi!  

 

“Tao phải giết mày!” Cơn thịnh nộ và điên loạn dần dần chiếm trọn đôi mắt của Khố Quang, anh ta đã trở nên mất kiểm soát. Khố Quang gầm gừ, tiếp đó âm thanh của một vụ nổ rầm trời vang lên, cả người anh ta bỗng thoát khỏi bàn tay vô hình đang bóp chặt anh ta rồi lao thẳng về phía Đường Tuấn. Sát khí cùng khao khát giết chết Đường Tuấn đã khiến anh ta phát điên, trông anh ta đáng sợ và hung tợn đến nỗi như muốn ăn tươi nuốt sống Đường Tuấn ngay lập tức.   

 

“Phừng!” Ngọn lửa đỏ rực cháy bùng lên ôm lấy cả cơ thể Khố Quang khiến anh ta giống như một hoả nhân vậy. Vì nhiệt độ của ngọn lửa cực cao nên chỉ trong nháy mắt, quần áo của anh ta đã bị thiêu rụi hoàn toàn. Không chỉ vậy, sức nóng khủng khiếp ấy còn đang khiến máu, thịt và thậm chí là xương của anh ta tan rã. Khuôn mặt anh ta tan chảy như tấm nhựa bị nung chảy ở nhiệt độ quá cao, lộ ra phần xương trắng hếu bên trong.   

 

Không chỉ những người bình thường, mà ngay cả những võ giả cảnh giới Thần Hải cũng cảm thấy vô cùng đau đớn. Nhưng Khố Quang không rên rỉ kêu than, khiến người khác có cảm giác như cái cơ thể đang bị ngọn lửa nuốt chửng ấy không phải là của anh ta vậy. Vì có thêm ngọn lửa bao quanh người nên giờ đây trông Khổ Quang ghê tởm và đáng sợ hơn ban nãy rất nhiều.   

 

Là triệu chứng quỷ hoá! Từ này bỗng xuất hiện trong đầu Đường Tuấn. Hiện tại, những gì Khố Quang đang trải qua rất giống với những bức ảnh quỷ hoá mà trước đấy anh đã nhìn thấy trong tài liệu của Lý Hùng Cường. Sự khác biệt duy nhất là triệu chứng quỷ hoá của Khố Quang đáng sợ hơn rất nhiều, do có ngọn lửa cực nóng kia bọc quanh cơ thể nên trông anh ta như một con quỷ lửa vậy.   

 

Nhìn thấy triệu chứng quỷ hoá của Khố Quang, Owen sợ hãi ngồi bệt xuống đất, răng hàm trên và hàm dưới run đến nỗi va lập cập vào nhau, ánh mắt hiện rõ sự sợ hãi đến tột cùng. Anh ta đứng rất gần Khố Quang, nên khi Khố Quang bị bao bọc trong ngọn lửa, một ngọn lửa nhỏ rơi vào người anh ta và thiêu rụi anh ta ngay lập tức. Chỉ trong vài tiếng la hét thống khổ, Owen bị thiêu cháy hoàn toàn. Vài giây sau, anh ta từ một con người lành lặn trở thành một đống tro màu xám!   

 

Đường Tuấn nhìn Khố Quang, anh ngạc nhiên và nghi ngờ về những thứ anh thấy trước mắt trong giây lát và nhận ra vài điều. Anh từng nghĩ huyết thanh có thể nâng cao thể chất và sức mạnh của con người bởi nó có thể tạo ra những biến đổi lên cấp độ gen di truyền, còn về quỷ hoá, đó rất có khả năng là đột biến trong quá trình biến hoá mà thôi.   

 

Nhưng tình huống thực tại đã cho thấy mọi chuyện không như anh đã nghĩ. Một dị năng giả mạnh như Khố Quang không những không khống chế được huyết thanh, mà thậm chí còn bị tước đoạt ý thức, trở thành một con rối chỉ biết giết người nhưng không biết đau đớn là gì. Điều này không liên quan gì đến cấp độ gen di truyền nữa, mà giống như một thủ đoạn khống chế kẻ khác hơn.  

 

Nhưng khi Đường Tuấn chưa kịp nghĩ ngợi thêm, thì Khố Quang, người đang bị bao trùm trong ngọn lửa, trong chớp mắt đã di chuyển đến trước mặt anh. Máu, thịt và da trong miệng Khố Quang đã cháy sạch chỉ còn sót lại bộ xương trắng nhách, lúc này miệng anh ta khẽ nhúc nhích như đang cười khẩy, trông mặt anh ta gớm ghiếc và đáng sợ vô cùng.  

 

Ngọn lửa đang bao trùm cả cơ thể Khố Quang nóng đến kinh người, chỉ cần một tia lửa nhỏ rơi vào người Đường Tuấn cũng đủ làm anh trọng thương, thậm chí bị đốt rụi thành tro!   



Thấy thế, Đường Tuấn chỉ lạnh lùng thốt ra một từ: “Định.” Dù chỉ là một từ hết sức giản đơn nhưng lại nghe như pháp lệnh từ trên trời ban xuống và ẩn chứa sức mạnh đáng kinh ngạc.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK