Ở cổng thành Hỏa Nhai, mười mấy Bán Bộ Hóa Thần Cảnh và một tu sĩ Hóa Thần Cảnh đang canh giữ. Bọn họ mặc một bộ áo giáp toàn thân màu đỏ sậm, bộ giáp toát ra hơi thở nóng rực, trên đó còn có dấu vết của ngọn lửa đang di chuyển, trông rất là phi phàm.
“Là ai?” Đường Tuấn vừa đến gần, anh đã bị một thị vệ Hóa Thần Cảnh ngăn cản.
Đường Tuấn lấy cẩm thư ra, nói: "Tôi đến đây ứng tuyển thầy thuốc."
Thị vệ đó nhìn cẩm thư, sau đó nhìn Đường Tuấn chằm chằm một hồi mới nói: "Đi theo tôi. Cậu đến đây cũng đúng lúc đấy nhỉ, hôm nay vừa hay có một cuộc thi dành cho thầy thuốc. Chỉ cần thông qua bài kiểm tra, thì có thể trở thành thầy thuốc của thập tam điện hạ, được thập tam điện hạ bảo vệ."
Thị vệ đó đưa Đường Tuấn đến một cung điện, trong điện có mười bốn người đang ngồi, nam có nữ có già có trẻ có. Cộng thêm Đường Tuấn, vừa đủ mười lăm người.
Thị vệ nói với mười bốn người kia: "Anh ta cũng đến đây tham gia cuộc thi, các người làm quen với nhau đi."
Nói xong, thị vệ rời đi.
"Cậu tên là gì? Là thầy thuốc cấp mấy?" Trong đại sảnh, một thanh niên lạnh lùng hỏi.
Những người khác cũng nhìn sang, ánh mắt chẳng mấy thiện cảm. Bọn họ đều đến tham gia cuộc thi này, ai ai cũng là đối thủ cạnh tranh với nhau, cho nên không có hảo cảm với một người mới đến như Đường Tuấn cũng là lẽ thường.
Đường Tuấn nói: "Dược Đường, nhất phẩm."
Anh vừa mới đến Chu Tước tinh vực nên không có cấp bậc, nhất phẩm này là do Qua Thiên Hòa tạm thời làm giúp anh. Bởi vì ít nhất phải là nhất phẩm mới có thể tham gia cuộc thi của thập tam điện hạ.
Trung Ương Ngân Hà có một công hội dành riêng cho y sĩ. Hiệp hội y sĩ này chia các y sĩ thành chín phẩm, mỗi phẩm lại phân thành ba cấp thượng trung hạ. Cũng giống như Qua Thiên Hòa đã là y sĩ tứ phẩm trung giai, còn Quý Đồng là ngũ phẩm thượng giai, chỉ còn cách lục phẩm một bước nữa. Y sĩ lục phẩm dường như là một huyền thoại, được cả Chu Tước hoàng triều xem như một nhân vật lớn.
Sau khi Đường Tuấn nói xong, trong đại sảnh thoáng chốc im lặng.
"Thầy thuốc vừa nhập phẩm cũng dám tham gia cuộc thi này sao, người mới bây giờ cũng can đảm quá nhỉ?"
Thanh niên vẻ mặt lãnh đạm kia vẫn tiếp tục chế nhạo, chỉ vào mười bốn thầy thuốc khác trong cung điện, nói: "Cậu biết cấp thấp nhất trong số bọn họ là cấp mấy không?"
Một cô gái duyên dáng có nụ cười xinh đẹp, dáng người thướt tha bước ra cười nói: "Tôi tam phẩm thượng giai đã là thấp nhất ở đây rồi, không ngờ nhất phẩm như anh ta cũng dám đến, xem ra tôi không còn là người đứng chót nữa."
"Chu Tam Nương, cô có thể đạt được tam phẩm thượng giai ở tuổi này đã là có chút tài năng rồi. Nếu qua vài năm nữa, có lẽ có thể qua được cuộc thi này. Nhưng mà hôm nay có tôi và lão Từ ở đây, các người thua chắc rồi.” Thanh niên lãnh đạm tự hào nói.