Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm - (Truyện full) - Tác giả Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lão quái Hoàng, con mẹ nó, ông không nói tiếng nào cứ thế mà hãm hại tôi!”

Ngay sau đó, cánh cửa lớn màu đen run lên, lão giả áo bào trắng máu me đầy người từ phía sau cánh cửa bước ra.

“Ha ha, ai bảo ông châm biếm tôi, ông đây bị thương, chẳng lẽ phải để cho ông được lợi hay sao?”

Lão quái Hoàng cười to nói: “Tôi cũng phải chặt đứt một bàn tay mới biết được, chiến trường Tiên Ma này, tu vi giới hạn ở dưới kỳ Độ Kiếp, xem ra tôi và ông đều không có cái tiên duyên này rồi!”


“Mọi người tản đi, giống y như suy đoán lúc trước”

Lão giả áo bào trăng trực tiếp bay đi.

Không ít tu sĩ kỳ Độ Kiếp rục rịch, lúc này toàn bộ đều hết sức thất vọng, có chút không cam lòng tiến lên nhìn vào, nhưng rất nhanh tất cả đều tự tản đi.

“Đây là có chuyện gì vậy?” Cung Doãn hơi ngạc nhiên.

“Quả nhiên là như thế!”

Ngô Bình Nhi nghe được câu này, ngược lại nhãn tình sáng lên.

“Có thể nói rõ chỉ tiết được không?” Tân Trạm hiếu kỳ nói.

“Các người không biết cũng là chuyện bình thường, dù sao đây cũng được coi như một cái bí Mặc dù Ngô Bình Nhi hơi kiêu ngạo, nhưng cũng không phải là cái thể loại khen mình chê người.

“Năm đó khi thời đại Tiên Ma kết thúc, về sau có rất nhiều đại năng tu sĩ dược sinh ra, vì để tránh cho bi kịch tái diễn, rất nhiều chiến trường thượng cổ đều bị hợp lực phong ấn, để lại hạn chế ở phía trên. Mặc dù theo thời gian lưu chuyển, những phong ấn này cũng dần dần mất đi hiệu lực, nhưng mà tối đa cũng chỉ là tiêu tán một chút xíu từ dưới lên trên”

“Nói cách khác, lần chiến trường Tiên Ma mới mở ra này, chỉ có từ Đỉnh Phong Cảnh Hợp Thể trở xuống mới có thể đi vào: “Mà loại này thì chẳng phải là tôi đây rất có ưu thế hay sao?” Cung Doãn nghe vậy có chút động lòng.

“Có ưu thế, nhưng cũng không phải tuyệt đối, chỉ có trời mới biết bên trong chiến trường Tiên Ma này có cái gì”

Ngô Bình Nhi mở máy hát ra, tiếp tục nói: “Thời kỳ thượng cổ kéo dài, chiến trường Tiên Ma ban đầu chỉ sử dụng cho song phương chiến đấu tới chết, nhưng về sau lại diễn hóa ra rất nhiều chiến trường, giống như Tiên Ma cũng muốn lấy từng cái phương thức ra đánh cược, hoặc cũng có thể gọi là so đấu trên nhiều phương diện”

“Ví dụ như có số ít chiến trường, sau khi tiến vào, tu vi của mọi người sẽ hạ thấp xuống cùng một cái cảnh giới, chỉ có thể dựa vào năng lực lĩnh ngộ của bản thân để ứng phó mà thôi”

“Cũng có những cái có vô số yêu thú ở bên trong, so đấu về số lượng yêu thú giết được”

“Còn có một số chiến trường, đôi bên chém giết lẫn nhau, cuối cùng hai bên Tiên Ma cũng chỉ có thể có một bên còn sống, bên thất bại hoàn toàn phải chị Tân Trạm nghe xong, trong lòng khẽ nhúc nhích.

Chiến trường Tiên Ma là mảnh đất giết chóc, đừng nói tới những thượng cổ Tiên Ma kia thiết kế ra toàn bộ đều là các loại phương thức chiến đấu.

“Nhưng tóm lại, ai biết rõ quy tắc chiến trường này trước tiên thì người đó sẽ chiếm được tiên cơ. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ông già kia sốt ruột vọt vào”

“Tôi hiểu rồi, nếu như chiến trường tiên ma này hoàn chỉnh, người đi vào trước sẽ chiếm được tiện nghi, cũng không biết chiến trường này có quy tắc gì hay không?” Cung Doãn nói.


“Đi vảo rồi sẽ biết, anh nhìn Khương Thời Miễn kìa, không phải đã sắp bay tới con đường không gian rồi hay sao?” Ngô Bình Nhi nói.


Quả nhiên, ở phía trước mọi người, Khương Thời Miễn lại lần nữa hóa thành gió lốc, bay về phía hư không sâu thẳm.


Không ít người đều khẽ giật mình.


Không gian con đường này vẫn chưa hoàn toàn ngưng kết, kỳ Độ Kiếp như Lão quái Hoàng còn không thể vào được cũng không có nghĩa là Hợp Thể Cảnh có thể bình yên vô sự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK