Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm - (Truyện full) - Tác giả Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhiếp Vân, ngôi vị tông chủ này là ba tôi trao cho tôi, tôi sẽ không đưa nó cho anh đâu”

Lãnh Uyên Thư hít một hơi thật sâu: “Ông giết tông chủ cũ, đó là sư phụ của ông đấy, ông phản bội lại tông môn, đồng thời giết hại ân sư, bây giờ lại mang người ngoài vào để cướp ngôi vị, đúng là không có nhân tính, làm xằng làm bậy, người người đều muốn chém”

“Haha, Lãnh Uyên Thư, cô quá ngây thơ rồi, thế giới này ai mạnh thì người đó tự khắc có đạo lý, tôi giết sư phụ rồi phản bội thì đã làm sao?

Chỉ cần tôi năm giữ được Hỏa Vũ Tông thì tất cả lịch sử đều sẽ thay đổi”

Nhiếp Vân không hề để ý, ông ta nhìn đám đông: “Bây giờ tôi phải diệt tên Lãnh Uyên Thư này, các người ai sẽ theo tôi?”


Ánh mắt Nhiếp Vân quét một vòng, những trưởng lão vốn dĩ ủng hộ Nhiếp Vân thì giờ đây đều né tránh, im lặng không lên tiếng.

Lần này Nhiếp Vân thật sự quá quá đáng, bọn họ cũng không thể đứng ra ủng hộ được nữa.

Mặc dù trong giới tu luyện anh ngu thì sẽ bị tôi lừa, giết cha giết anh em là chuyện rất dễ gặp, nhưng phần lớn người vẫn phải nên có giới hạn nhất định. 

Nhiếp Vân nói xong, chỉ có một bộ phận nhỏ trưởng lão đệ tử là đứng về phía sau lưng ông ta.

“Không sao, sớm muộn thì các người cũng phải thay đổi lập trường thôi”

Nhiếp Vân ngược lại cảm thấy không có vấn đề gì, cười khẩy một cái.

“Nhiếp Vân, đánh thì đánh, đừng lải nhải nữa, bây giờ tôi sẽ bắt ông, sau đó lôi cậu đến trước mặt sư phụ róc xương lóc thịt của ông ra”

Tam trưởng lão khẽ quát một tiếng, sau đó nhào tới phía Nhiếp Vân.

“Các vị còn đợi gì nữa, chẳng qua chỉ là một lũ đạo chích, hãy theo tôi, diệt trừ đám phản nghịch này!” Lãnh Uyên Thư hét lên với đám đông.

Mọi người cũng bắt đầu rục rịch trỗi dậy.

Nhìn tình hình hiện giờ đâu đâu cũng là Hỏa Vũ Tông chiếm thế thượng phong, Nhiếp Vân tạo phản lần này e là xong đời rồi.

“Haha, nếu cộng thêm tôi thì sao!”

Lúc này bầu trời rung chuyển, một bóng người mặc đồ đen chậm rãi xuất hiện.

Anh ta vừa hiện thân thì một luồng hỏa khí mãnh liệt ập tới, đốt cháy bốn phía không gian.

Quỷ Lửa cười lạnh, sau đó ập xuống.

Một chưởng đập mạnh vào Tam trưởng lão, Tam trưởng lão bật ngửa về phía sau.

“Cảnh thần phó phân tam phẩm”

Sắc mặt tam trưởng lão trắng nhợt, đột nhiên hét lên.

“Haha, lần này các người ai cũng đừng hòng chạy thoát” Quỷ Lửa cười lớn.

Bên dưới, người của Hỏa Vũ Tông hoàn toàn kinh hoàng.

Cảnh thần phó phân tam phẩm, hai phía đều có hai người, ra tay ở nơi này sợ là sẽ là đập tan đất đai núi đá.

Không ít người, nhất là đệ tử đều bỏ chạy tứ phía.

Bọn họ tới tông môn là để tìm cơ hội tu luyện, chứ không phải để đi tìm cái chết.

Nhưng rồi có một luồng sáng từ trong Đăng Tiên Trì tỏa ra bốn phía, gộp hết tất cả lại với nhau.


“Trước lúc tôi tiêu diệt Lãnh Uyên Thư và Cao Võ Giác thì ai cũng không được đi”


Nhiếp Vân cười ác độc, đánh về phía Lãnh Uyên Thư.


“Các đệ tử Chấp Pháp nghe lệnh, tiêu diệt phản nghịch”


Nét mặt Chấp Pháp trưởng lão nghiêm nghị, mặc dù ông và Nhiếp Vân có quan hệ rất tốt, nhưng hôm nay Nhiếp Vân đã phản bội là tông môn thì đã là vượt quá giới hạn của ông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK