Mục lục
(Nháp) Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong lời này, khoé môi Lưu Thiên Hàn trực tiếp co rút.

Giả vờ đáng thương gì đó, thực sự không phù hợp lắm với tính cách của anh, nhưng anh muốn sớm ngày trở thành vợ chồng hợp pháp với Nhan Nhã Tịnh mà, như vậy, ai cũng đừng hòng cướp cô đi từ trong tay anh nữa!

Cho dù cô như cũ vẫn nhớ mãi không quên em trai anh, có thể cùng tên của cô cùng xuất hiện trên một tờ giấy đăng ký kết hôn, trong lòng anh cũng yên tâm.

Còn về phần Cậu Thẩm cậu Lý cậu Vương gì đó, càng đứng qua một bên cả đi!

Quả thật, nghe thấy lời Lưu Thiên Hàn nói, Nhan Nhã Tịnh hổ thẹn đến muốn rạch bụng tự sát luôn rồi.

Lý trí, tan đàn xẻ nghé, một câu, anh hai, chúng ta kết hôn, xém chút nữa thì bật thốt ra.

Cuối cùng, Nhan Nhã Tịnh vẫn đem câu nói đã đến bên miệng nghẹn trở về.

Tiếp tục kháng cự đăng ký kết hôn với anh, chắc chắn sẽ làm tổn thương trái tim anh, nghĩ tới nghĩ lui, cô tính sài chiêu mềm mỏng.

Cô nũng nũng nịu nịu ôm lấy cánh tay anh, giọng nói vốn dĩ đã mềm mại như tơ, lại nhuộm lên thêm một chút đáng thương không nói nên lời.

“Anh Hai, không phải em không muốn đăng ký kết hôn với anh, tối nay, em thật sự không muốn ra cửa nữa.

“Em rất không thoái mái. Hôm nay em bị người dội một thùng nước đá, bụng em đau lắm”

Nhan Nhã Tịnh thực ra không thích giả bộ đáng thương gì đó, cô càng không muốn khiến Lưu Thiên Hàn đi kiếm phiền toái với cô gái kia, nhưng vì muốn đánh tan suy nghĩ tối nay đi đăng ký kết hôn của người đàn ông trước mặt này, cô vẫn nói như vậy.

Nghe thấy lời này của Nhan Nhã Tịnh, gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn thoắt cái âm trầm như nước.

Nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh nhăn chặt, màu mỗi trắng bợt hơn rất nhiều so với bình thường, sắc mặt của anh càng khó coi đến đáng sợ.

Nhan Nhã Tịnh đang có thân thích ghé thăm, tối qua anh đút cô uống nước đường đỏ, tỉ mi chăm sóc hết nửa đêm, cô vẫn khó chịu như vậy, cô bị dội một chậu nước đá, cơ thể khẳng định chịu không nổi!

“Là ai làm!” Lưu Thiên Hàn muốn nhanh chóng đăng ký kết hôn với Nhan Nhã Tịnh, nhưng anh càng lo lắng cho sức khoẻ của cô hơn, bây giờ, bây giờ anh còn muốn đem cái người tạt cô một thùng nước đá ra băm vằm ngàn đao.

“Anh hai, chuyện hôm nay, thật sự là một hiểu lầm thôi. Có thể xin anh đừng điều tra, cũng đừng truy cứu có được không?”

Thấy sắc mặt Lưu Thiên Han vẫn như cũ đen đến muốn nhỏ mực, Nhan Nhã Tịnh biết, anh không muốn bỏ qua cho cái người đã dội cô một thùng nước đá.

Cô thực ra cũng cảm thấy cách làm của cô gái kia rất quá đáng, nhưng Nhan Nhã Tịnh thực không muốn truy cứu nữa.

Cô gái đó, dù sao cũng là fan của Liễu Đào, cô không muốn Liễu Đào đều đã đi rồi, cô còn tranh cãi không thôi với fan của cô ấy, quấy nhiễu đến cô ấy ở dưới đất không được yên nghỉ.

Nhan Nhã Tịnh càng lấy lòng ôm lấy cánh tay Lưu Thiên Hàn, “Anh hai, cô ấy là fan của Liễu Đào, Liễu Đào thương fan của cô ấy nhất, anh nhận lời với em đừng truy cứu nữa có được không?”

“Nhan Nhã Tịnh, anh sẽ không bỏ qua..

"

Không đợi Lưu Thiên Hàn nói dứt lời, Nhan Nhã Tịnh đã hôn chặn miệng anh.

Lưu Thiên Hàn kiêu ngạo hừ hừ một tiếng, mỹ nhân kế?

Dùng chút xíu mỹ nhân kế liền muốn ngăn anh đi ngược đãi người, nghĩ đẹp lắm!

Lưu Thiên Hàn cũng cảm thấy ý chí của bản thân mình rất kiên định, có thể chống lại sự mê hoặc của mỹ nhân kế, anh lớn lên thân cao người thon, một gương mặt tuấn tú phẳng lặng như trời đêm, mang theo sự điềm tĩnh dù núi Thái Sơn có sụp đổ trước mắt cũng không biến sắc, thấp thoáng còn có vài phần trọc thể xuất trần, ngồi trong lòng mà không loạn của Liễu Hạ Huệ.

Chỉ có điều, anh ở trước mặt Nhan Nhã Tịnh, khí chất ngồi trong lòng mà không loạn này của anh trước giờ không giữ được quá hai giây, liền triệt để sụp đổ mất.

“Anh hai, đừng truy cứu chuyện hôm nay nữa, có được không?”

“ĐƯỢC...

Cái rắm!

Lưu Thiên Hàn không muốn mưu kế nhỏ của Nhan Nhã Tịnh được đạt thành, nhưng biết làm sao được anh yêu thương cô đến tận xương, giờ khắc này, chỉ muốn thương cô, chiều

theo cô...

Không bị Lưu Thiên Hàn ép đi đăng ký kết hôn nữa, Nhan Nhã Tịnh thực sự rất vui.

Cô vốn còn lo lắng sáng sớm sau khi tỉnh dậy, Lưu Thiên Hàn sẽ tiếp tục uy hiếp lợi dụ để cô cùng đi đăng ký kết hôn với anh, không ngờ trời còn chưa sáng, anh liền nhận được một cuộc điện thoại, hoả tốc ra nước ngoài.

Lưu Thiên Hàn nói, anh ra nước ngoài lần này, ít nhất phải một tuần mới có thể trở về, Nhan Nhã Tịnh thở phào một hơi dài, trong vòng một tuần, cô không cần bị bức bách đi uỷ ban đăng ký kết hôn nữa.

Chỉ có điều, nghĩ tới một tuần không thể gặp được Anh Lưu, trong lòng Nhan Nhã Tịnh lại có chút nghẹn.

Còn chưa hôn tạm biệt, cô đã bắt đầu nhớ anh rồi nè!

Lần này Lưu Thiên Hàn đi công tác, công việc thật sự rất nhiều, một tuần đã qua, anh không hề có ý về nước.

Đã quen với việc được anh ôm đi vào giấc ngủ, một tuần này, Nhan Nhã Tịnh gần như hàng đêm mất ngủ.

Nhưng mà, cô cũng không có quá nhiều thời gian mong nhớ Anh Lưu, vòng thi bán kết ngay trước mắt, cô phải hỗ trợ Lê Mặc toàn lực chuẩn bị.

Trang phục cho vòng thi bán kết, Lê Mặc đã chuẩn bị thoả đáng.

Trong thiết kế trang phục lần này, Lê Mặc đem kỹ thuật thêu Tô Châu và kỹ thuật thêu vùng Thục đều dung hợp vào, trang phục mà xưởng gia công làm ra không thể làm anh ta hài lòng, anh ta cuối cùng tự tay cắt may hai bộ trang phục dự thi.

Mặc dù trang phục là Lê Mặc cắt may theo số đo của Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh, nhưng trước khi trình diễn vẫn phải thử qua một lần.

Sau khi Nhan Nhã Tịnh tan ca, trực tiếp đi phim trường Tràng Tô, đi thăm ban Tô Thu Quỳnh, tiện thể đón cô ấy cùng đi phòng làm việc của Lê Mặc thử trang phục.

Tô Thu Quỳnh gần đây nhận vai nữ số hai trong bộ phim điện ảnh, lúc vừa mở máy và chính thức tuyên truyền, đã tuyên bố các diễn viên thủ vài nữ số hai và nam số một, nam số hai, nhưng một mực không công bố chính thức người thủ vai nữ số một, giữ lại không ít hồi hộp.

Tô Thu Quỳnh cũng không biết nữ số một của là ai, cho đến tận hôm nay khi cô vào đoàn phim, cô mới biết được, nữ số một lại là Kiều Hinh.

Kiều Hinh có thể nói là một truyền kỳ của giới giải trí, cô ấy là ngôi sao nhí, niên thiếu thành danh, sau khi thành niên lại càng giống như mặt trời ban trưa, mấy năm trước, cô ấy đã gặt hái được giải Oscar cho vai nữ chính xuất sắc nhất.

Sau khi giành được giải Oscar cho vai nữ chính xuất sắc nhất, cô ấy bắt đầu tiến quân Hollywood, cô ấy dựa vào dung mạo tương đối tốt và kỹ thuật diễn xuất tinh tế, toả sáng sắc màu riêng biệt trên sân khấu điện ảnh quốc tế, có thể nói là minh tinh điện ảnh nổi tiếng nhất trong lứa thanh niên trong nước.

Rất nhiều minh tinh sau khi nổi tiếng ở Hollywood, liền không nguyện ý về nước nữa.

Mọi người cũng đều nói, Kiều Hinh ở Hollywood đang xuôi gió xuôi nước, không thể nào lại về nước quay phim đâu, ai ngờ, cô ấy lần này lại đi ngược lại lẽ thường, chủ động tiếp nhận cành Ô liu mà đạo diễn Hàn ném ra.

Tô Thu Quỳnh trước kia diễn phim điện ảnh hay phim truyền hình, đều là vai diễn khách mời, lần đầu tiên diễn vai nữ số hai liền có thể hợp tác với nhân vật tầm cỡ quốc tế như Kiều Hinh này, cô vẫn là rất vui mừng.

Diễn xuất và ca hát cô đều thực lòng yêu thích, cô chưa từng nghĩ sẽ thành danh sau một đêm, nhưng đối với thứ mà mình thích, cô muốn cô gắng làm tốt.

Tối nay không có phần diễn xuất của Tô Thu Quỳnh, cô đi phòng hoá trang tẩy trang, liền đợi lát nữa Nhan Nhã Tịnh đến đón cô ấy đi phòng làm việc của Lê Mặc.

Ai ngờ, cô vừa muốn rời khỏi phòng hoá trang, Kiều Hinh đầy mặt tươi cười ung dung nhã nhặn đã đi vào.

“Tô Thu Quỳnh, rất vui được gặp cô.”

Kiều Hinh đột nhiên xoay chuyển chủ đề, ý cười cũng nhiều thêm vài phần cao thâm khó dò nói không nên lời, “Tô Thu Quỳnh, cô có biết vì sao tôi lại nhận vai nữa số một của không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK