Nhan Nhã Tịnh không biết rốt cuộc là ai gửi tin nhắn cho cô, nhưng mà cô cực kỳ chắc chắn rằng người kia muốn dùng Tô Thu Quỳnh để đe dọa cô.
Trái tim đang căng thẳng của Nhan Nhã Tịnh dần dần thả lỏng xuống, như thế cũng tốt, dù sao thì cũng tốt hơn là người kia muốn làm hại Tô Thu Quỳnh.
Nếu người đó đã dùng Tô Thu Quỳnh để đe dọa cô, vậy thì chứng minh rằng Tô Thu Quỳnh vẫn còn có ích đối với người đó, người đó sẽ không dễ dàng để Tô Thu Quỳnh bị thương đâu.
Nhan Nhã Tịnh không dám chậm chạp thêm một giây phút nào nữa, cô vội vàng trả lời tin nhắn cho người đó: “Rốt cuộc thì cô muốn làm gì? Cô đừng làm hại Thu Quỳnh! Người mà cô thật sự muốn tìm, là tôi đúng không?”
Gần như là ngay lập tức, người đó gửi một tin nhắn khác cho Nhan Nhã Tịnh: “Tô Thu Quỳnh đáng thương thật đấy, cả người đầy vết thương, còn vừa mới sinh non nữa chứ, nếu như tôi muốn làm gì với cô ta thì không biết cô ta có thể chịu nổi hay không đây.”
“Đừng đụng vào Thu Quỳnh!”
Nhìn thấy tin nhắn người đó gửi tới, Nhan Nhã Tịnh đột nhiên có chút không chắc chắn rốt cuộc thì ngươi kia có làm hại Tô Thu Quỳnh hay không. Trái tim của cô lập tức căng như dây đàn, vội vàng gửi tin nhắn cho đối phương.
“Miễn là cô không làm hại Thu Quỳnh thì cho dù cô có yêu cầu gì, tôi cũng sẽ đồng ý với cô.”
Sau khi Nhan Nhã Tịnh gửi tin nhắn này thì rất lâu sau cũng không nhận được câu trả lời của đối phương, giống như tất cả tin nhắn đều là đá chìm xuống đáy biển.
Trong lòng Nhan Nhã Tịnh vô cùng lo lắng, cô không còn kiên nhẫn mà tiếp tục chờ đợi tin nhắn của người đó nữa nên định gọi thẳng cho người đó.
Cuộc gọi còn chưa được bên kia bắt máy thì Nhan Nhã Tịnh đã nhận được tin nhắn khác của đối phương gửi tới rồi.
Bên trong tin nhắn này chứa đựng sự mỉa mai sâu sắc: “Thật đúng là chị em thân thiết mà! Nhan Nhã Tịnh, cô đối xử với chị ruột của cô cũng không thật lòng như thế đâu!”
“Nhan Vũ Trúc? Nhan Vũ Trúc, là chị đúng không? Chị muốn làm gì thì cứ nhắm vào tôi này! Chị đừng làm hại Thu Quỳnh!”
Nhan Nhã Tịnh gần như đã chắc chắn người gửi tin nhắn cho cô là Nhan Vũ Trúc, cô cảm thấy Nhan Vũ Trúc thật sự là quá nhàm chán rồi đó, lại còn đổi số điện thoại nhắn tin cho cô nữa chứ.
Mặc dù Nhan Nhã Tịnh bận chăm sóc cho Tô Thu Quỳnh trong bệnh viện nhưng cô cũng biết đến tình hình gần đây của Nhan Vũ Trúc.
Sau khi Nhan Vũ Trúc liên tục bị phơi bày rất nhiều vụ bê bối thì cô ta thật sự không thể vực dậy được nữa rồi.
Cục thuế thành phố Vân Hải đã điều tra rõ ràng về việc trốn thuế của Nhan Vũ Trúc, tổng cộng tiền nộp thuế và tiền phạt mà Nhan Vũ Trúc cần phải trả là gần một nghìn tám trăm tỷ.
Nhan Vũ Trúc rất giỏi đầu tư, vì lẽ ấy mà một nghìn tám trăm tỷ cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn với cô ta, nhưng mà mấy ngày gần đây, công ty dưới danh nghĩa của Nhan Vũ Trúc đều xuất hiện nhiều vấn đề tài chính nghiêm trọng, cô ta thiếu nợ rất nhiều, không có gì để gán nợ và cũng không thể nào hoạt động được nữa, vậy nên bây giờ cho dù cô ta có bán hết toàn bộ công ty thuộc sở hữu của cô ta thì cũng không thể nào gom góp được nhiều tiền như vậy.
Quan trọng hơn là việc trốn thuế đã gây ra ảnh hưởng rất lớn, rất nhiều phương tiện truyền thông chính thức đều công khai tẩy chay Nhan Vũ Trúc, sự nghiệp diễn xuất của Nhan Vũ Trúc cũng tuột dốc không phanh.
Mặc kệ là điện ảnh, quảng cáo hay là phim truyền hình thì cũng không muốn sử dụng loại nghệ sĩ có vết nhơ như thế này, một số bộ phim mà Nhan Vũ Trúc đã từng diễn cũng bị cấm chiếu, một loạt phim truyền hình cũng không thể lên sóng nữa, thậm chí là các công ty quảng cáo cũng ồn ào muốn hủy hợp đồng với cô ta.
Khi các nghệ sĩ quay phim điện ảnh, phim truyền hình và quảng cáo thì đều phải ký kết hợp đồng, trong hợp đồng cũng bao gồm điều khoản là phải bảo vệ danh dự của bản thân, không được để tin tức tiêu cực của mình gây ảnh hưởng tới lợi ích của thương hiệu mà mình hợp tác, cho nên cho dù các công ty quảng cáo có chủ động hủy hợp đồng với Nhan Vũ Trúc thì Nhan Vũ Trúc vẫn phải bồi thường khoảng tiền kếch xù cho bọn họ.
Ngay cả đoàn phim “Thịnh Thế Y Phi” cũng đã bỏ rơi Nhan Vũ Trúc luôn rồi, đoàn phim thà quay lại các cảnh quay của nữ chính cũng không dám tiếp tục sử dụng hình ảnh của nghệ sĩ có vết nhơ nghiêm trọng như Nhan Vũ Trúc.
Nhan Vũ Trúc đã rơi thẳng từ trên mây xuống vũng bùn luôn rồi, cho dù sau này cô ta đóng thuế đầy đủ thì cũng khó có thể vực dậy được nữa!
Nhìn thấy Nhan Vũ Trúc thê thảm như thế, đương nhiên là trong lòng Nhan Nhã Tịnh rất vui vẻ rồi, chỉ là cô không ngờ rằng Nhan Nhã Tịnh lại chó cùng rứt giậu, còn lấy Tô Thu Quỳnh ra đe dọa cô nữa chứ.
Nhan Vũ Trúc là muốn, cô ta gặp chuyện thì sẽ không để cô sống tốt được!
Bởi vì Nhan Nhã Tịnh đã nhìn thấu danh tính của Nhan Vũ Trúc nên cô ta cũng không có ý định tiếp tục che giấu nữa, cô ta lập tức gọi điện cho Nhan Nhã Tịnh.
“Nhan Nhã Tịnh, đúng, tôi là Nhan Vũ Trúc đấy! Là Nhan Vũ Trúc căm thù cô đến tận xương tủy, là Nhan Vũ Trúc muốn ăn tươi nuốt sống cô đây!”
Giọng nói của Nhan Vũ Trúc tràn ngập thù hận, cô ta thật sự rất hận, cô ta hận Nhan Nhã Tịnh đến chết.
Nếu như không phải vì Nhan Nhã Tịnh thì Lưu Thiên Hàn cũng sẽ không dồn cô ta đến bước đường cùng như bây giờ.
Cô ta cũng không phải kẻ ngốc, lần này cô ta bị ép đến bước đường này, chắc chắn là không thể thiếu phần của Lưu Thiên Hàn, nếu không có Lưu Thiên Hàn tạo áp lực cho các bộ phận liên quan thì chuyện cô ta trốn thuế cũng sẽ không bị các phương tiện truyền thông đưa tin nhanh như thế.
Còn chuyện gian lận quyên góp và mua chuộc bác sĩ che giấu cuộc sống cá nhân lộn xộn của cô ta nữa…
Theo ý kiến của mọi người thì mỗi một chuyện mà cô ta đã làm đều là vết nhơ mà cả đời này cũng không thể nào rửa sạch được, nhưng mà nếu như Lưu Thiên Hàn sẵn sàng nâng đỡ cô ta thì cô ta vẫn có thể vinh quang trở lại giới giải trí, thế nhưng bởi vì Nhan Nhã Tịnh mà Lưu Thiên Hàn đã tự tay đẩy cô ta ngã xuống địa ngục rồi.
Nhan Vũ Trúc đã từng nghĩ rằng cô ta thông minh lại giỏi lập mưu tính kế như thế, cô ta có thể dễ dàng đùa giỡn người khác trong lòng bàn tay, nếu như cô ta muốn thành công thì cũng dễ như trở bàn tay mà thôi.
Mãi đến lúc này, khi cô ta rơi vào vũng lầy thì cô ta mới hiểu được, sức mạnh của một mình cô ta nhỏ bé và dễ bị đánh ngã như thế nào.
Cô ta cố gắng giãy dụa, liều chết chống cự, thế nhưng cuối cùng thì cô ta cũng không thể nào quay lại thời hoàng kim như trước nữa.
Nếu như cô ta không thể sống tốt, vậy thì tất nhiên là cô ta sẽ không cho phép Nhan Nhã Tịnh sống tốt hơn mình!
Một mình cô ta bị huỷ hoại thì cô đơn biết bao nhiêu, cho dù cô ta có bị hủy hoại hoàn toàn thì cô ta cũng phải kéo Nhan Nhã Tịnh theo cùng!
Không! Nếu như chỉ giết chết Nhan Nhã Tịnh thì quá lợi cho Nhan Nhã Tịnh rồi!
Nhan Nhã Tịnh đã làm cho cô ta đau khổ thế này, cô ta muốn Nhan Nhã Tịnh phải trải qua cảm giác muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong!
Cô ta muốn Nhan Nhã Tịnh phải nếm thử cảm giác đau đớn khi bị người đàn ông mà mình yêu nhất ghét bỏ, cô ta muốn Nhan Nhã Tịnh giãy giụa đau khổ bên trong vũng lầy mà không được nhận được sự cứu rỗi từ bất kỳ ai!
Cô ta muốn Nhan Nhã Tịnh thảm hại hơn cô ta gấp trăm lần, gấp nghìn lần, gấp vạn lần!
“Nhan Vũ Trúc, chị hận tôi thấu xương cũng được, chị muốn ăn tươi nuốt sống tôi cũng được, chị cứ tìm tôi đi, ai cho chị bắt Thu Quỳnh đi, hả?”
Nhan Vũ Trúc không ngừng cười lạnh: “Nhan Nhã Tịnh ơi Nhan Nhã Tịnh à, có ai không biết cô còn xem trọng Tô Thu Quỳnh hơn là mạng sống của cô đâu chứ! Tôi không bắt Tô Thu Quỳnh thì sao cô có thể ngoan ngoãn tự đưa bản thân đến trước mặt tôi được đây?”
“À, đương nhiên rồi, trên thế giới này cũng có rất nhiều tình chị em giả tạo mà, bên ngoài thì vì lợi ích của người kia mà có thể không quan tâm sống chết của mình, thế nhưng cuối cùng bọn họ đều ước gì đối phương có thể chết đi!”
“Có lẽ là giữa cô và Tô Thu Quỳnh, còn có giữa tôi và cô thì cũng chỉ là tình chị em giả tạo mà thôi! Nhan Nhã Tịnh, đương nhiên cô cũng có thể không để ý sự sống chết của Tô Thu Quỳnh!”
Nhan Nhã Tịnh siết chặt điện thoại di động trong tay: “Nhan Vũ Trúc, chị đừng có nói nhảm với tôi nữa! Nói đi! Bây giờ Thu Quỳnh đang ở đâu? Chị muốn tôi ngoan ngoãn tự đưa mình đến trước mặt chị chứ gì, tôi sẽ đến đó! Nhưng mà tôi không cho phép chị động đến một cọng lông tơ của Thu Quỳnh!”
Nhan Vũ Trúc cười cợt, rồi chậm rãi nói: “Nhan Nhã Tịnh à, tôi thật không ngờ đấy, không ngờ giữa cô và Tô Thu Quỳnh thật sự không phải là tình chị em giả tạo mà mọi người vẫn thường nhắc tới!”
Nhan Vũ Trúc im lặng rất lâu, sau đó nói với Nhan Nhã Tịnh bằng giọng điệu lạnh lẽo đến mức gần như quái lạ: “Nhan Nhã Tịnh, cô còn nhớ Bùi Ninh Hinh và Ngô Minh Triết không?”
“Bởi vì cô, Bùi Ninh Hinh đã bị Ngô Minh Triết tiêm một ống máu! Bùi Ninh Hinh nhiễm HIV-AIDS rồi! Bây giờ trong tay của tôi có một ống máu của Bùi Ninh Hinh đấy, cô nói xem, tôi có nên tiêm ống máu này vào trong người Tô Thu Quỳnh không nhỉ?”