Nhân vật nữ chính trong ảnh là Cung Tư Mỹ.
Người gửi cho cô tin nhắn này chắc hẳn cũng chính là Cung Tư Mỹ.
Bỏ qua một số yếu tố chủ quan không đáng có, Nhan Nhã Tịnh không thể không thừa nhận bức ảnh này thực sự rất đẹp, dù là bố cục, phong cảnh hay đôi nam nữ trong đó, nhìn thế nào cũng khiến người ta cảm thấy đẹp mắt.
Bức ảnh này có lẽ được chụp lúc Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ tốt nghiệp đại học, cả hai đều mặc đồng phục cử nhân kiểu cũ, mặt của Cung Tư Mỹ với Lưu Thiên Hàn kề sát vào nhau, bộ phận mà Nhan Nhã Tịnh không thể nhìn rõ chính là đôi môi bị một nửa khuôn mặt của bọn họ che khuất.
Mặt kề sát như vậy thì môi nhất định cũng kề sát vào nhau.
Ánh mặt trời xuyên qua những chiếc lá xanh tươi trong mùa hè, chiếu thẳng lên người bọn họ, tất cả những bóng người xung quanh đều trở thành cảnh nền giúp bọn họ nổi bật hơn, trong tim trong mắt của Nhan Nhã Tịnh chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú đẹp như tạc tượng của Lưu Thiên Hàn, cùng với gương mặt duyên dáng thanh khiết đang cười tươi như hoa nở của Cung Tư Mỹ.
Rõ ràng đây là một bức ảnh đẹp, nhưng khi Nhan Nhã Tịnh nhìn vào thì lại cảm thấy hai mắt của mình nhoè đi.
Cả ngày hôm nay, cô buồn bực tìm kiếm thông tin của Cung Tư Mỹ trên mạng.
Cung Tư Mỹ là một cô gái xuất thân từ một gia đình quý tộc thứ thiệt, một vì sao sáng có hàng vạn người vây quanh, là cô con gái nhỏ của nhà họ Cung ở Âu Châu, một người phụ nữ có gia thế phù hợp với Lưu Thiên Hàn nhất trên thế giới này.
Trong phần thông tin của Cung Tư Mỹ, ngoài gia cảnh nổi bật của cô ta, điều đáng chú ý nhất chính là thông tin cô từng đoạt nhiều loại giải thưởng khác nhau.
Dù nhìn ở phương diện nào đi chăng nữa thì Cung Tư Mỹ cũng hoàn hảo không chê vào đâu được, nếu cô là đàn ông thì cũng sẽ không thể tìm ra lý do tại sao mình không thích Cung Tư Mỹ.
Nhan Nhã Tịnh căng thẳng ném điện thoại sang một bên, cô vô thức nhớ lại những gì Lưu Thiên Hàn đã nói với mình sáng nay.
Ý của anh rõ ràng là anh không hề có nảy sinh chút tình yêu nào với Cung Tư Mỹ, nhưng nếu không có tình yêu nam nữ, sao anh lại có thể hôn cô ta chứ?
Nhan Nhã Tịnh muốn tin tưởng Lưu Thiên Hàn, nhưng bức ảnh này giống như cái gai trong lòng cô, đâm vào trái tim cô, khiến cô chỉ cần hít thở nhẹ cũng cảm thấy đau nhói.
Nhan Nhã Tịnh mệt mỏi nhắm mắt lại rồi lại từ từ mở ra, vừa định bỏ qua tất cả những chuyện này để đi vào phòng tắm thì điện thoại của cô lại nhận được một tin nhắn nữa.
"Nhan Nhã Tịnh, tôi là Cung Tư Mỹ, chúng ta gặp mặt một chút đi."
Nhan Nhã Tịnh không muốn niềm tin của mình bị Cung Tư Mỹ bóp nát, cô suy tư một chút, sau đó thờ ơ trả lời một câu: "Cung Tư Mỹ, cô thật nhàm chán!"
"Nhan Nhã Tịnh, tôi đang ở ngay dưới lầu nhà cô."
Bỏ qua lời từ chối của Nhan Nhã Tịnh, Cung Tư Mỹ lại gửi một tin nhắn khác: "Nhan Nhã Tịnh, tối nay không gặp tôi thì nhất định cô cũng sẽ không ngủ được, chi bằng chúng ta cùng nhau uống cà phê đi."
Uống cà phê?!
Nhan Nhã Tịnh bật cười, cô thật sự không có sở thích uống cà phê với tình địch của mình.
Có điều Cung Tư Mỹ cũng đã đứng dưới nhà cô rồi, nếu cô không xuống gặp tình địch của mình thì có vẻ cũng không hay cho lắm nhỉ.
Nhan Nhã Tịnh thay quần áo, chỉnh sửa lại mái tóc dài rồi bước xuống lầu.
Cung Tư Mỹ quả thực rất lợi hại, đã điều tra kỹ lưỡng tòa nhà nơi cô ở, vừa xuống lầu đã thấy Cung Tư Mỹ đang đứng ở lối vào cầu thang.
Nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh, Cung Tư Mỹ khẽ cười, xinh đẹp và tao nhã, tựa như môt quý cô trong hoàng cung.
"Nhan Nhã Tịnh, cô có hứng thú nghe chuyện cũ của tôi với anh Thiên Hàn không?"
"Không hứng thú!"
Nhan Nhã Tịnh từ chối một cách thẳng thừng dứt khoát: "Cung Tư Mỹ, bất kể trước đây cô với cậu Lưu có chuyện gì thì cũng đều là chuyện trước khi anh ấy quen biết tôi, tôi sẽ không để tâm đâu.”
Cung Tư Mỹ vẫn nở nụ cười cao quý, điềm tĩnh tiếp lời: "Nhan Nhã Tịnh, nếu như cô thật sự không để tâm thì cô sẽ không xuống lầu."
Không đợi Nhan Nhã Tịnh lên tiếng, Cung Tư Mỹ nói tiếp: "Nhan Nhã Tịnh, tôi là người phụ nữ đầu tiên của anh Thiên Hàn."
Người phụ nữ đầu tiên…
Có nghĩa là mối tình đầu phải không?
Đàn ông đều có một mối tình đầu khắc cốt ghi tâm, dù là thoáng qua hay sâu đậm thì mối tình đầu đó cũng đều giống như là nốt ruồi son không thể dứt ra khỏi trái tim của người đàn ông.
Nhan Nhã Tịnh thừa nhận rằng cô cảm thấy có chút ghen tức trong lòng, nhưng cô không phải là người không có chủ kiến, cô sẽ không chỉ dựa vào những lời nói một chiều từ phía Cung Tư Mỹ mà kết án tử hình Lưu Thiên Hàn.
“Ồ, vậy thì sao?” Nhan Nhã Tịnh bình tĩnh nhướng mi: “Cung Tư Mỹ, tôi từ trước đến giờ chưa từng để tâm chuyện đó, Lưu Thiên Hàn cũng đã khá nhiều tuổi rồi, cũng không phải là một cậu bé chưa từng trải sự đời, anh ấy có người yêu cũ thì cũng là một chuyện rất bình thường mà!"
“Đúng vậy, bây giờ đã là thời đại nào rồi, giao tiếp thể xác giữa nam và nữ thật sự không quá quan trọng.” Nụ cười trên mặt Cung Tư Mỹ không hề giảm bớt: “Điều quan trọng là trong lòng anh Thiên Hàn yêu ai.”
“Nhan Nhã Tịnh, nếu như năm năm trước tôi không rời đi mà không nói lời từ biệt nào, không chia tay với anh Thiên Hàn thì anh ấy nhất định sẽ không tuỳ tiện tìm đại một cô gái nào đó để kết hôn, hôm nay cũng sẽ không đứng trước mặt tôi giả vờ có tình cảm mặn nồng với cô, cố ý chọc tức tôi."
Năm năm trước, Lưu Thiên Hàn với cô đã đăng kí kết hôn, điều đó có chút bối rối không thể giải thích được, nhưng cô không tin Lưu Thiên Hàn làm điều đó vì mục đích chọc giận Cung Tư Mỹ.
Trực giác mách bảo cô rằng Lưu Thiên Hàn không phải loại đàn ông bốc đồng và vô trách nhiệm.
Vậy nên việc Cung Tư Mỹ nói Lưu Thiên Hàn ở bên cô để chọc tức cô ta, cô sẽ không tin.
Chuyện này, lúc sáng Lưu Thiên Hàn đã giải thích với cô rồi, cô không phải là một người não tàn, tại sao lại không tin tưởng người đàn ông của mình mà lại đi tin lời tình địch chứ!
Thấy Nhan Nhã Tịnh không nói gì, Cung Tư Mỹ tưởng rằng Nhan Nhã Tịnh đã bị lời nói của mình khiêu khích, cô ta tiếp tục nói: "Nhan Nhã Tịnh, rời khỏi anh Thiên Hàn đi, tôi thừa nhận khi nhìn thấy anh Thiên Hàn cố ý đối tốt với cô như vậy, tôi cũng cảm thấy rất khó chịu. Tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho cô mới nói những lời này, người mà anh Thiên Hàn yêu là tôi, cô cố chấp ở bên cạnh anh ấy sẽ chỉ nhận lấy tổn thương mà thôi!"
“Ồ!” Nhan Nhã Tịnh khẽ cười: “Cung Tư Mỹ, nếu như cô chắc chắn người mà cậu Lưu yêu là cô thì cô sẽ không tìm tới tôi, mà sẽ tìm đến thẳng cậu Lưu!”
Ngừng một chút, Nhan Nhã Tịnh tiếp tục nói: "Những lời hôm nay tôi nói ở đây mong cô nhớ kỹ, tôi sẽ không rời khỏi cậu Lưu trừ khi anh ấy chủ động nói lời chia tay với tôi!"
Cung Tư Mỹ không ngờ Nhan Nhã Tịnh lại khó đối phó như vậy, có điều từ nhỏ cô ta đã luôn bắt ép bản thân phải học theo tiêu chuẩn của một quý cô nhà quyền quý, vậy nên cho dù vô cùng tức giận thì cô ta cũng vẫn luôn giữ thái độ rất bình tĩnh.
"Nhan Nhã Tịnh, tôi rất yêu anh Thiên Hàn! Tôi không muốn cô tiếp tục chen chân vào giữa, chia cắt mối quan hệ của chúng tôi."
Nghe những lời này của Cung Tư Mỹ, Nhan Nhã Tịnh cười rạng rỡ: "Cung Tư Mỹ, cô có thật sự yêu cậu Lưu hay không thì liên quan gì đến tôi chứ?! Đối với một người đàn ông ưu tú như cậu Lưu, không thiếu cô gái ngưỡng mộ anh ấy, nếu như mỗi một cô gái ngưỡng mộ cậu Lưu đều đến cầu xin tôi chia tay, vậy chẳng phải tôi sẽ mệt chết mất sao?”
"Cung Tư Mỹ, cảm ơn cô đã yêu người đàn ông của tôi. Chà, có một người phụ nữ yêu anh Lưu như vậy, chứng tỏ người đàn ông của tôi thực sự rất hấp dẫn… tôi cũng có mắt nhìn đấy phải không?"
Cung Tư Mỹ sững sờ, cô ta có nằm mơ cũng không ngờ Nhan Nhã Tịnh sẽ nói ra những lời này.
Sau khi phản ứng lại, Cung Tư Mỹ có chút kích động nói: "Nhan Nhã Tịnh, anh Thiên Hàn và tôi đã có hôn ước từ khi còn nhỏ, tôi là vợ chưa cưới danh chính ngôn thuận của anh ấy, hiện tại cô cứ bám lấy anh Thiên Hàn không buông, cô là cái thá gì chứ?!"