Đó là bức ảnh cô và Phí Nam Châu đang ôm chặt lấy nhau.
Thật ra, một cái ôm, thực sự không có gì, giữa bạn bè cũng sẽ có những cái ôm chân thành, càng huống hồ chi, tối qua sở dĩ Phí Nam Châu ôm cô chỉ là vì anh ta nhận nhầm cô thành Liễu Đào.
Nghiêm trọng là, truyền thông cố ý bẻ cong đưa tin.
Nhiều đơn vị truyền thông ở Vân Hải đều đưa tin về yêu hận tình thù giữa cô và Phí Nam Châu còn có Liễu Đào, câu chữ gì đó có lẽ có chút khác nhau, nhưng câu chuyện lại cơ bản là nhất trí.
Cô và Phí Nam Châu đôi đàn ông cặn bã và đàn bà đê tiện này không biết xấu hổ dan díu với nhau, cô vì muốn tiến lên chiếm chỗ mà bày kế hại chết Liễu Đào.
Tên đàn ông cặn bã Phí Nam Châu vì muốn giúp tình nhân là cô che dấu chuyện ác cô làm, chỉ đơn giản tuyên bố với bên ngoài là Liễu Đào bệnh chết.
Trên thực tế, Liễu Đào là bị cô độc chết.
Sau khi cô độc chết Liễu Đào xong, liền gấp không đợi được mà đi hẹn hò bí mật với Phí Nam Châu, Liễu Đào còn chưa có qua thất đầu đâu, bọn họ đã không biết xấu hổ mà ôm ôm ấp ấp.
Vốn dĩ, Liễu Đào đang ở đỉnh cao cuộc đời, đột nhiên chết đi, fan của cô ấy đã không cách nào tiếp nhận, bây giờ, tấm ảnh này lộ ra, cộng thêm truyền thông cố ý bẻ cong, đem giá trị phẫn nộ của fan Liễu Đào, đẩy đến cao nhất.
Đặc biệt là, đoạn thời gian này, tin đồn của cô và Thẩm Quyện còn truyền đến sôi nổi, danh tiếng của cô không hiểu ra sao bị biến thành người phụ nữ cặn bã bắt cá hai tay, tâm địa độc ác.
Nhìn thấy từ ngữ của đám truyền thông, một bài khó nghe hơn một bài, Nhan Nhã Tịnh trực tiếp tức đến bật cười.
Những phóng viên truyền thông này, sao không đi viết tiểu thuyết đi!
Một bức anh ôm nhau, bọn họ đều có thể tưởng tượng ra những yêu hận tình thù này, không viết tiểu thuyết, quả thực là lãng phí nhân tài!
Hiển nhiên, tối qua, cô và Phí Nam Châu đã bị người theo dõi.
Chính xác mà nói, là có người theo dõi cô, hơn nữa, cô hình như còn bị người nghe lén nữa.
Tối qua, lúc Anh Lưu thay áo ngủ giúp cô, phát hiện thấy trên quần áo của cô bị dính một miếng sticker đồ chơi trẻ con, mà trong miếng sticker đó, lại có máy nghe lén siêu nhỏ.
Nhan Nhã Tịnh dùng đầu ngón chân nghĩ nghĩ liền biết, cũng chỉ có Cung Tư Mỹ mới làm ra loại chuyện vô vị thế này.
Có điều, cô cảm thấy, Cung Tư Mỹ chắc hẳn không nghe lén được tin tức gì quan trọng từ trên người cô đi, dù gì, tối qua cô dường như cũng không nói chuyện gì cơ mật.
Về sau của về sau, Nhan Nhã Tịnh mới biết bản thân mình sai lầm lớn, có đôi lúc, lời nói nói ra trong lúc vô ý, người nghe có lòng, liền có thể hoá thành lưỡi dao sắc bén nhất để công kích bạn.
Thực ra, bị người vô cớ bôi đen, Nhan Nhã Tịnh đã không phải là lần đầu tiên nữa, cô có thể lạnh nhạt đối đãi, điều duy nhất khiến cô lo lắng là, rất nhiều cư dân mạng liên hợp chống lại việc Nhân Gian dự thi, thậm chí có người còn để lại tin nhắn dưới trang chủ chính thức của cuộc thi thiết kế thời trang quốc tế, yêu cầu nhóm Nhân Gian bọn họ cút khỏi vòng thi bán kết.
Việc thi thố lần này, bất luận là đối với Lê Mặc hay đối với Nhân Gian đều vô cùng quan trọng, Cao Chí Minh và Cung Tư Mỹ đã chèn ép Lê Mặc nhiều năm như vậy, lần này, cô tuyệt đối sẽ không để bọn họ đạt được mục đích!
Sau khi Nhan Nhã Tịnh nhìn thấy bức ảnh trên màn hình điện thoại của cô ta, lại lấy điện thoại của mình ra tìm kiếm tin tức một chút, nữ sinh nọ giọng nói sắc bén hỏi, “Nhan Nhã Tịnh, chuyện của cô và Phí Nam Châu đã bị bung bét ra rồi, cô còn gì để nói?!”
"Cô đừng có ở đây mà ăn nói linh tinh! Chủ nhiệm Nhan của chúng tôi sao có thể cùng Phí Nam Châu ở bên nhau!”
Hà Hân Nghiên kích động kêu lên, cô xem ra còn gấp hơn cả Nhan Nhã Tịnh, “Chủ nhiệm Nhan của chúng tôi ngay cả người đàn ông tốt như Cậu Thẩm đều không cần, sao có thể tiếp cận người đàn ông đã có vợ chứ!"
Lúc nhìn thấy bức ảnh bị phơi bày trên mạng đó, trong lòng Hà Hân Nghiên cũng chết lặng, nhưng cơ hồ ngay lập tức, cô liền lựa chọn tin tưởng Nhan Nhã Tịnh.
Trước sắc đẹp của Cậu Thẩm, Nhan Nhã Tịnh đều không có động lòng, cô không thể nào nghĩ quẩn mà đi phá hoại gia đình người khác.
Càng huống hồ chi, đoá hoa trắng nhỏ đáng thương Nhan Nhã Tịnh này còn bị cái tên ác ma Cậu hai Lưu đó bức bách nữa! Cậu hai Lưu đáng sợ như vậy, Nhan Nhã Tịnh sao dám dây dưa không rõ với người khác!
Hà Hân Nghiên đều muốn hét ra câu nói Nhan Nhã Tịnh là đoá hoa trắng nhỏ bị Cậu hai Lưu áp bức, nhưng cô ấy biết, Nhan Nhã Tịnh không muốn để người khác biết mối quan hệ không chính đáng giữa cô ấy và Cậu hai Lưu, cô ấy rốt cuộc cưỡng ép chính mình đem câu nói đã đến bên miệng nuốt trở vào.
“Đúng vậy đấy, tôi tuyệt đối không tin chủ nhiệm Nhan sẽ có gì đó với Phí Nam Châu!” Vu Tiểu cũng kích động kêu lên, “Giữa bạn bè ôm nhau cũng là rất bình thường mà, truyền thông không biết xấu hổ chỉ biết viết bậy, các cô cũng mù phải không!”
Bị Vu Tiếu nói “mù”, mấy cô gái đó liền trở nên vô cùng kích động, “Các người nói ai mù đấy? Các người mới mù thì có! Cả nhà các người đều mù!”
“Nhan Nhã Tịnh làm ra loại chuyện không biết xấu hổ như vậy các người còn nói giúp cô ta, các người không chỉ mù, còn não tàn!”
“Tôi các người với Nhan Nhã Tịnh là cá mè một lứa, đều thích dụ dỗ đàn ông!”
Cô gái tạt Nhan Nhã Tịnh một thân nước đá kích động lao tới trước, cô ta ra sức túm lấy cánh tay Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, cô tự sờ lương tâm mình nghĩ xem, cô làm ra
loại chuyện này, cô xứng với Liễu Đào sao?”
“Liễu Đào của chúng tôi tính cách lạnh nhạt, gần như không có bạn bè gì, cô là người bạn duy nhất có tương tác với cô ấy, lúc Nhân Gian lên sóng, cô ấy còn tuyên truyền giúp cô. Liễu Đào của chúng tôi đối xử với cô tốt như vậy, cô lại đối xử với cô ấy thế nào?”
“Cô tổn thương Liễu Đào của chúng tôi như vậy, lương tâm của cô không biết đau sao?”
“Nhan Nhã Tịnh, cô đã hại chết Liễu Đào của chúng tôi, cô nên đền mạng cho Liễu Đào của chúng tôi! Loại người như cô, không xứng làm bác sĩ! Bác sĩ là chữa bệnh cứu người, nhưng cô lại dùng chuyên môn của cô hạ độc hại chết Liễu Đào, loại người như cô, chết vạn lần cũng không hết tội!”
Đối với lời nói của nữ sinh này, Nhan Nhã Tịnh thật rất cạn lời, hiện thực nào phải chuyện cung đấu, cô còn thật có thể làm được chuyện dùng Hạc Đỉnh Hồng độc chết một người?
Mấy nữ sinh đó nói chuyện quá khó nghe, Hà Hân Nghiên và Vu Tiểu đều không nhịn nổi.
Nhan Nhã Tịnh ấn giữ cánh tay của các cô ấy, không để các cô ấy tiếp tục ra mặt thay cô.
Trên người, thật lạnh a, Nhan Nhã Tịnh vẫn như cũ nhịn không được phát run, nhưng cô vẫn cố thẳng lưng lên, từng câu từng chữ nói với mấy nữ sinh nọ, “Tôi không hại Liễu Đào! Tôi càng không phá hoại tình cảm của Liễu Đào với Phí Nam Châu!”
“Tôi là bạn của Liễu Đào, tôi cũng là bác sĩ chủ trị của cô ấy, cô ấy qua đời, không có nhiều thuyết âm mưu như vậy, cô ấy chỉ là bị bệnh thôi.
“Còn nói không phải cô độc chết Liễu Đào?” Nữ sinh nọ tức đến nhảy dựng lên, “Liễu Đào không khoẻ tìm cô chữa bệnh, cô liền kê thuốc độc cho cô ấy! Nhan Nhã Tịnh, người chết sao không phải là cô chứ!”
Nhan Nhã Tịnh cảm thấy mấy nữ sinh này thật quá không nói lý, nhưng cô vẫn cố hết sức giữ bình tĩnh.
“Tôi không thể nào kê thuốc độc cho Liễu Đào. Các cô có thể nhìn trước một lần, chỗ này của tôi là khoa ung bướu, Liễu Đào sở dĩ đến chỗ này của tôi khám bệnh, chứng minh cô ấy bệnh rất nặng, liên quan đến sống chết.”
“Các cô là fan của Liễu Đào, chắc hẳn hiểu rõ tính cách của Liễu Đào, cô ấy không thích tranh cãi, cô ấy thích nhất yên tĩnh. Nếu cô ấy biết, cô ấy đi rồi, các cô còn vì cô ấy mà tranh cãi như vậy, cô ấy nhất định rất khó chịu.”
“Phí Nam Châu là người mà Liễu Đào trân trọng nhất, nếu các cô thật sự để ý đến thần tượng của các cô, thì đừng đi công kích người đàn ông cô ấy yêu nhất nữa.
Mấy nữ sinh đó vẫn như cũ có chút không cam lòng, “Phí Nam Châu là gian phu của cô, cô đương nhiên giúp anh ta nói chuyện! Nhan Nhã Tịnh, cô dám nói, người phụ nữ mà Phí Nam Châu ôm ôm ấp ấp dây dưa không rõ đó không phải là cô?”