Mục lục
(Nháp) Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái gì?”

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh lộp độp, điện thoại trong tay suýt nữa thì rơi xuống đất.

Cô luôn tự nhủ với mình rằng, cô và Lưu Thiên Hàn đã ly hôn, bây giờ bọn họ không còn bất kỳ quan hệ gì nữa, cô sẽ không coi thường bản thân mình mà bám riết lấy anh nữa.

Anh coi cô là kỹ nữ, anh xem thường cô, cô sẽ không tự coi thường bản thân mình nữa.

Nhưng cho dù như vậy, nghe thấy Cao Bắc Vinh nói anh sắp chết, trong lòng cô vẫn không khống chế được mà dâng lên một cảm giác đau đớn ngập trời.

Nhan Nhã Tịnh hít một hơi thật sâu, sau đó mới đè cảm giác đau đơn đến nghẹt thở xuống: “Anh vừa nói, cậu Lưu sắp chết rồi? Sao có thể sắp chết chứ? Lúc nãy ở cục cảnh sát, không phải anh ta vẫn còn rất tốt sao?”

“Tốt cái gì mà tốt! Hôm nay lúc ở bệnh viện, Lưu Thiên Hàn đã rất tồi tệ rồi!”

Cao Bắc Vinh dừng lại, sau đó lại nói tiếp: “Lưng của Lưu Thiên Hàn bị tạt axit, vô cùng thê thảm! Tôi bảo cậu ta đi đến bệnh viện, nhưng cậu ta không đi, tôi bảo bác sĩ tư nhân đến khám cho cậu ta, cậu ta lại đuổi bác sĩ tư nhân đi.”

“Bác sĩ Nhan, bây giờ tình hình của Lưu Thiên Hàn rất xấu, cậu ta đang bị sốt, vết thương của cậu ta đã bị nhiễm trùng rồi! Nếu như cô còn không đến cứu cậu ta, cậu ta chắc chắn sẽ chết!”

Trong đầu Nhan Nhã Tịnh nổ đùng đùng, lưng của cậu Lưu bị tạt axit, chẳng lẽ là cậu Lưu dùng lưng của anh để chắn chai axit to kia cho cô?

Bị axit tạt vào lưng, máu thịt lẫn lộn, đau đớn đến mức nào! Chả trách hôm nay cô cứ ngửi thấy mùi máu thịt bị ăn mòn, hóa ra, đó là mùi trên lưng của cậu Lưu!

Cô đã từng tiếp nhận người bị tạt axit, đó là một người đàn ông trẻ, trên mu bàn tay bị mấy giọt axit nhỏ vào, anh ta đã đau đến mức kêu gào thảm thiết.

Bị một chai axit to tạt vào, vết thương của cậu Lưu chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng, nhưng biểu cảm của cậu Lưu vẫn không hề thay đổi, thậm chí, giữa chừng anh còn đi thay một chiếc áo khoác ngoài, cả ngày anh đều không thể hiện ra bất kỳ sự khác thường nào.

Mắt Nhan Nhã Tịnh cay cay, cậu Lưu, chúng ta đã nói rõ ràng rồi, sau này không liên quan gì đến nhau nữa, tại sao anh phải quấy rối trái tim khó khăn lắm mới có thể bình thường trở lại?

Kìm nén sự đau đơn trong lòng xuống, Nhan Nhã Tịnh sụt sịt mũi: “Cao Bắc Vinh, anh vẫn đưa cậu Lưu đến bệnh viện thì hơn, muộn như vậy rồi, tôi không muốn đến.”

“Nếu như Lưu Thiên Hàn đồng ý đi bệnh viện, tôi đã đưa cậu ta đi từ lâu rồi! Cô đừng thấy bây giờ anh ta sắp chết rồi, nhưng cậu ta vẫn còn rất khỏe, tôi không đánh lại cậu ta! Bác sĩ Nhan cô mau đến đây đi, cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, bây giờ, chỉ có cô mới có thể cứu được Lưu Thiên Hàn!”

“Tôi….” Nhan Nhã Tịnh cũng lo lắng cho vết thương của Lưu Thiên Hàn, nhưng cô cũng sợ tiếp tục quấn lấy anh không phân rõ ràng.

Thấy Nhan Nhã Tịnh vẫn không đồng ý đến, Cao Bắc Vinh suýt nữa đập vỡ điện thoại trong tay, anh ta lùi một bước để tiến ba bước: “Bỏ đi, bác sĩ Nhan, cô vẫn đừng nên qua đây! Để Lưu Thiên Hàn đau chết luôn đi, đợi sau khi anh ta chết, chúng ta cùng thắp nhang cho cậu ta.”.



========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Bạn Trai Tuấn Tú Thường Xuyên Mời Ăn Cơm

2. Nửa Hoan Nửa Ái - Yêu Không Lối Thoát

3. Yêu Không Lối Thoát

4. Sau Khi Xuyên Thành Bạch Liên Thái Tử Phi

=====================================

Cậu Lưu không muốn để người khác chữa trị vết thương cho anh, bây giờ anh vẫn bị thương rất nghiêm trọng, anh bị thương nghiêm trọng như vậy là vì cứu cô.

Quả thật, vì tình vì lí, cô nên đến xử lý vết thương cho amh.

Nhan Nhã Tịnh đang muốn nói với Cao Bắc Vinh, lát nữa cô sẽ đến, đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng hét của Cao Bắc Vinh: “Sao lại nhiều máu như vậy! Lưu Thiên Hàn, cậu thật sự muốn chết có đúng không? Lưu Thiên Hàn, cậu đừng dọa tôi!”

Sau đó, điện thoại đã bị cúp.

Nhan Nhã Tịnh cũng không dám chậm trễ nữa, cô không thèm mặc áo khoác, cầm hòm thuốc, chạy ra khỏi căn chung cư.

Bây giờ, trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ, cậu Lưu không thể chết!

Nhan Nhã Tịnh rời khỏi căn chung cư mini, Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ từ trong phòng ngủ chạy ra.

Nhan An Mỹ nhìn thấy cửa căn chung cư mini vừa đóng lại: “Anh, hình như mẹ đi tìm ông cậu rồi, hình như ông cậu bị bệnh rất nặng, ông ấy sẽ chết sao?”

“Không!” Nhan An Bảo nói một cách chắc chắn.

Nếu như thật sự sẽ chết, chắc chắn đã đi đến bệnh viện rồi, còn phải nửa đêm nửa hôm gọi mẹ của bọn họ ra ngoài sao?

Ông cậu chắc chắn cố ý tiếp cận mẹ!



Ông cậu thật nguy hiểm! Ngoài mặt nói không có hứng thú với mẹ, sau lưng lại đào góc tường của ba!

Nhan An Mỹ tuy còn nhỏ nhưng lại rất hiểu biết, liếc nhìn khuôn mặt lạnh như băng của anh trai nhà mình, lập tức bừng tỉnh: “Anh, ông cậu đang nhân cơ hội muốn tiếp cận mẹ có đúng không?”

“Ừ, Nhan An Mỹ, em cũng không quá ngốc.” Nhan An Bảo vẫn là dáng vẻ lạnh lùng, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, giống hệt với khuôn mặt như tảng băng của Lưu Thiên Hàn.

Nhan An Mỹ ngây người nhìn khuôn mặt tuấn tú của Nhan An Bảo: “Anh, anh với ông cậu trông rất giống nhau! Anh đúng là phiên bản thu nhỏ của ông cậu! Nếu như không phải ba nói ông ấy là ba của chúng ta, em thật sự nghĩ cho rằng anh là con trai của ông cậu!”

Nhan An Mỹ một tay chống cằm, trên khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp dần xuất hiện một chút phiền não: “Anh, ông cậu có ý với mẹ, hình như mẹ cũng thích ông cậu, nhưng một mình ba cũng rất đáng thương! Anh, bây giờ em không biết nên ủng hộ ai!”

“Người lớn có phúc của người lớn, trẻ con chúng ta không quản được.” Nhan An Bảo sâu xa khó hiểu nhìn Nhan An Mỹ nói.

Nhan An Mỹ cẩn thận suy nghĩ câu nói của Nhan An Bảo, cảm thấy rất đúng, vô cùng đồng tình gật đầu.

Đúng vậy, lòng người lớn, như kim ở đáy bể, có một số chuyện, không phải trẻ con bọn họ có thể chi phối, bọn họ chỉ cần làm bé ngoan của mẹ là được rồi.

Nghĩ đến điều gì đó, Nhan An Mỹ thần bí ghé vào tai Nhan An Bảo: “Anh, em nghe chú Cao miệng rộng nói một chuyện.”

Dương như Nhan An Bảo hoàn toàn không hứng thú với chuyện này, không thèm hỏi, Nhan An Mỹ không khỏi có chút thất bại.

Nhưng một mình gặm nhấm bí mật, cảm giác này không dễ chịu tý nào, cô bé vẫn thích chia sẻ cùng với anh trai nhà mình hơn.


“Anh, anh không thể biểu hiện mình hứng thú một chút sao? Bỏ đi, em vẫn nói với anh thì hơn, em nghe chú Cao nói, cái đêm năm năm trước, bà bác Nhan cũng ở cái khách sạn mà ba mẹ tạo ra chúng ta! Chú Cao còn nói, buổi tối hôm đó, ông cậu và bà bác Nhan ngủ cùng một phòng, bọn họ cũng có em bé!”


Nhan An Mỹ bẹp môi: “Thật tức giận mà, bà bác Nhan xấu xa như vậy, sao ông cậu có thể cùng với bà bác ấy tạo ra em bé chứ! May là bọn họ không thật sự sinh em bé, nếu không em cũng sẽ không thích ông cậu!”


Nghe hết lời nói của Nhan An Mỹ, Nhan An Bảo không khỏi cau mày.


Lúc trước cậu bé đã hack hệ thống của bệnh viện, phát hiện buổi tối ngày 8 tháng 6 năm 2022, Nhan Vũ Trúc nhập viện sinh non.


Mặc dù Nhan An Bảo không hiểu việc tạo em bé, nhưng cậu bé cũng biết, Nhan Vũ Trúc không biết thuật phân thân, cô ta không thể vừa ở bệnh viện sinh non, vừa chạy đến khách sạn tạo em bé với ông cậu.


Trong đầu Nhan An Bảo đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ khá hoang đường, không phải là ông cậu nhận nhầm người đấy chứ, thực ra buổi tối hôm đó người cùng với ông ấy tạo em bé là mẹ?


Nghĩ như vậy, Nhan An Bảo vội vàng gọi điện thoại cho Lưu Thiên Hàn, cậu bé nhất định phải để cho Lưu Thiên Hàn biết được, tối hôm đó, người tạo em bé với anh cho dù không phải là mẹ, cũng không thể là Nhan Vũ Trúc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK