Tần Trạm thờ ơ nói: “Tôi không làm cái gì, còn kém xa các cậu.
Chính là cũng nâng lên bát phẩm, thuận tiện giết hai tên Cảnh thần phó phân tam phẩm, còn có một tên nhất phẩm, thuận tiện lại tạo ra Chí Hỏa”
“Vê phần thu thập, có chiếc nhãn chứa đồ Cảnh thần phó phân tam phẩm vẫn chưa mở ra, cái khác còn có cái gì Cảnh Xuất Khiếu đại viên mãn, quả thực quá nhiều, tôi lười tính”
Tần Trạm nói xong, bên kia đột nhiên rơi vào yên tĩnh, Diệp Thành nhất thời câm nín, không biết nói gì.
Nghe những lời của Tần Trạm, Lạc Việt Ban và Chu Lam vốn đang đắc ý thì đầu óc cũng trở nên ngây ngốc.
Vốn dĩ muốn khoe khoang một chút với Tần Trạm, hiện tại cảm thấy anh so với bọn họ còn khoa trương hơn nhiều.
Cảnh thần phó phân tam phẩm, còn là hai tên, đây nói giết là giết được sao?
Nếu không phải đã biết Tần Trạm sẽ không nói dối, bọn họ chắc chắn cho rằng Tần Trạm đang khoe khoang.
“Coi như anh lợi hại, chúng tôi phục rồi” Diệp thành nghiến răng nói.
Không thể không thừa nhận rằng, tên nhóc con Tần Trạm này rất lợi hại.
“Các cậu hiện tại đang ở đâu?” Tần Trạm thấy bọn họ không còn kiêu ngạo nữa, cười hỏi.
“Vẫn còn đang ở trong một quốc gia nhỏ, trên thế này chỗ nào cũng tốt, chỉ là cmn quá lớn rồi, có điều chúng tôi đoán trải qua thêm một hai lần dịch chuyển là có thể đến thanh cổ Đông Hoàng rồi” Diệp Thành đầy cảm xúc nói.
Vốn dĩ bọn họ đã cướp được một lượng lớn linh thạch từ Cực Hỏa Tông, nghĩ răng chỉ cần kích hoạt đội đủ dịch chuyển trận là được, đi đến Thành cổ Đông Hoàng, không ngờ tới qua mấy ngày khoảng cách vẫn còn rất xa.
“Có điều cảm ứng của Chu Lam sẽ không có sai sót, nếu cậu không ở Thành cổ Đông Hoàng, vậy nhất định là Tô Uyên rồi. Đợi tìm được Tô Uyên, chúng ta sẽ họp mặt nhau.”
“Được, các cậu đi trước, nếu gặp phải nguy hiểm không được manh động, phải đợi tôi đến” Tần Trạm trả lời.
Mặc dù anh không nói rõ, nhưng trong anh lại có chút bất an.
Tô Uyên đến lục địa này, mất liên lạc với bọn họ, nếu theo thường lệ chắc là sẽ tìm kiếm khắp nơi, có được một ít tin tức về họ.
Giống như anh và bọn người Diệp Thành vậy.
Nhưng theo những gì Chu Lam nói, hơi thở của Tô Uyên rất cố định, vẫn luôn ở thành cổ Đông Hoàng, trong vòng một tháng nay vẫn chưa rời khỏi, như vậy có chút bất thường.
Tô Uyên e là đã gặp một ít phiền phức.
“A, thực lực vẫn còn chưa đủ, tôi phải nhanh chóng đột phá Cảnh thần phó phân mới được”
Tần Trạm kết thúc liên lạc với Diệp Thành, thở dài một hơi.
Đừng nghĩ rằng anh giết được Quỷ Lửa, đón là anh có Chí Hỏa khiến cho con át chủ bài của Quỷ Lửa mất đi tác dụng.
Vả lại là anh đánh lén, dựa vào tiên khí gần như mất đi của Toái Tỉnh, mới miễn cưỡng giết được Quỷ Lửa.
Một khi chiêu đó của anh thất bại, sợ là chỉ còn cách dựa vào Thuật Phật Đôn mở đường chạy.
Nghĩ đến đây, Tần Trạm không khỏi lắc đầu.
Với tu vi hiện tại của anh, trong thế giới nguyên bản, trừ một số ít gia chủ của tám gia tộc lớn, còn có cao nhân của Tam Tông, gần như không có ai đối thủ của anh.
Nhưng trên đại lục này, ngay cả vùng biên giới Đông Vực nước Đại Vũ, anh cũng đã trải qua nhiều trận chiến khốc liệt.
Trên thế giới này cường giả nhiều vô số, nghe nói một số thiên tài có thể đột phá Cảnh thần phó phân khi còn ở tuổi thiếu niên, nếu gặp phải những kẻ như vậy, e rằng anh còn khó hơn gấp bội.