Mặc Tu Nhân thể nhưng lại không nghĩ tới Bạch Cẩm Sương sẽ thích loại này.
Anh gật đầu: “Được, vậy thì xem cái này”
Nói rồi anh cầm lấy CD, đi tới, sau khi hình ảnh đã được phát đi thì mới xoay người lại số pha ngồi.
Bạch Cẩm Sương nhìn thấy Mặc Tu Nhân đi tới thì lập tức căng thẳng.
Trước đây hai người bọn họ cũng là ở chung như thế này, nhưng mà trước đó hai người chưa làm rõ cảm tình của mình, cho nên không giống nhau.
Bạch Cẩm Sương hồi hộp nhìn Mặc Tu Nhân đi đến, lúc này mới nhận ra anh thế nhưng lại cầm theo một chai rượu vang đỏ.
Cô nhịn không được nắm chặt tay, mím môi hỏi: “Anh mang theo rượu nho nữa à?”
Mặc Tu Nhân gật đầu: “Ừ, mùi vị của chai rượu này không tồi, thích hợp nhấm nháp lúc xem phim”
Bạch Cẩm Sương chật vật nuốt nước miếng một cái, đến cả thở mạnh cũng không dám: “Liệu có say không?”
Mặc Tu Nhân mới vừa ngồi xuống bên cạnh cô, nghe cô nói vậy thì nhịn không được liếc nhìn cô một cái: “Không dễ say như vậy đâu! Hơn nữa độ cồn của rượu vang cũng không cao, cùng lắm thì chỉ say một chút thôi”.
Bạch Cẩm Sương thầm điên cuồng phỉ nhổ, say một tí dễ xảy ra chuyện hơn đấy, ý loạn tình mê tám phần mười đều bắt đầu ở thời điểm ngà ngà say.
Dù sao cô chưa thấy ai thực sự uống say mà phát sinh quan hệ nam nữ, phần lớn đều là mượn rượu lấy cớ.
Nghĩ đến đây, Bạch Cẩm Sương khẩn trương hơn.
Theo bản năng cô siết chặt gối ôm trên ghế sô pha: “À thì...anh uống đi, tôi không uống”.
Mặc dù Mặc Tu Nhân không biết vừa rồi trong lòng Bạch Cẩm Sương đang suy diễn đến điều gì, nhưng anh cũng không phải người ngu, anh cũng cảm nhận được Bạch Cẩm Sương căng thẳng nên anh đại khái có thể đoán được Bạch Cẩm Sương đang nghĩ gì.
Dù sao trước khi chưa làm rõ cảm tình thì Bạch Cẩm Sương chỉ xem nghĩa vụ của vợ chồng là thực hiện thỏa thuận.
Nhưng mà bây giờ khẳng định không được.
Hai người yêu nhau, muốn phát sinh quan hệ thì phải nước chảy thành sông mới được..
Nhìn bộ dạng như lâm đại địch của Bạch Cẩm Sương, giống như là anh muốn chuốc say cô làm đáy mắt của Mặc Tu Nhân bất chợt chứa đầy ý cười.
Đứa nhỏ này, sao lại đáng yêu như vậy chứ!
Tuy anh rất muốn Bạch Cẩm Sương, nhưng anh cũng hoàn toàn tôn trọng tất cả ý nghĩ của cô.
Nghĩ đến đây, Mặc Tu Nhân nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Bạch Tu Nhân, cong môi khẽ cười một cái: “Được thôi, em không uống thì tôi cũng không uống”
Lúc này Bạch Cẩm Sương mới thở phào nhẹ nhõm. Phần giới thiệu phim đã kết thúc, bây giờ bắt đầu chiếu phim. Bạch Cẩm Sương nói: “Xem phim thôi” Mặc Tu Nhân gật đầu.
Bạch Cẩm Sương nhìn phim, rốt cuộc tâm tư cũng bị phim hấp dẫn nên không còn căng thẳng nữa.
Mặc Tu Nhân nhìn ánh sáng từ bộ phim chiếu lên mặt của Bạch Cẩm Sương.
Bạch Cẩm Sương đang xem phim, Mặc Tu Nhân đang nhìn cô. Bạch Cẩm Sương chợt quay đầu nhìn Mặc Tu Nhân thì thấy Mặc Tu Nhân cũng đang xem phim.
Cô nhíu mày, có thể là cảm giác của cô sai rồi.
Lúc này đột nhiên Mặc Tu Nhân hỏi một câu: “Sao em lại thích xem phim về đề tài này?”.
Bạch Cẩm Sương ăn ngay nói thật: “Có cảm giác của khoa học kỹ thuật. Tiểu thuyết thì xem ngôn tình, còn phim thì vẫn thích khoa học viễn tưởng vì nó kích thích hơn”
Mặc Tu Nhân gật đầu, nghĩ thầm yêu thích của Bạch Cẩm Sương đúng là khác với những người con gái khác.
Anh quay đầu nhìn lên màn hình thì thấy đại chiến giữa các vì sao đã bắt đầu rồi, nam nữ chính phải tách ra đi đến các nơi khác nhau để chiến đấu.
Hai người vốn là người yêu, bây giờ sắp phải chia tay thì vô cùng không muốn, cho nên liền ôm hôn kịch liệt.
Mặc Tu Nhân có thể cảm nhận rõ ràng thân thể của Bạch Cẩm Sương nháy mắt trở nên cứng đờ.
Suýt nữa thì Bạch Cẩm Sương đã thầm mắng đạo diễn của bộ phim này, cô chọn bom tấn khoa học viễn tưởng là do có một phần ý đồ.
Cô vừa xác nhận quan hệ với Mặc Tu Nhân, đương nhiên không thể xem mấy bộ phim có quá nhiều cảnh tình cảm được.
Thế mà, đây quả thực làm cô tức hộc máu.
Mặc Tu Nhân liếc nhìn Bạch Cẩm Sương thì thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ đến nỗi lan ra đến mang tai.
Đột nhiên anh cũng cảm thấy lòng mình cực kỳ ngứa ngáy.
Bạch Cẩm Sương đang nghiêm túc nhìn về phía trước, căn bản là không dám nhìn Mặc Tu Nhân.
Bỗng dưng cô cảm nhận được có người chạm vào tay mình, Bạch Cẩm Sương lập tức căng thẳng quay đầu trừng mắt nhìn Mặc Tu Nhân: “Anh đang làm gì vậy?”
Mặc Tu Nhân cũng đang hồi hộp, nhưng mà nhìn thấy Bạch Cẩm Sương như vậy làm anh có chút dở khóc dở cười: “Òhỉ là tôi muốn gần em chút thôi”.
Lúc này Bạch Cẩm Sương mới chú ý đến có lẽ là vừa rồi Mặc Tu Nhân dịch qua phía cô nên mu bàn tay của anh mới chạm vào tay cô.
Bạch Cẩm Sương lập tức cảm thấy lúng túng không thôi, cô thầm mắng mình, sao mà khi yêu nhau rồi thì liền chuyện bé xé ra to như kẻ ngốc vậy chứ.
Cô có chút ngượng ngùng mở miệng: “Vừa rồi tôi quá chuyên chú xem phim thì đột nhiên anh chạm vào tôi làm tôi hơi giật mình”
Mặc Tu Nhân mỉm cười, giọng nói trầm thấp: “Phải không? Là vì bị cảnh hôn của bọn họ hấp dẫn đúng không?”
Bạch Cẩm Sương tức đến nghẹn họng.
Cô đỏ mặt trừng mắt nhìn Mặc Tu Nhân, giận dữ mở miệng: “Xem phim!”
Mặc Tu Nhân khẽ cười gật đầu: “Rồi rồi, nghe lời em” Bạch Cẩm Sương mới vừa nghiêng đầu sang chỗ khác thì nắm tay của cô đã bị Mặc Tu Nhân nắm chặt.
Nháy mắt Bạch Cẩm Sương liền thấy căng thẳng, cô quay đầu nhìn. Mặc Tu Nhân thì thấy anh cũng đang nghiêm túc xem phim, giống như là anh không hề biết mình đang cầm tay cô vậy.
Con người Bạch Cẩm Sương lóe sáng, khuôn mặt phát nhiệt, cô đành quay đầu tiếp tục nhìn phim.
Dù cô có chăm chú xem phim đến đâu thì tâm tư cũng hoàn toàn đặt lên bàn tay bị Mặc Tu Nhân nắm
Cô có thể cảm nhận rõ ràng bàn tay Mặc Tu Nhân đang cầm tay cô đột nhiên mở ra.
Bạch Cẩm Sương không biết anh muốn làm gì nên quay đầu lại nhìn.
Kết quả là Mặc Tu Nhân vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình, không hề cho cô một ánh mắt.
Ngay sau đó Bạch Cẩm Sương cảm giác được Mặc Tu Nhân đang mở bàn tay đang nắm của cô ra, rồi đưa năm ngón vào các kẽ tay, xong rồi nắm lại, và thế là mười ngón tay của hai người đã đan vào nhau.
Bạch Cẩm Sương chợt nghiêng đầu qua chỗ khác, đôi mắt nhìn chằm chằm màn hình không chớp một cái.
Giờ khắc này tim của Bạch Cẩm Sương đập lợi hại, cô cảm nhận được lòng bàn tay của mình đều đang đổ chút mồ hôi. Tay của Mặc Tu Nhân cũng cực kỳ nóng, nhiệt độ giống như đang chạy lên trái tim của anh.
Rõ ràng trước khi chưa xác định quan hệ thì bọn họ cũng đã hôn nhau rồi, nhưng mà giờ khắc này lại là lần đầu tiên bọn họ nắm tay nhau.
Hai tay nắm chặt nhau, Bạch Cẩm Sương lại thấy vô cùng ngây thơ và ngại ngùng.
Loại rung động, hồi hộp đơn thuần này căn bản không thể dùng từ nào để miêu tả được.
Bạch Cẩm Sương không biết Mặc Tu Nhân có giống cô hay không, cảm nhận được độ mạnh yếu từ lòng bàn tay của Mặc Tu Nhân, tim cô liền đập kịch liệt.
Hai người cứ nắm tay như vậy cho đến khi phim sắp kết thúc thì vẫn không tách ra.
Trong phim, cuối cùng nam nữ chính cũng chiến thắng, giữa những tia lửa chiến tranh, hai người kích động ôm hôn kịch liệt.