**********
Chương 952: Ai bày mưu tính kế
Mặc Tu Nhân nói xong, nắm lấy tay Bạch Cẩm Sương rời đi.
Những người khác ở chỗ lễ tân hai mắt nhìn nhau, đều cảm thấy thật may mắn khi thoát được một kiếp nạn.
Tuy rằng công ty đại đa số người còn không biết, Mặc Tu Nhân đã cùng Bạch Cẩm Sương đăng kí kết hôn, nhưng mà, bọn họ vẫn hiểu rất rõ, địa vị của Bạch Cẩm Sương ở trong lòng Mặc Tu Nhân, không thể khinh thường được.
Bạch Cẩm Sương và Mặc Tu Nhân mới vừa lên tầng, liền thấy Triệu Văn Vương từ trong văn phòng của Mặc Tu
Nhân đi ra. Mặc Tu Nhân nhướng mày nhìn anh ta một cái: “Thế nào?”
Triệu Văn Vương nhìn Bạch Cẩm Sương một cái, nhìn Mặc Tu Nhân nói: “Tổng giám đốc Mặc, vừa rồi tôi đã bảo người kiểm tra camera, thư kí Trương...trước đó vào văn phòng anh, ngay cả đồ uống, tôi cũng vừa mới để người mang đi kiểm tra thành phần rồi!”
Mặc Tu Nhân gật gật đầu: “Hứa Phồn Tinh bên kia thì sao, bắt đầu điều tra chưa?"
Âm thanh của Triệu Văn Vương có chút trầm thấp: “Vẫn chưa, hiện tại điều duy nhất có thể xác nhận chính là, thư kí Trương đã vào văn phòng của anh!
Mặc Tu Nhân nhắm mắt lại, những lời shipper Now nói, cơ bản đều trùng khớp, nếu nói như vậy, vậy Hứa Phồn Tinh thật đúng là to gan lớn mật! Đáng chết!
Cũng không biết, cô ta làm như vậy, là theo ý muốn của cô ta, hay là đã ai bày mưu đặt kết Mặc Tu Nhân trầm giọng nói: “Tôi biết rồi, về sau tất những đồ uống được đưa tới văn phòng, bắt buộc phải xác nhận an toàn không được có sai sót, bằng không, cái chức trợ lý này của cậu cũng đừng làm nữa!”
Triệu Văn Vương nhanh chóng gật đầu: “Tôi về sau nhất định sẽ cẩn thận hơn gấp bội!”
Mặc Tu Nhân “Ừ” một tiếng, tiếp tục nói: “Chuyện trước đó, tôi đoán, cậu cũng điều tra sai phương hướng rồi, trực tiếp từ chỗ Hứa Phồn Tinh mà điều tra!” Triệu Văn Vương sửng sốt: “Ý anh nói, chuyện ngày hôm qua?”
Mặc Tu Nhân sắc mặt âm u nói: “Chuyện gửi chuyển phát nhanh chuột chết của trước kia, cũng đi điều tra xem có liên quan đến cô ta hay không, Còn có...nếu tôi đoán không sai, Lý Thành Chí và Hứa Phồn Tinh cũng có liên quan, cậu đi điều tra đi!”
Dù sao thì, trước đó trong lời nói của shipper Now, cũng có nhắc tới Hứa Phồn Tinh.
Triệu Văn Vương nghe những suy đoán của Mặc Tu Nhân, chỉ cảm thấy tim đập loạn nhịp! Bởi vì anh ta cũng không biết, Mặc Tu Nhân và Bạch
Cẩm Sương khi nào thì gây thù với Hứa Phồn Tinh
Mặc Tu Nhân có thái độ gì với Hứa Phồn Tinh, Triệu Văn Vương trong lòng hiểu rõ, hai người cũng chưa từng gặp mặt, Triệu Văn Vương thật là rất khó nghi ngờ, những việc này là Hứa Phồn Tinh làm
Chẳng qua, lệnh của Mặc Tu Nhân, anh ta từ trước đến nay đều sẽ không vi phạm, Mặc Tu Nhân bảo anh ta đi điều tra, anh ta liền nhanh chóng đi điều tra.
Bạch Cẩm Sương và Mặc Tu Nhân vào văn phòng, cô có chút thất thần, không biết suy nghĩ cái gì, lông mày nhăn lại: “Hứa Phồn Tinh còn làm cái gì? Mặc Tu Nhân!” Đối với những sự nghi ngờ trước đó của Mặc Tu Nhân, Bạch Cẩm Sương vẫn chưa để ở trong lòng.
Dù sao thì, những chuyện trước đó, nếu đều là do Hứa Phồn Tinh làm, vậy thì Bạch Cẩm Sương cảm thấy...Mặc Tu Nhân cũng không đến mức không điều tra ra được!
Giống như là thủ đoạn lần này quá vụng về, nếu cô thật sự xảy ra chuyện gì, một khi kiểm tra camera, thư kí Trương liền bị phát hiện, đến lúc đó, khẳng định sẽ tìm ra Hứa Phồn Tinh.
Làm loại chuyện này, đến cả camera cũng không hack, cho nên, Bạch Cẩm Sương vẫn không cảm thấy….chuyện giống như những gì Mặc Tu Nhân suy đoán
Mặc Tu Nhân không biết ý nghĩ của Bạch Cẩm Sương, anh nhìn Bạch Cẩm Sương một cái, không nhịn được duỗi tay ra, vuốt vuốt ấn đường của cô: “Anh nghi ngờ, trước kia gửi chuyển phát nhanh có chuột chết cho em, còn có ở nhà họ Thẩm hắt nước vào em, cùng với chuyện buổi chiều ngày hôm qua, đều là cô ta làm!”
Bạch Cẩm Sương nhíu mày: “Giữa anh và cô ta...không có gì mà, cô ta vì sao lại nhằm vào em như vậy? Hơn nữa, những chuyện này liên quan gì đến Lý Thành Chí?”
Chuyện tới nước này, Mặc Tu Nhân cảm giác, Lý Thành Chí bởi vì cái chết của Lý Thành Văn, mà chuyện đối phó với Bạch Cẩm Sương, sợ là không che giấu được nữa.
Anh khẽ thở dài một cái: "Ngày hôm qua... anh sợ em khó chịu, anh chưa nói...người đâm vào em là Lý Thành Chí
Bạch Cẩm Sương ngần ra: “Vì sao anh ta phải đâm em?"
Mặc Tu Nhân không nhịn được duỗi tay, nắm lấy tay của Bạch Cẩm Sương, ngồi ở trên số pha: "Bởi vì...con của anh ta đã chết! Trước đó nghe Triệu Văn Vương nói, Lý Thành Văn là bị xe đâm ngoài ý muốn mà chết, nhưng mà, cậu bé trước khi chết bị các bạn cô lập, cho nên, mối thù này Lý Thành Chí sẽ đổ lên người chúng ta. Nhưng mà hôm nay nghe thấy bí mật của Hứa Phồn Tinh và thư kí Trương ở cầu thang thoát hiểm, nhắc tới Lý Thành Chí, anh đột nhiên cảm thấy...chuyện này sợ là cũng có liên quan đến Hứa Phồn Tinh!”
Bạch Cẩm Sương khiếp sợ mở to đôi mắt, biểu cảm như một lời khó nói hết.
Cô cảm thấy, những suy đoán của Mặc Tu Nhân, thật sự có chút vô lý, trước đó cô thật sự không cảm thấy, một người yêu đơn phương một người khác, là có thể ra tay với người yêu của đối phương. Huống chi, những lần nói chuyện giữa Mặc Tu Nhân và Hứa Phồn Tinh ít như vậy, dưới cách nhìn của Bạch Cẩm Sương, cơ bản đều không thể có khả năng khiến cho Hứa Phồn Tinh có hiểu lầm được!
Mặc Tu Nhân thấy tâm trạng của Bạch Cẩm không tốt, không nhịn được mở miệng nói: “Trước đó anh cảm thấy, Hứa Phồn Tinh người này thoạt nhìn không được bình thường lắm, sau khi xảy ra chuyện hắt nước trước kia, anh bắt đầu đề phòng cô ta. Cho nên, khi cô ta tới tập đoàn Tần thị ứng tuyển, để cho cô ta ở lại, cũng đúng lúc thuận tiện theo dõi cô ta, nhưng mà anh cùng cô ta thật sự không có gì, về phần tại sao anh lại nghi ngờ những chuyện này là do cô ta làm. Chỉ có thể nói, là một loại trực giác, bây giờ cũng không xác định được, chúng ta cứ chờ xem sao, chờ Triệu Văn Vương điều tra rõ sẽ biết!”
Bạch Cẩm Sương có chút rầu rĩ gật gật đầu, dựa vào trên số pha không muốn di chuyển.
Một lát sau, Bạch Cẩm Sương muốn uống nước, mới nhớ tới đồ uống trong văn phòng, đều bị đưa đi kiểm tra hết rồi, cô bất đắc dĩ thở dài, mở miệng hỏi Mặc Tu Nhân: “Anh nói, Hứa Phồn Tinh để người bỏ cái gì vào nước uống của em??”
Mặc Tu Nhân nhìn Bạch Cẩm Sương, có chút đau lòng nói: “Cái này anh cũng không rõ lắm, chẳng qua, những lời mà shipper Now nói trước đó, cơ bản đều khớp. Xem ra, Hứa Phồn Tinh thật là muốn thông qua thư kí Trương hại em!
Bạch Cẩm Sương không nhịn được nhíu mày: “Anh nói, cô ta làm như vậy rốt cuộc là vì cái gì? Em đã đắc tội với cô ta sao? Cứ cho là cô ta thích anh, anh cũng không thích cô ta mà, cô ta làm như vậy, rốt cuộc là vì cái gì nhỉ? Có ý nghĩa gì sao?”
Mặc Tu Nhân có chút bất đắc dĩ: “Anh cũng không phải cô ta, anh cũng không biết cô ta đang nghĩ gì, chẳng qua, chờ sau khi anh điều tra xong rốt cuộc cô ta đã làm cái gì, anh sẽ lấy lại công bằng cho em!”
Bạch Cẩm Sương rầu rĩ miệng méo xệ, không nói gì.
Triệu Văn Vương hiệu suất làm việc từ trước đến nay rất cao, sau khi tìm đúng phương hướng điều tra, rất nhanh đã tìm ra được chân tướng sự thật, một đống chứng cứ đều bị anh ta tìm ra, anh ta quả thực đã bị dọa sợ đến ngây người.
Trước đó Mặc Tu Nhân đã suy đoán là Hứa Phồn Tinh làm những việc này, anh ta còn có chút không tin lắm, nhưng mà, khi tất cả những chứng cứ đang bày ở trước mặt, anh ta không thể không tin được.
Sự thật ở trước mặt, ngoài khiếp sợ ra, anh ta thật sự không biết nên nói cái gì mới tốt đây.
Buổi chiều lúc hơn 3 giờ, Mặc Tu Nhân vừa mới nhận được báo cáo xét nghiệm của những chai đồ uống kia, trong thành phần đúng thật là có thuốc phá thai, hơn nữa, những chia đồ uống đều có, đặc biệt là chiếc chai trên bàn của Bạch Cẩm Sương là bị bỏ nhiều thuốc phá thai nhất!
Anh vừa xem xong liền đưa cho Bạch Cẩm Sương, Bạch Cẩm Sương xem lướt qua một lần, quả thực cảm thấy khó có thể tin được nói: “Sao cô ta biết được em mang thai?”
Buổi chiều ngày hôm qua, cô và Mặc Tu Nhân mới biết được chuyện cô mang thai, kết quả, hôm nay Hứa Phồn
Tinh liền ra tay, Bạch Cẩm Sương cảm thấy...quả thực có chút không thể tưởng tượng nổi!
Mặc Tu Nhân khẽ lắc đầu: “Cái này anh cũng không rõ lắm, chẳng qua...người phụ nữ này là một kẻ xấu xa là đúng rồi!”
Mặc Tu Nhân vừa nói xong, Triệu Văn Vương liền vội vàng gõ cửa đi vào.
Mặc Tu Nhân ngẩng đầu nhìn anh ta một cái: “Điều tra như thế nào rồi?”