Bạch Cẩm Sương nhìn anh ta cau mày, nhìn như sắp nối giận rồi. Nhưng mà, trước đây quan hệ của Lâm Kim Thư và Cảnh Hạo Đông, nhìn có vẻ như có chuyển biến tốt mà.
Đặc biết lúc Mặc Tu Nhân cùng cô mời mọi người ăn cơm, cô còn nghĩ thâm, Vân Yến yêu thâm Cảnh Hạo Đông, muốn cho hai người họ có cơ hội gặp mặt.
Kết quả, Lâm Kim Thư lúc đó trông có vẻ khó chịu, Bạch Cấm Sương liên biết Lâm Kim Thư đối với Cảnh Hạo Đông không phải làm hoàn toàn lạnh lùng. Nhưng mà nếu như Lâm Kim Thư đã động lòng, đã mở lòng với Cảnh Hạo Đông, tại sao Cảnh Hạo Đông lại nói Lâm Kim Thư không để ý anh ta? Đôi mắt của Bạch Cẩm Sương lóe lên: “Có phải anh làm gì khiến Lâm Kim Thư tức giận không?”
Nghe đến lời này, sắc mặt của Cảnh Hạo Đông thay đổi: “Tôi..."
Mặc Tu Nhân gác chân, dưới bàn ăn đá chân anh ta: “Do do dự dự, có phải là đàn ông không, muốn nói thì nói cho đàng hoàng.”
Cảnh Hạo Đông bị đá một cước, đôi mắt đào hoa nhìn lên, trừng mắt: “Cậu đá tôi làm gì?”
Mặc Tu Nhân tỏ vẻ như không có gì: “Tôi không đá cậu, sợ là ăn hết cơm cậu vẫn không nói ra được.”
Sắc mặt của Cảnh Hạo Đông thay đổi, thở dài nói: “Cũng đúng, vậy tôi nói đây.”
Bạch Cẩm Sương không phản ứng lại, không nói lời nào nhìn anh ta.
Cảnh Hạo Đông có chút e dè: “Thật ra, từ lúc cô cùng Tu Nhân mời đám bạn chúng tôi ăn cơm, mối quan hệ giữa tôi và Kim Thư có tiến triển hơn lúc trước, tôi chỉ cân hẹn cô ấy đi chơi, ba lần thì có hai lân cô ấy đồng ý, kết quả, mấy ngày trước, lúc tôi cùng ăn cơm với Kim Thư, gặp một người yêu cũ.”
Cảnh Hạo Đông nói đến đây có chút khó nói: “Cô ấy chính là kiểu thích đùa giỡn, trực tiếp ngồi vào lòng tôi, cười hỏi tôi, hẹn hò cùng em gái nhà nào, tôi lúc đó có chút ngẩn ngơ, phản ứng mấy giây mới đẩy người ra, lúc đó sắc mặt của Kim Thư liên khó chịu rồi, tôi nhanh chóng đuổi cô gái đó đi, cả một bữa cơm, Kim Thư cứ trâm mặc không nói chuyện.”
Bạch Cẩm Sương lúc này cũng trâm mặc không nói chuyện, cô nghĩ đến cảnh vừa nãy, liên cảm giác như bạn thân của minh bị người khác bắt nạt vậy. Dựa theo tính cách lạnh lùng của Lâm Kim Thư, chuyện này xảy ra, cậu ấy không rời đi là đã giữ thể diện cho Cảnh Hạo Đông rồi đó.
Cảnh Hạo Đông nhìn biểu tình của Bạch Cẩm Sương, trong lòng đánh trống bình bịch.
Mặc Tu Nhân liếc anh ta: “Làm sao? Không dám nói tiếp sao? Lẽ nào còn đế tôi giúp cậu bố sung sao, với cái thái độ của cậu, còn muốn vợ tôi giúp cậu, cậu nẫm mơ giữa ban ngày à”
Khuôn mặt của Cảnh Hạo Đông sững lại, bày ra dáng vẻ ủ rũ: “Tôi thấy được Kim Thư không vui, cả buổi cơm đều dè dặt, không dám chọc cô ấy không vui.”
Bạch Cẩm Sương cụp mắt xuống, nói thẳng một câu: “Cô ấy đã rất khó chịu rồi, anh có dám chọc cô ấy hay không, còn quan trọng không.”
Cảnh Hạo Đông nuốt nước bọt, nhìn Mặc Tu Nhân cầu cứu. Mặc Tu Nhân nhún nhún vai: “Đừng nhìn tôi, tôi là người được vợ quản nghiêm khắc, vợ nói gì cũng đúng hết.
Cảnh Hạo Đông một lời khó nói nhìn Mặc Tu Nhân, cố chấp nói với Bạch Cẩm Sương: “Sau đó, ăn xong cơm, tôi đưa cô ấy về nhà, cô ấy không từ chổi, bởi vì ngày đó tôi đưa cô ấy đi chơi, cô ấy không lái xe. Kết quả, ngày hôm đó vận khí của tôi quá kém, ở bãi dừng xe, lại gặp được bạn gái cũ trước trước đó và bạn gái cũ trước trước trước đó, tôi vốn dĩ muốn trốn bọn họ, kết quả, bọn họ lại nhào đến, Kim Thư ngấn người, sau đó tức giận trực tiếp rời đi ”
Bạch Cấm Sương nghe được, biểu tình có chút tê người, cô cảm thấy bữa cơm này, cô không muốn ăn nữa rồi. Cô lạnh lùng cười một tiếng: “Người yêu cũ của anh Cảnh có nhiều tình cảm thật đấy, một chân bước xuống, có thể giẫm được ba người.”
Bạch Cấm Sương quá hiểu rõ Lâm Kim Thư rồi, Lâm Kim Thư đã có tình cảm với Cảnh Hạo Đông, kết quả, lúc theo đuổi người ta, lại lòi đâu ra ba người yêu cũ.
Một địa điểm mà lại gặp được ba người yêu cũ, có thể thấy người yêu cũ của tên này có bao nhiêu, thật sự là một tên hải vương mà. Lâm Kim Thư đã biết Cảnh Hạo Đông bên ngoài là người đào hoa, có thể an ủi bản thân không cần để ý, nhưng mà cảm giác gặp được người yêu của anh ta, hoàn toàn là không giống nhau.
Biểu tình của Cảnh Hạo Đông giống như sắp khóc vậy: “Nhà thiết kế Bạch, cô đừng nói như vậy, tôi thật sự không có cách nào cả, nế tình của Tu Nhân, cô giúp tôi một lần đi”
Bạch Cẩm Sương châm chọc: “Giúp anh, tôi làm sao giúp anh, lẽ nào anh trêu hoa ghẹo nguyệt mấy năm nay, không nhìn ra được là Lâm Kim Thư đang ghen sao, nếu như anh đến cái này cũng không nhìn ra được, cũng đừng trêu gái nữa, đừng nhắc đến việc tôi giúp anh”
Lúc trước Cảnh Hạo Đông đã biết, Lâm Kim Thư không từ chối hẹn hò với anh ta, chắc đã có tình cảm với anh ta rồi.
Ngày hôm đó cô ấy tức giận như vậy, trong lòng Cảnh Hạo Đông vừa vui vừa buôn, biết được cô ấy đang ghen, trong lòng anh ta lúc đó còn âm thầm vui mừng. Dù sao, người mình thích cũng thích mình, còn ghen với người yêu cũ, sự cố gắng của anh ta cuối cùng cũng có kết quả.
Nhưng mà, ngày thứ hai, anh ta không vui nổi. Cảnh Hạo Đông bất lực thở dài: “Nhà thiết kế Bạch, tôi đương nhiên biết Kim Thư ghen rồi, nhưng mà, hiện tại tôi không tìm được cô ấy, ngày thứ hai, cô ấy chặn tất cả phương thức liên lạc của tôi, đến cả nhà ở cũng không tìm được người.”
Bạch Cẩm Sương nhìn Cảnh Hạo Đông một cái, trong lòng băn khoăn, có nên giúp anh ta.
Thật ra, Bạch Cẩm Sương biết Lâm Kim Thư không có hoàn toàn tin tưởng Cảnh Hạo Đông, vì vậy, Cảnh Hạo Đông chỉ biết một nơi ở của Lâm Kim Thư. Lâm Kim Thư không phải là cô gái bình thường, cô ấy không thiếu tiên, lúc học đại học, liên dùng năng lực của bản thân kiếm được rất nhiều tiên, cô ấy bây cũng được xem như người có tiên đứng nhất đứng nhì ở Minh Thành rồi.
Cảnh Hạo Đông căn bản không biết rắng, Lâm Kim Thư ở Minh Thành có mấy chỗ ở. Bạch Cẩm Sương phát hiện ra chuyện này, cũng từng nghĩ qua tìm Lâm Kim Thư giúp đỡ.
Nhưng mà cuối cùng cô nghĩ rằng Bạch Cao Minh dùng nhà cậu uy hiếp cô, để cô gả cho Cận Thân Huy, cô có thể mượn tiền của Lâm Kim Thư, giải quyết hoàn cảnh khó khăn của nhà cậu.
Nhưng mà, Lâm Kim Thư có thể giúp cô giải quyết một lân, nhưng không giải quyết được lần thứ hai. Chỉ cần cô không kết hôn, Bạch Cao Minh sẽ không đế yên.
Nhưng cô cũng không thế môi lần đều tìm Lâm Kim Thư giúp đỡ, vì vậy, cô cuối cùng cô tìm được Mặc Tu Nhân lĩnh chứng, một lân an tâm, còn tìm được chỗ dựa cho bản thân. Bây giờ, Lâm Kim Thư vẫn tức giận như vậy, chắc chắn là đi chỗ khác ở rồi.
Nhưng mà, Lâm Kim Thư không phải kiểu dễ dàng chuyển nhà, dù sao, phòng của cô ấy có rất nhiều đồ đạc, chuyển nhà rất phiên phức. Nhưng mà lần này cô ấy chuyến nhà rồi, đến cả cô cũng không thông báo, có thể thấy Cảnh Hạo Đông lần này khiến cô ấy lo lãng rồi.
Bạch Cẩm Sương trâm tư lúc lâu, ngấng đầu nhìn Cảnh Hạo Đông: “Quan hệ của anh cùng với mấy người bạn gái cũ, tốt vậy sao?” Nếu quan hệ không tốt, thì cô người yêu cũ đó cũng không ở trước mặt Lâm Kim Thư, ngồi vào lòng Cảnh Hạo Đông, vậy đặt Lâm Kim Thư ở đâu. Biểu tình của Cảnh Hạo Đông trở nên khó coi, bây giờ anh ta thật sự hối hận vì bản thân lúc trước đã phong lưu đến vậy.
Anh ta bất lực nhăn mặt: “Cũng không phải là quan hệ tốt, chỉ là...Lúc trước tôi quá phong lưu, tìm bạn gái, không tìm những cô gái đàng hoàng, tìm những cô gái ăn chơi, sau khi chia tay không bám dinh, còn có thể làm bạn, cô có thể hiểu đúng không? Nhà thiết kế Bạch!”
Mặt của Bạch Cẩm Sương không biểu cảm chỉ nói cho anh ta hai chữ: “Không hiểu” Mặc Tu Nhân không nhịn được cuộn tay lại thành nằm đấm, đặt lên mũi ho nhẹ hai cái. Cảnh Hạo Đông nghẹn ngào, bất lực nói tiếp: “Vì vậy, các cô ấy đều nghĩ rằng tôi giống như lúc trước, gặp mặt tôi liên cười cười đùa đùa, bị Lâm Kim Thư nhìn ra rồi.”