Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm - (Truyện full) - Tác giả Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phía trước rừng trúc, hai ông lão mặc áo choàng đen trắng đứng thẳng.

Ông lão mặc áo choàng đen nhìn thoáng qua Tân Trạm đang nhắm mắt ngồi ở kia. “Đây là người thứ mấy rồi nhỉ? Thứ bảy thì phải ha. “Sáu người thừa kể trước đó đều đã chết, ông nói xem, có phải Vạn Luyện tông chúng ta sập đoạn tuyệt truyền thừa rồi không”

Ông lão mặc áo choàng đen nhìn Tần Trạm rồi thở dài nói. “Tôi thấy kẻ không giống người thường này có lẽ có thể kể thừa ý chí lưu lại của Vạn Luyện tông chúng ta đấy.” Ông lão mặc áo choàng trắng chậm rãi nói. “Những lời này ông cũng đã nói hơn bảy lần rồi.” Ông lão mặc áo choàng đen không nói thêm gì nữa.

Qua mấy tiếng, Tần Trạm chậm rãi mở to mắt.

Anh có chút kinh ngạc, vốn dĩ anh tính vận dụng thử Vạn Luyện thuật một lần, không ngờ lại tốn nhiều thời gian như vậy. Một đống tạp chất dơ bẩn chảy đầy ra khỏi cơ thể, ông lão mặc áo choàng trắng vung tay lên, những thứ dơ bẩn kia đều tan bien. “Tôi đã là Nguyễn Anh cấp cao vậy mà trong cơ thể vẫn còn có tạp chất”

Tần Trạm hơi giật mình. “Đương nhiên, khi tu sĩ sống nơi trần thế, lúc nào chỗ nào đều có thể dinh phải thứ không sạch sẽ. Cậu không loại bỏ, nó còn có thể tiếp tục hấp thụ ngược lại vào cơ thể cậu “Nhưng mà sau khi tu luyện Vạn Luyện thuật, thân thể không ngừng trải qua gọt dũa, sẽ không còn tạp chất tồn tại trong cơ thể cậu nữa.”


Ông lão áo khoác trăng cười giải thích. “Vậy về sau mỗi ngày tôi đều phải đối một bộ quần áo sạch sẽ khác rồi.”

Lời nói của Tân Trạm khiến cho sắc mặt của cả hai ông lão cứng đờ

Suy nghĩ trong đầu tháng nhóc này quả thật khác hán với người thường. “Không cần phải vậy đâu. Ông lão áo khoác trắng vội họ một tiếng, nói: “Đây là lần đầu tiên cậu tu luyện thuật pháp của Vạn Luyện, các tạp chất trước đây ẩn trong cơ thể sẽ thoát hết ra ngoài. Sau này mỗi ngày khi tu luyện sẽ không xuất hiện tình huống này nữa đâu.”

“Hai vị tiền bối, các ngài không sợ tôi sẽ không tu luyện công pháp này sao?” Tần Trạm hiếu kì hỏi. “Chúng tôi rất tự tin vào công pháp này.” Hai ông lão áo khoác đen trắng đều cười một tiếng. mặc

Tân Trạm gật đầu. Thật vậy, mặc dù dùng ánh mắt đã nhìn qua ngàn vạn công pháp của mình để nhìn, anh cũng thấy Vạn Luyện thuật này huyền diệu dị thường. Chỉ cần có lòng muốn tu luyện lên cấp bậc cao thì không thể không để tâm đến loại công pháp này. “Nhưng mà sau khi tôi tu luyện một lần, phát hiện công pháp còn có khiếm điểm. Hai vị tiền bối có thể cho tôi biết chuyện này là sao không?”

Tần Trạm nghĩ ngợi, cuối cùng vẫn mở miệng hỏi.

Trong mắt của hai ông lão hiện vẻ kinh ngạc vô cùng. “Cậu nói xem, là loại khiếm điểm như thế nào?” Ông lão mặc áo choàng đen hấp tấp hỏi. “Khi tôi vận dụng nó, cảm giác thoải mái chưa đủ cho lắm” Tần Trạm thành thật nói. “Lúc đầu tôi có nghi ngờ là do thiếu hụt của công pháp, nhưng qua nhiều lần thử lại thấy không phải, nó dường như đã thiếu đi một hơi thở dan đường nào đó. Chẳng lẽ tu luyện Vạn Luyện thật sự cần có vật phụ trợ riêng để phối hợp sao?”

Hai ông lão nghe xong, vẻ khen ngợi trên mặt càng rõ ràng. “Tôi hiện tại đã có chút niềm tin, thắng nhóc này quả thật không tầm thường” Ông lão áo choàng đen tán thưởng, “Đúng vậy, công pháp này quả thật cần một vật phụ trợ.

Ông lão áo choàng trắng hơi gật đầu, sau khi ngón tay ông động đậy, một luồng ánh sáng trắng mãnh liệt bay vào cơ thể Tân Trạm.

Tần Trạm quan sát sơ qua, phát hiện trong đan điền của mình có thêm một luồng ánh sáng trắng.

Ý nghĩ của anh vừa xuất hiện, lần thứ hai vận dụng Vạn Luyện thuật, nhất thời cảm thấy vui sướng vô cùng, không hề có một chút trì trệ. “Cảm ơn tiền bối thành toàn.”

Tần Trạm đứng dậy, thi lễ với hai ông lão. “Vốn đây là vật sau khi nhận truyền thừa cấp độ hai mới có thể thưởng. Nhưng nếu cậu đã phát hiện, thì đây là cơ duyên của cậu.” Ông lão áo choàng trăng lắc đầu nói. “Hiện tại cậu đã nhận truyền thừa, chờ đến khi tu vi cậu đạt đến điểm cùng thì lại đến đây nhé.”

Ông lão phất tay áo, có vẻ định chấm dứt lần gặp mặt này. Ý nghĩ vừa lóe lên, Tần Trạm vội vàng nói: “Tiền bối, vãn bối vẫn còn có chuyện muốn hỏi.”

“Tôi muốn biết, tôi phải làm gì mới có thể mở được cảnh cửa để lấy được thanh kiếm khổng lồ này?” Lời nói của Tân Trạm khiến cho hai ông lão hơi sửng sốt. “Cậu đã thấy thanh kiếm này rồi?”

“Thật không dám giấu điểm, tôi rất cần thanh kiếm này, không biết phải cần điều kiện gì mới có thể có được nó.” Tần Trạm nói.

Hai ông lão nhíu mày nói: “Kiểm này tên Trảm Thiên Kiếm, là vật báu bảo vệ Vạn Luyện tông, cậu cũng biết sao?”

“Văn bối biết, nhưng vật này có tác dụng với tôi.” Tân Trạm biết mình đường đột thế này sẽ khiến hai người không vui, nhưng trước mặt chỉ có thể như vậy thôi. “Kích hoạt mười hoa văn ngôi sao, tôi có thể đưa kiếm này cho cậu.” Ông lão áo choàng trăng suy nghĩ một lát nói. “Mười ngôi sao?”

Trong lòng Tân Trạm khổ sở. Trước mắt anh chỉ mới kích hoạt năm hoa văn ngôi sao, cũng đã đạt đến mức cao nhất. Gặp phải yêu thủ mười sao, tu vi của nó sợ là chỉ dùng một cái tát cũng tát chết anh.

Tuy rằng anh rất muốn có được thanh kiếm khổng lồ khiến người ta rung động kia, nhưng mục tiêu hàng đầu vẫn là cứu mẹ, anh chỉ có thể lùi lại. “Đạt tới bảy hoa văn ngôi sao có thể cho cậu mượn dùng một lần. Ông lão áo choàng đen nói. “Bảy sao.” Tân Trạm âm thầm suy nghĩ.

Bản thân anh đã kích hoạt năm hoa văn ngôi sao, lại đụng phải người cát khổng lồ tu vi Đại Võ Tông cao cấp.

Sáu sao và bảy sao, tăng lên hai cấp, anh nhất định sẽ đụng độ với yên thủ chân chính có cấp bậc siêu phàm. Cấp bậc siêu phàm, bản thân anh hiện tại có thể đối phó sao?

Nhưng Tân Trạm, vì đạo nghĩa quyết không lùi bước. Cứu mẹ, phương thức tốt nhất là lấy được Trảm Thiên Kiếm. Bất kể như thế nào, anh cũng muốn có được.

Thở sâu, Tần Trạm nói: “Tiền bối, xin đưa tôi trở về nơi thi luyện

Sắc mặt ông lão áo choàng đen có chút thất vọng nói: “Cậu nhóc, cổ quá thành quả cổ. Tôi có thể cam đoan với cậu, nếu cậu chết ở bên trong, cậu sẽ thật sự chết. Mặc dù cậu là người thừa kế, chúng tôi cũng sẽ không giúp cậu.”

“Mong tiền bối hỗ trợ” Tần Trạm chấp tay nói. Ông lão áo choàng đen hừ nhẹ một tiếng, có vẻ vô cùng bắt mãn với Tân Trạm.

Ông lão vung tay lên, Tần Trạm liền biến mất khỏi đây. “Kẻ này, tuy rang thiên phủ thượng thừa, nhưng quá mức cuồng vọng.” Ông lão áo choàng đen hừ lạnh nói. Hành động vừa rồi của Tân Trạm khiến cho ấn tượng về anh của hai người hoàn toàn biến mất, cho rằng anh là một đồ đệ cuồng vọng. “Bảy hoa văn ngôi sao, cậu ta nghĩ bằng vào lực lượng Nguyên Anh có thể ứng phó sao?”

“Nếu cậu ta quá tham Trảm Thiên Kiếm dẫn đến choáng vắng đầu óc, thì người như vậy cũng không thể có được truyền thừa chân chính của Vạn Luyện tông chúng ta. Ông lão áo choàng trăng cũng thở dài một tiếng. “Đáng tiếc, mệnh của cậu ta đã định sẽ phải chết trong bí cảnh”

Cát vàng bay đầy trời, bóng hình Tân Trạm lạu xuất hiện một lần nữa.

Anh không nghe được đối thoại của hai ông lão áo choàng đen trắng, nhưng anh cũng biết, trận chiến này tuyệt đối khó khăn. Yêu thủ sáu sao, sẽ là cấp bậc siêu phàm, hay là nửa cấp bậc siêu phàm đây?

Tân Trạm nhìn bốn phía, đồng thời suy đoán. Nếu là nửa cấp bậc siêu phàm, anh còn có cơ hội, cond không, thì không hề có hy vọng.

Bóng dáng anh đi qua một cái cồn cát, nhất thời cát vàng mãnh liệt nổ lên, một con khỉ có hơi thở mạnh mẽ xuất hiện, bay về phía Tân Trạm. “Nửa cấp bậc siêu phẩm, thắng chắc rồi.”

Cảm nhận được tu vi của khỉ, Tần Trạm nhẹ nhàng thở một

Bích Huyết kiếm đột nhiên xuất hiện trong tay anh. Một luồng sáng từ kiểm phát ra, chém bay đầu khỉ. hơi.

Sau đó Tần Trạm bay về phía trước, lại một kiếm, cắt đứt hoàn toàn đầu khi


Một luồng ánh sáng dũng mãnh chui vào hình ảnh mờ phía sau Tân Trạm


Sau đó, Tân Trạm bắt đầu giết chóc


Một đầu khi lại rơi xuống, hoa văn thứ sáu càng sáng rực. Cuối cùng.


Một cột sáng rơi xuống, bao phủ lấy Tân Trạm. Nó điên cuồng căn nuốt linh khí, tu vi của Tân Trạm tăng lên lần thứ hai, đạt tới đỉnh Nguyễn Anh cấp tám.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK