Mục lục
Vợ ơi, cả thế giới chờ người chúng ta ly hôn – Bạch Cẩm Sương (full) – Truyện tác giả: Vân Khởi Mặc Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Đinh Nhiên nhìn thấy Bạch Cẩm Sương đứng ngẩn ra trên hành lang, liền bước về phía cô, giọng nói bình thản không giống như người vừa mới mất bố mẹ, cô ấy nói: “Cẩm Sương, cảm ơn cô hôm nay đã ở cùng tôi lâu như vậy, cô về đi, nếu như có cần gì, tôi sẽ không khách sáo với cô đâu!”

Bạch Cẩm Sương nhìn ra được, Thẩm Đinh Nhiên thật sự đã bình tĩnh lại rồi, chỉ là, nghĩ đến chuyện ngày hôm nay, cô vẫn hơi lo lắng: “Một mình cô..... thật sự không sao chứ?”

Thẩm Đinh Nhiên gật gật đầu: “Tôi không sao mà, hơn nữa, nếu như tôi không được thì tôi sẽ liên hệ cô!”

Thẩm Đinh Nhiên vừa nói xong, thì Mặc Tu Nhân đã tìm đến đây rồi.

Anh vừa đến bệnh viện thì liền đi tìm Bạch Cẩm Sương rôi. Chuyên trang đọc truyện ( ТRU Mtruyen. м E )

Anh đúng lúc nghe được lời Thẩm Đinh Nhiên nói, anh bước tới, thấp giọng nói: “Cẩm Sương, chúng ta về trước đi, anh sẽ sắp xếp người giúp Thẩm Đinh Nhiên xử lý những việc còn lại!”

Mai Siêu Phong” Dương Lệ Bình: Nhan sắc như thiếu nữ dù đã qua tuổi 60

Ở tuổi 60, nữ diễn viên thủ vai Mai Siêu Phong trong “Anh hùng xạ điêu” Dương Lệ Bình vẫn khiến fans ngỡ ngàng vì trẻ trung như thiếu nữ...

Chi tiết


QC

Bạch Cẩm Sương nghe được lời này, mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy được thôi!”

Thẩm Đinh Nhiên bình thản nhìn Mặc Tu Nhân một cái: "Tổng giám đốc Mặc, cảm ơn anh!”

Mặc Tu Nhân lắc lắc đầu: "Không cần khách sáo, đây là tấm lòng của Bạch Cẩm Sương!” Mặc Tu Nhân sắp xếp Mặc Ngôn đến giúp đỡ Thẩm Đinh Nhiên xử lý việc của nhà họ Thẩm, còn anh thì đưa

Bạch Cẩm Sương về nhà.

Bây giờ Bạch Cẩm Sương đang mang thai, nơi như bệnh viện không phải là nơi nên ở lâu.

Hai ngày tiếp theo, tin tức vợ chồng Thẩm Diệp Bách mất đã truyền ra ngoài, chính là vào lúc mọi người đều tưởng rằng Thẩm Đinh Nhiên sắp liều mạng với Sở Hạnh Từ, thì Thẩm Đinh Nhiên lại yên lặng bất ngờ, xử lý hậu sự của bố mẹ, thông báo cho bạn bè đến tham dự tang lễ.

Mà tình hình hỗn loạn của tập đoàn Thẩm Thanh, cơ bản cũng được xử lý ổn thỏa trong hai ngày.

Đến cuối cùng Sở Hạnh Từ vẫn giữ lại một con đường sống, mặc dù tập đoàn Thẩm Thanh phá sản rồi, nhưng dù thế nào thì sau khi xin phá sản, những tài sản có liên quan của nhà họ Thẩm đều mang đi thế chấp, trả hết phần lớn món nợ, còn dư lại khoản nhỏ, Thẩm Đinh Nhiên lấy tiền tích góp trong những năm vừa qua của mình để bù vào.

Cuối cùng, đến ngày tổ chức lễ tang cho vợ chồng Thẩm Diệp Bách.

Mới sáng sớm, sắc trời đã âm u, Mặc Tu Nhân và Bạch Cẩm Sương, một người mặc vest đen, một người mặc bộ váy đen, đi dự tang lễ.

Dưới sự giúp đỡ của Mặc Ngôn, tang lễ của vợ chồng Thẩm Diệp Bách cũng coi như có thể diện.

Vào lúc tang lễ sắp kết thúc, thì Sở Hạnh Từ đến.

Vốn dĩ những người định thắp hương cho vợ chồng Thẩm Diệp Bách xong thì rời đi, đều không đi nữa, mặc dù có người đồng tình với Thẩm Đinh Nhiên, nhưng đa số người vẫn ở lại để xem kịch.

Dù sao thì, ai cũng không nghĩ tới rằng, Sở Hạnh Từ làm cho nhà họ Thẩm phá sản, lại vô tình hại chết hai vợ chồng Thẩm Diệp Bách, vậy mà còn dám xuất hiện ở tang lễ của hai người họ.

Sở Hạnh Từ vừa bước vào, Thẩm Đinh Nhiên đã nhìn thấy anh ta, cô ấy đứng bên cạnh Bạch Cẩm Sương, cả người cứng đờ.

Bạch Cẩm Sương để ý đến sự thay đổi của cô ấy, nhìn theo ánh mắt của cô ấy, liền thấy Sở Hạnh Từ với nét mặt không chút biểu cảm. Trong lòng của Bạch Cẩm Sương thở dài một hơi, thái độ của Sở Hạnh Từ, cô cũng nghe được một ít từ miệng của Mặc Tu Nhân.

Cô thật sự không hiểu, đã đến bước này rồi, bản thân Sở Hạnh Từ không buông bỏ được thì còn có thể làm gì nữa đây, anh ta đã hại chết bố mẹ người ta rồi, cho dù là trước kia có thù hận đi chăng nữa, anh ta còn muốn con gái người ta xỏa bỏ thù cũ, tiếp tục duyên phận lúc trước với anh ta hay sao?

E rằng là đầu óc anh ta có vấn đề!

Chỉ tiếc rằng là, cho dù đầu óc Sở Hạnh Từ có vấn đề hay không, anh ta vẫn đến rồi.

Thẩm Đinh Nhiên nhìn anh ta, cả người căng thẳng, nhưng mà, cô ấy không lùi lại, mà bước qua đó, ngăn lại trước mặt Sở Hạnh Từ, giọng nói khàn khàn: “Anh đến để làm gì?”

Sở Hạnh Từ nói: “Anh đến để thắp nén hương cho chú Thẩm và dì!”

Thẩm Đinh Nhiên nghe thấy tiếng mình nghiến răng ken két: “Không cần đâu!”

Sở Hạnh Từ nhìn Thẩm Đinh Nhiên, không nhịn được mở miệng: “Anh chỉ muốn khiến cho tập đoàn Thẩm Thanh phá sản mà thôi, muốn để cho bọn họ chịu cảm giác của bố mẹ anh lúc đó, anh không hề muốn hại chết bọn họ!” Trong phút chốc tay của Thẩm Đinh Nhiên nắm chặt lại, cô ấy lạnh lùng cười một tiếng: “Nói như vậy thì tôi còn phải cảm ơn anh sao?"

Sở Hạnh Từ nhìn đôi mắt sưng đỏ của cô ấy, trong mấy ngày nay, cũng không biết cô ấy đã lén khóc bao nhiều lần rồi.

Anh ta vô cùng đau lòng, hơn nữa, anh ta đứng gần

Thẩm Đinh Nhiên, có thể nhìn thấy rõ ràng, Thẩm Đinh

Nhiên giả vờ bình tĩnh, nhưng cả người lại khẽ run rẩy.

Anh ta biết, sự xuất hiện của mình, chắc chắn sẽ kích động đến Thẩm Đinh Nhiên, nhưng mà, anh ta vẫn muốn đến, anh ta nhịn không được muốn xem Thẩm Đinh Nhiên thế nào rồi!

Anh ta vươn tay muốn xoa vai của Thẩm Đinh Nhiên, an ủi cô ấy. Kết quả là, tay anh ta vừa nhấc lên thì Thẩm Đinh

Nhiên đã gạt tay anh ta ra.

Cô ấy biết Sở Hạnh Từ muốn an ủi cô ấy, trước đây vào những lúc cô ấy khó chịu, Sở Hạnh Từ đều dùng tay xoa vai cô ấy, âm thầm an ủi cô ấy, giống như vô hình có thể tiếp thêm sức mạnh cho cô ấy vậy.

Chỉ đáng tiếc là, bây giờ anh ta làm như vậy, lại vô cùng cứng nhắc và nực cười.

Cách đó không xa, Bạch Cẩm Sương nhìn thấy Thẩm Đinh Nhiên gạt tay của Sở Hạnh Từ ra, nét mặt căng thẳng, muốn bước qua đó, lại bị Mặc Tu Nhân kéo tay lại.

Mặc Tu Nhân thấp giọng nói: “Đây là chuyện mà sớm muộn gì cô ấy cũng phải đối mặt, cô ấy không thể nào không gặp Sở Hạnh Từ!” Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để ủng *hộ team nha!!!

Theo như suy nghĩ của Mặc Tu Nhân, chỉ cần Thẩm Đinh Nhiên còn muốn tiếp tục sống, thì chắc chắn Sở Hạnh Từ sẽ nghĩ cách gặp được cô ấy, đến lúc đó, vẫn không thể nào tránh được!

Bạch Cẩm Sương nghe được lời Mặc Tu Nhân nói, nhíu chặt mày lại, không nói gì nữa. Chỉ là, ánh mắt của cô vẫn luôn nhìn chằm chằm vào

Thẩm Đinh Nhiên.

Thẩm Đinh Nhiên gạt tay Sở Hạnh Từ ra, giọng nói lạnh lùng: “Anh đi ra ngoài!”

Đáy mắt của Sở Hạnh Từ hiện lên nét đau khổ hối hận: “Đinh Nhiên, anh chỉ đến để thắp nén hương! Đừng làm ầm ĩ ở linh đường của bố mẹ em, được không?”

Cảm xúc của Thẩm Đinh Nhiên căm phẫn đến không kiểm soát được: “Đừng gọi tôi như thế, tôi buồn nôn, còn nữa, tôi đã nói rồi, anh cút ra ngoài cho tôi, anh muốn tự đi, hay là đích thân tôi động tay?”

Sở Hạnh Từ nhắm mắt lại: “Đinh Nhiên, anh muốn nói chuyện đàng hoàng với em!”

Những ngày này, anh ta đã suy nghĩ rất nhiều, quả thực là anh ta đã hối hận rồi, nói anh ta mặt dày cũng được, nói anh ta đê tiện cũng mặc kệ, quả thực là anh ta không buông bỏ được Thẩm Đinh Nhiên.

Trước đây, anh ta thường nghe người ta nói, sau khi mất đi thì con người mới cảm thấy hối hận, lúc ấy, anh ta không hề nghĩ tới, câu nói này cũng sẽ xảy ra với mình.

Vào khoảnh khắc Vu Ngọc Lan ngã xuống, thì anh ta đã nhận rõ rằng, mình sắp mất đi Thẩm Đinh Nhiên rồi, vào lúc ấy, anh ta mới biết sợ hãi.

Cho nên, anh ta mới càng muốn cố gắng giữ lấy Thẩm Đinh Nhiên, bất kể làm cái gì để bù đắp cũng được, anh ta chỉ muốn Thẩm Đinh Nhiên...... cho anh ta một cơ hội, một cơ hội để chuộc lỗi. Thẩm Đinh Nhiên không biết suy nghĩ trong lòng của

Sở Hạnh Từ, chỉ là, vốn dĩ cô ấy cũng định nói chuyện đàng hoàng với Sở Hạnh Từ.

Nghĩ đến đây, đột nhiên cô ấy cười: “Được thôi, đúng lúc tôi cũng muốn nói chuyện đàng hoàng với anh, ngày mai, tôi hẹn sẵn thời gian đợi anh!” Sở Hạnh Từ ngẩn ra, anh ta không hề nghĩ tới, Thẩm

Đinh Nhiên lại đồng ý trò chuyện cùng anh ta, anh ta còn tưởng rằng...... sau này cô ấy sẽ không bao giờ muốn gặp lại anh ta nữa......


Thậm chí trong lòng của Sở Hạnh Từ còn âm thầm cầu nguyện, có lẽ...... Thẩm Đinh Nhiên vẫn không buông bỏ được tình cảm với mình.


Dù sao thì, trước đây anh ta đóng kịch với thư ký nữ, Thẩm Đinh Nhiên cũng vẫn không bỏ anh ta, không hề có ý muốn hủy hôn, bây giờ anh ta chỉ có thể đưa ra suy đoán cực kỳ bé nhỏ này.


Nét mặt của anh ta hơi kích động, vô thức muốn kéo tay của Thẩm Đinh Nhiên: “Em muốn nói chuyện với anh ở đâu vậy?”


Thẩm Đinh Nhiên nhanh chóng tránh khỏi tay của anh ta, giọng lạnh lùng nói: “Ngày mai tôi sẽ gửi địa chỉ cho anh, nhưng mà, bây giờ mời anh ra ngoài, nếu không, tôi sẽ không cho anh cơ hội này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK