Mục lục
(Nháp) Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Em..."

Sắc mặt Cung Tư Mỹ trắng bệch như giấy, cô ta tính đủ mọi đường, vẫn như cũ không có được trái tim của Lưu Thiên Hàn, sao bây giờ cô ta có thể gọi điện thoại cho anh, nói ra loại lời này!

Anh vốn dĩ đã không thích cô ta, nếu cô ta còn nói ra loại lời này, đời này của cô ta càng không có cơ hội nữa!

Phí Nam Châu thực ra cũng không phải thật muốn để Cung Tư Mỹ gọi điện thoại cho Cậu hai Lưu, Cung Tư Mỹ đến cùng là yêu ai, đối với anh ta mà nói, sớm đã không còn quan trọng nữa.

Anh ta chính là nhìn không được cái vẻ như thể đàn ông trên toàn thế giới này đều nên yêu cô ta sâu sắc của Cung Tư Mỹ.

Anh ta càng không nhìn được Cung Tư Mỹ nói Liễu Đào không tốt.

Cung Tư Mỹ xác thực là lớn lên rất đẹp, sở dĩ năm đó anh ta theo đuổi cô ta, cũng bởi vì mấy người anh em có quan hệ tốt nhất với anh ta đều nhất trí cho rằng cô ta là người đẹp nhất trong số những cô gái mà bọn họ biết.

Ngũ quan của Cung Tư Mỹ đẹp đến không có chỗ chê, ung dung cao quý, nhã nhặn phóng khoáng, thỉnh thoảng còn lộ ra vẻ ngây thơ như cô gái nhỏ, lúc không nói không rằng, còn có một loại gợi cảm mê hoặc lòng người.

Nhưng trong lòng Phi Nam Châu, Liễu Đào càng đẹp hơn.

Ngũ quan của Liễu Đào, có lẽ không được rực rỡ động lòng người bằng Cung Tư Mỹ, thậm chí còn có chút tẻ nhạt, nhưng gương mặt tẻ nhạt đó, nhìn vào liền có một loại thoải mái khó tả.

Cô ấy yên tĩnh mà ngồi đó, dường như không ăn khói lửa nhân gian, mỉm cười một cái, đẹp tới kinh tâm động phách, khuynh quốc khuynh thành.

“Cung Tư Mỹ, nếu đã không làm được, về sau đừng bao giờ nói trong lòng có tôi nữa! Phí Nam Châu tôi ghét nhất người khác làm tôi mắc ói!”

Nói xong lời này, Phí Nam Châu không muốn nhìn Cung Tư Mỹ thêm một cái nào nữa, quay người liền sải bước đi vào biệt thự.

“Nam Châu

Lời của Phí Nam Châu, thực sự khiến trong lòng Cung Tư Mỹ khó chịu đến cùng cực, nhưng nghĩ tới vòng thi bán kết, nghĩ tới Cung Đình, cô ta vẫn cắn cắn răng, lao tới ôm chặt lấy Phỉ Nam Châu từ phía sau.

Lúc này, Phí Nam Châu đã đến mé trong của cổng chính biệt thự, sau khi anh ta chú ý thấy Cung Tư Mỹ cũng cất bước bước vào sau cổng chính biệt thự của anh ta với Liễu Đào,

sắc mặt anh ta thoắt cái đại biến.

Anh ta biết, Liễu Đào nhất định vô cùng ghét Cung Tư Mỹ, đặc biệt là, trước khi cô ấy chết, cô ấy còn nghe thấy Cung Tư Mỹ phát ra loại âm thanh đó từ trong điện thoại.

Bây giờ, chân của Cung Tư Mỹ đã dẫm lên đất của biệt thự nhà bọn họ, Liễu Đào nhất định buồn nôn đến hoảng.

“Nam Châu, đừng rời xa em có được không? Nam Châu, anh từng nói, anh sẽ không để em phải thua! Vòng thi đấu bán kết lập tức bắt đầu rồi, trận thi đấu này rất quan trọng đối với em, anh có thể đừng để em thua được không?”

Nét cười nơi khoé môi của Phí Nam Châu lạnh đến cực điểm, nhìn đi, cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật rồi nhé!

Nói cái gì mà trong tim có anh ta, để ý anh ta, còn không phải vì khiến anh ta giúp Cao Chí Minh tiến vào vòng trong hay sao!

“Nam Châu, Lê Mặc là đối thủ lớn nhất của Cao Chí Minh, anh giúp em trong trận bán kết, giúp em đánh bật Lê Mặc ra khỏi cuộc thi có được không?”

“Cung Tư Mỹ, Liễu Đào hy vọng tôi có thể trở thành nhà thiết kế thời trang vĩ đại nhất.

Giọng nói của Phí Nam Châu lúc ẩn lúc hiện tựa hồ như truyền đến từ chân trời xa xăm, “Nhà thiết kế thời trang vĩ đại nhất, sẽ không làm việc vì tình riêng. Huống hồ chi, dù cho có làm việc vì tình riêng, thì người tôi muốn giúp cũng không phải là cô.

“Cung Tư Mỹ, nếu Cao Chí Minh thật sự có bản lĩnh, anh ta tự nhiên có thể thắng, dẫn dắt Cung Đình đi tới huy hoàng, còn nếu anh ta không có bản lĩnh, anh ta chỉ có thể thất bại thảm hại!”

Sau khi Liễu Đào chết, Phí Nam Châu cũng biết được mối quan hệ giữa Lê Mặc và cô ấy.

Giữa Lê Mặc và Liễu Đào, thật sự rất rất trong sạch. Lê Mặc là fan trung thành của Liễu Đào, tối hôm đó, chỉ là lần gặp mặt đầu tiên của bọn họ!

Càng nghĩ về những chuyện trước kia, tim Phí Nam Châu càng như dao cắt, rốt cuộc anh ta đã làm bao nhiêu chuyện gây tổn thương cho cô gái mà anh ta yêu chứ!

Những lời khó nghe mà anh ta từng nói, đều giống như từng nhát dao tàn nhẫn, độc ác găm lên thân thể của cô gái mà anh ta yêu nhất.

Vào lúc cô bị bệnh nặng sắp chết, găm đến cô máu tươi dầm dề, găm đến cô không thể hít thở thêm được nữa.

Tối nay, Cung Tư Mỹ vốn dĩ đã bị Phí Nam Châu chọc tức đến không nhẹ, anh ta cứ mở miệng ra đều là Liễu Đào như vậy, càng chọc cho cô ta tức giận đến dường như muốn sụp đổ phát cuồng.

Đặc biệt là, anh ta không nhận lời giúp cô ta nữa.

Mà nghe ý trong lời nói của anh ta, nếu như anh ta làm vì tình riêng, tựa hồ người anh ta muốn giúp là Nhan Nhã Tịnh.

Nếu con đường tìm Phí Nam Châu giúp đỡ đã không thông suốt, để đánh bại Nhan Nhã Tịnh, cô ta chỉ có thể dùng thủ đoạn khác.

Cung Tư Mỹ căm hận nhìn chằm chằm bóng lưng của Phí Nam Châu, “Nam Châu, anh đối xử với em như vậy, anh sẽ phải hối hận! Anh nhất định sẽ phải hối hận!”

Cung Tư Mỹ cô ta, trước giờ dám yêu dám hận, nếu Phí Nam Châu đã không để cho cô ta sử dụng nữa, vậy thì, cô ta sẽ huỷ hoại anh ta! Cùng với Nhan Nhã Tịnh, huỷ hết cùng

nhau!

Vì phải chịu đựng cơn đau bụng kinh đến quá nửa đêm, ngày thứ hai khi đến bệnh viện, sắc mặt Nhan Nhã Tịnh có chút tiều tuỵ.

Đầu mút thần kinh của cô còn coi như nhạy cảm, cô vừa vào bệnh viện, liền cảm nhận được không ít ánh mắt quái dị rơi trên người cô.

Còn có bệnh nhân và bác sĩ chỉ chỉ trỏ trỏ cô.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy có chút không hiểu ra sao, cô hình như không có làm chuyện gì xấu thiên lý khó tha gì đi?

Nhan Nhã Tịnh đang muốn mau chút đến văn phòng hỏi Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu xem đây rốt cuộc là chuyện gì, một chậu nước đá lớn liền tạt lên người cô.

Cho dù là đầu hạ, cảm thụ bị một chậu nước đá lớn như này tưới lên người cũng không dễ chịu, đặc biệt là Nhan Nhã Tịnh còn đang đến chu kỳ.

Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên cũng nghe thấy động tĩnh, vội vàng lao ra từ trong văn phòng, nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh bị nước đá tưới vào đang run lập cập, Hà Hân Nghiên giơ nắm đầm, muốn tẩn cô gái trẻ tạt nước đá lên người Nhan Nhã Tịnh.

“Cô có bệnh phải không! Ai cho cô tạt nước vào chủ nhiệm Nhan

Cô gái nọ không hề tỏ ra đuối lý, “Cô ta đáng đời! Nếu không phải do cô ta, Liễu Đào cũng sẽ không chết! Cô ta dụ dỗ chồng Liễu Đào, hại chết Liễu Đào, đừng nói tôi tạt cô ta một chậu nước đá, cho dù tôi tạt cô ta một chậu axit cũng là đáng đời cô ta!”

Nhan Nhã Tịnh bị nước đá này làm cho nổi lên một thân da gà da vịt, đầu cô cũng có chút đau, nhưng cô vẫn nghe hiểu ý mà cô gái này nói.

Cô ta nói, cô dụ dỗ Phí Nam Châu, còn hại chết Liễu Đào.

Nhưng những điều này, đều là không có thật mà!

Nhan Nhã Tịnh biết, cô gái trẻ trước mặt này là fan của Liễu Đào, cô có thể hiểu tâm tình muốn bảo vệ Liễu Đào của cô ta, nhưng cô lại không tán đồng loại hành vi lỗ mãng này của cô ta.

“Xin lỗi tôi đi!” Nhan Nhã Tịnh nhìn cô gái nọ, từng câu từng chữ nói, “Tôi không làm sai, cô vô duyên vô cớ vu cáo tôi, còn tạt nước khắp người tôi, xin lỗi tôi đi!” “Xin lỗi?” Mấy cô gái trẻ từ hành lang bên cạnh xông ra, đi đến trước mặt cô cô gái nọ, còn ra sức đẩy Nhan Nhã Tịnh một cái.

“Cô có tư cách gì kêu bọn tôi xin lỗi cô? Cô đã hại chết Liễu Đào của chúng tôi! Đó là một mạng người sống sờ sờ! Cô nợ chúng tôi một mạng của Liễu Đào, cô nên lấy mạng đền mạng!”

“Đúng, cô là kẻ thứ ba không biết xấu hổ, kẻ thứ ba, cô phải đền mạng cho Liễu Đào của chúng tôi! Liễu Đào của chúng tôi còn trẻ như vậy, cô ấy đột nhiên liền chết đi, nhất định

là cô và cái tên đàn ông cặn bã đó hợp mưu hại chết Liễu Đào của chúng tôi! Cô trả lại Liễu Đào cho chúng tôi!”

Nhan Nhã Tịnh nghe mà đầy mặt sững sờ, cô vừa muốn nói cô không phải là kẻ thứ ba, một cô gái liền giơ điện thoại trong tay cô ấy đến trước mặt cô, khi nhìn thấy bức ảnh trên màn hình điện thoại của cô ấy, sắc mặt cô đại biến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK