Mục lục
Vợ ơi, cả thế giới chờ người chúng ta ly hôn – Bạch Cẩm Sương (full) – Truyện tác giả: Vân Khởi Mặc Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên. Xin cảm ơn

**********

Chương 628: Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng

Buổi chiều, Bạch Cẩm Sương bận việc, cô đặt một giá sách nhỏ cho Tần Minh Huyền trong văn phòng và mua nhiều sách cậu bé thích đọc, cũng như một số đồ chơi nhỏ, xếp hình, khối xây dựng và những thứ tương tự.

Tần Minh Huyền không làm phiền cô, yên lặng đọc sách một mình, xếp hình và chơi với các khối xây dựng khi cậu bé không muốn đọc sách.

Lúc ba giờ, Annie đến nói với cô rằng cô Vân Yến từ Trang sức đá quý Hoàng Thụy đã đến.

Ngay khi Bạch Cẩm Sương mặc áo khoác vào, chuẩn bị đi ra ngoài, Annie đã đi vào với vẻ mặt tinh tế: " Cẩm Sương, tổng giám đốc Sở bên Trang sức đá quý Hoàng Thụy vừa mới tới!"

Bạch Cẩm Sương cau mày: "Chẳng phải là anh ta hẹn 4 giờ sao?"

Annie có chút bất lực: "Anh ta nói, anh ta đến sớm nên sẽ ngồi trong phòng thu của chúng ta họp nhiều hơn. Anh ta hứa khi cô nói chuyện với cô Vân Yến về công việc, anh ta sẽ chủ động tránh mặt! Tại cuộc gặp gỡ này, anh ta đang nói chuyện với cô Vân Yến ở Phòng tiếp tân, và tôi cảm thấy mối quan hệ của họ có chút kỳ lạ! "

Bạch Cẩm Sương nhíu mày: "Sao lại kỳ quái?"


Annie ánh mắt lóe lên: "Lát nữa cô nên đi ra ngoài xem!"

Đồng thời, ở phòng tiếp tân của Trang sức đá quý Tư Huyền.

Vân Yến cau mày nhìn Sở Tuấn Thịnh: "Tổng giám đốc Sở cũng hẹn với Trang sức đá quý Tư Huyền 3 giờ sao?"

Sở Tuấn Thịnh cười: "4 giờ!" “Vậy thì sao anh đến sớm như vậy?” Vân Yến gần như trong tiềm thức muốn tránh Sở Tuấn Thịnh, người đàn ông này luôn mang đến cho cô ấy cảm giác nguy hiểm.

Sở Tuấn Thịnh bật cười: "Không còn cách nào khác, hôm nay tôi không nhìn kĩ đồng hồ, nên tôi đã tới đây sớm một chút!"

Vân Yến: "..."

Anh ta có nghĩ rằng cô ấy tin vào điều vô nghĩa vớ vẩn này sao?

Sở Tuấn Thịnh cười: "Tôi vừa nhìn thấy cô Vân Yến, tôi có một vấn đề muốn hỏi!"

Vân Yến liếc anh ta một cái: "Vấn đề gì?"

Sở Tuấn Thịnh liếc mắt: "Cô Vân Yến sáng nay kết bạn với tôi rồi lại xóa. Tôi đoán không sai chứ!"

Khóe miệng Vân Yến giật giật vài cái: " Tổng giám đốc Sở hiểu lầm rồi. Số đó dùng để liên lạc với một số công nhân trong ngành dịch vụ hoặc chuyển phát nhanh. Sau khi nói chuyện về cơ bản thì xóa đi!"

Sở Tuấn Thịnh: "..."

Cô ấy có nghĩ rằng anh ta có thể tin được điều này? Cô ấy nói như vậy để có thể đối phó với Sở Tuấn Thịnh, đây rõ ràng là một câu nói đùa.

Sở Tuấn Thịnh trực tiếp lấy điện thoại ra, nhìn Vân Yến: "Trong trường hợp này, thêm Zalo mà cô Vân Yến thường xuyên sử dụng. Đây là mã QR của tôi, quét đi!" Vân Yến: "..."

Tổng giám đốc Sở, anh ta là một ông chủ lớn, anh ta không biết xấu hổ khi làm như vậy sao?

Sở Tuấn Thịnh nhướn mày: "Quét thôi mà, làm sao? Cô

Vẫn Yến đang... coi thường tôi?"

Vân Yến mặt cứng đờ: " Tổng giám đốc Sở anh lại nói đùa rồi!"

Sở Tuấn Thịnh là người đi đầu trong ngành trang sức, cô ấy không muốn xúc phạm một người như vậy! Vân Yến mặt cứng đờ, để chứng minh mình không nói dối, cô ấy âm thầm kết bạn của Sở Tuấn Thịnh.

Sở Tuấn Thịnh không ngờ rằng Vân Yến thực sự có ID

Zalo cá nhân.

Anh ta nhướn mày nhìn Vân Yến: "Đây thật sự là số của cô sao?"

Vân Yến nói: "Nếu không phải thì sao!"

Sở Tuấn Thịnh ánh mắt lóe lên, khóe miệng hiện lên một nụ cười xấu xa: "Tôi cứ tùy tiện hỏi vậy thôi, tôi đương nhiên tin tưởng Cô Vân Yến rồi!"

Vân Yến cười nhếch miệng, không muốn nói chuyện với người này.

Bạch Cẩm Sương đang ở bên ngoài phòng tiếp tân, qua tấm kính, cô nhìn thấy Sở Tuấn Thịnh và Vân Yến đang nói chuyện.

Một nụ cười xấu xa bất cần, một ánh mắt vô cảm không muốn ứng phó.

Bạch Cẩm Sương hai mắt lóe lên, thật sự là rất kỳ quái, nhưng cô không quan tâm giữa hai người có chuyện gì, gặp hai người chỉ là muốn hợp tác.

Annie đứng phía sau và giới thiệu với cô: "Người phụ nữ đó là nhà thiết kế trang sức của Hoàng Thụy, Vân Yến, và người kia là CEO của Trang sức đá quý Thanh Sương, tổng giám đốc Sở"

Bạch Cẩm Sương gật đầu: "Được rồi, tôi biết rồi!"

Cô vừa nói vừa đi về phía cửa phòng tiếp tân, điều trong lòng cô nghĩ là hai người này làm trong ngành trang sức, trước đây cô cũng từng ở Trà Giang, nhưng không biết hai người này có biết mình không!

Bạch Cẩm Sương nghĩ thầm, dù sao cũng không quen biết nhau, xa cách cũng đã sáu năm, đối với hai người này cô không có ấn tượng gì. Đó không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Bạch Cẩm Sương vươn tay mở cửa, lắc đầu, gạt suy nghĩ trong đầu sang một bên, mỉm cười nhìn hai người trong phòng họp, muốn lên tiếng chào hỏi trước: "Sở tổng, cô Vân!"

Ngay khi Bạch Cẩm Sương nói, hai người nghe thấy giọng nói của cô đồng thời nhìn lên.

Sau đó, Bạch Cẩm Sương thấy rõ nét mặt của hai người.

Vân Yến sửng sốt một chút, Sở Tuấn Thịnh trợn to hai mắt, kinh ngạc đứng lên, hét lớn: "Chị Bạch!"

Chỉ có một vài người biết rằng Bạch Cẩm Sương là người phụ trách của Trang sức đá quý Tư Huyền ở Trà Giang, dù sao thì Bạch Cẩm Sương cũng không công khai, sau khi trở về cũng không tham gia các hoạt động khác ngoại trừ đánh giá cuộc thi Trang sức Thế kỷ. Cuộc thi trang sức Thế kỷ là bản ghi hình chưa lên sóng nên ít người biết danh tính của cô.

Bạch Cẩm Sương nhìn biểu hiện của hai người này liền biết rằng bọn họ nhất định phải biết mình, biểu hiện đơn giản là quá rõ ràng.

Chỉ là cô hiện tại sững sờ, vừa rồi tự an ủi chính mình, không nên trùng hợp như vậy, tất cả mọi người đều biết cô, nhưng cô lại không biết người khác. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha!!!

Kết quả là cô cảm thấy nhớ về quá khứ, nhưng cô lại không quen biết nhiều người như vậy!

Bạch Cẩm Sương có chút bối rối, cảm giác cả thế giới đều biết mình, nhưng mình lại không biết người khác, thật sự là... rất tệ.

Nói cách khác, kinh doanh cũng giống như chiến đấu, bạn cần phải biết mình và đối thủ của bạn để tồn tại trăm trận chiến, nhưng bây giờ, khi người khác biết mình và đối thủ của mình, cô không biết gì về những người khác, điều gì có thể tồi tệ hơn thế này!

Trong một khoảnh khắc nỗ lực ngắn ngủi, vô số suy nghĩ vụt qua trong đầu Bạch Cẩm Sương.

Vân Yến phản ứng lại, lập tức đứng lên, vẻ mặt vừa lo lắng vừa hưng phấn: "Cẩm Sương, cậu trở về Trà Giang khi nào? Tại sao không nói cho tớ biết? Mấy năm qua cậu đã ở đâu?"

Bạch Cẩm Sương nhìn Vân Yến kích động như sắp khóc, sau khi hỏi liên tiếp mấy câu, cô đột nhiên cảm thấy có chút hụt hẫng và trông có vẻ như vừa bị mất cái gì đó.

Cô thực sự muốn trả lời câu hỏi của Vân Yến, nhưng cô thậm chí còn không biết mối quan hệ của mình với Vân Yến trong quá khứ là gì! Sở Tuấn Thịnh nhìn thấy vẻ mặt Bạch Cẩm Sương có vấn đề, đồng tử hơi co lại, ánh mắt lóe lên, cũng không chủ động nói lại.

Annie đi theo Bạch Cẩm Sương, khi nhìn thấy tình hình của Bạch Cẩm Sương, cô ấy đoán rằng Bạch Cẩm Sương không quen biết họ, nhưng người bên kia rõ ràng biết Bạch Cẩm Sương.

Cô ấy mím môi, nói nhỏ vào tai Bạch Cẩm Sương: "Cẩm Sương, đừng quan tâm cô có biết họ hay không, trước tiên hãy xử lý rồi trả lời ngẫu nhiên vài câu. Tôi sẽ lập tức tìm người điều tra xem đã xảy ra chuyện gì với những người này vào sáu năm trước!"

Giọng của Annie chỉ có cô ấy và Bạch Cẩm Sương mới có thể nghe được, Bạch Cẩm Sương gật đầu: "Cô đi trước di!"

Annie đã giúp cô mở cửa. Bạch Cẩm Sương lúc này đã trở lại bình thường, cô mỉm cười bước vào: "Hai người đều biết tôi?"

Sở Tuấn Thịnh ánh mắt rủ xuống, không nói lời nào.

Vân Yến có chút buồn bực: "Cẩm Sương, cậu có chuyện gì sao? Không biết tớ sao?"

Bạch Cẩm Sương bất lực: "Tớ mấy năm trước có chuyện, hiện tại đã quên một số người và đồ vật, mong hai người đừng để ý!"


Sở Tuấn Thịnh nhìn chằm chằm Bạch Cẩm Sương thật lâu, như thể đang suy nghĩ về lời nói của cô là thật hay giả.


Vân Yến hai mắt đỏ lên: "Cậu bị mất trí nhớ à?"


Bạch Cẩm Sương lắc đầu: "Không phải hoàn toàn mất trí nhớ, tớ còn nhớ rõ tớ là ai, tớ là nhà thiết kế trang sức, tớ cũng nhớ tới một số người, nhưng có chút mơ hồ!"


Sở Tuấn Thịnh đột nhiên hỏi: "Sau đó cô còn nhớ tới Mặc Tu Nhân?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK