Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm - (Truyện full) - Tác giả Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đám quái vật đã phá hủy cả một thành phố tu sĩ, nghĩ đến cảnh đó thôi cũng đủ làm cho người ta sợ hãi rồi.

“Đám quái vật này tai hại như vậy, không có người nào đủ khả năng ra tay sao?” Tân Trạm nói.

“Đương nhiên là có, một khi số lượng của đám quái vật này vượt quá một triệu con, thì ngay lập tức sẽ có những người có khả năng hợp lại tiêu diệt chúng, thế nhưng lục địa này quá rộng lớn và loài Thị Huyết Lôi Ưng này có khả năng sinh tồn và sinh sản cao, mấy chục nghìn con như thế này, thì sẽ không có ai tới để ý đâu”

“Chỉ đáng thương cho những thành phố hoặc làng mạc của những người bình thường gặp phải xui xẻo đó, không có khả năng phản kháng, một khi bị đám quái vật này nhìn chằm chằm, thì họ sẽ hoàn toàn bị hủy diệt” Phù Ma thở dài.


Khi Tân Trạm đang nói chuyện với Phù Ma, Vương Ngọc cũng nhìn về phía mọi người.

“Mọi người, tình hình bây giờ mọi người cũng hiểu rõ, phía trước có mấy chục nghìn con Thị Huyết Lôi Ưng. Nếu chúng ta tiến lên phía trước như thường, thì chúng ta sẽ sớm gặp phải chúng, đến lúc đó sẽ có trận chiến”

“Bây giờ, có hai lựa chọn”

Vương Ngọc nói: “Thứ nhất, chúng ta dừng ở chỗ này, chờ đám Thị Huyết Lôi Ưng bay đi, tôi quan sát phương hướng. Những con quái vật này bay về phía bắc, nên không xung đột với vị trí của chúng ta”

“Thứ hai, đó là trực tiếp bay qua tiêu diệt đám Thị Huyết Lôi Ưng này, nhưng chiến đấu như vậy là không thể tránh khỏi. Tuy rằng tôi nhất định sẽ cố hết sức để mọi người được an toàn, nhưng tôi không thể đảm bảo sẽ xảy ra một số tai nạn ngoài ý muốn”

Sắc mặt của mọi người đều thay đổi một chút.

“Nếu phải đợi, thì sẽ mất bao lâu?” Một người nào đó hỏi.

“Rất khó để nói, có thể một hai ngày, cũng có thể mười mấy ngày”

Vương Ngọc nói.

“Như vậy không được, nếu mất hơn mười ngày nữa vậy thì tế tổ ở thành cổ Đông Hoàng đại đã kết thúc rồi”

“Có thể đi đường vòng hay không?”

“Đây chính là rắc rối”

Vương Ngọc nghiêm mặt nói: “Nếu chúng ta đi đường vòng, thì phải vượt qua vị trí của đám Thị Huyết Lôi Ưng này, hơn nữa hai bên của dãy núi này còn có thêm hai đám quái vật hung dữ tồn tại nữa, đây cũng là lý do tại sao đường thuyền bay được chọn ở đây”

Bầu không khí lúc này có chút im lặng.

“Đi đường vòng không được, chờ đợi cũng không được, vậy thì chỉ còn cách chiến đấu thôi”

Một người đàn ông nói: “Đó chỉ là mấy chục nghìn con Thị Huyết Lôi Ưng mà thôi, nếu không có cách, chúng ta lập tức dứt khoát giết chết chúng”

“Đúng vậy, có Vương trưởng lão ở đây, mấy con Thị Huyết Lôi Ưng này không đáng để nói”

“Tóm lại, không thể trì hoãn thời gian đi thành cổ Đông Hoàng vì đám quái vật này”


“Tất cả đều là người tu luyện, giết đám quái vật này thì chẳng tính là gì, mà còn có thể nhận được một ít nội đan”


Không ít người nghe thấy đều gật đầu.


Bọn họ đến vì cơ duyên của thành cổ Đông Hoàng mà đến, nếu bỏ lỡ thì coi như lãng phí thời gian cho chuyến hành trình này.


Cho dù không muốn chiến đấu, nhưng vì lộ trình được suôn sẻ, cũng chỉ có thể ra tay thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK