Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm - (Truyện full) - Tác giả Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trần gia chủ, thành phố Nam Khỏa thuộc về nhà họ Diệp tôi. Nếu như nhà họ Trần ông muốn cướp đoạt cũng chính là nhà họ Trần ông đang khiêu chiến. Ông phải nhớ rõ điểm này”

Ông cụ Diệp lạnh lùng nói.

“Mà ông nói đúng, nhà họ Diệp ở thế phòng bị, nhưng tu sĩ của nhà họ Trần bị giết, thật sự chết rồi, nhưng con rối bị thương vẫn có thể tiếp tục sửa chữa”

“Kết quả cuối cùng vẫn là chuyện dùng tu sĩ của nhà họ Trần ông để tính kế cướp tài nguyên của nhà họ Diệp tôi. Một khi trận chiến bắt đầu, chúng ta chiến đấu hết mười năm rồi nói: “Ông!”


Trần Nghinh Dương mắt không ngừng lóe lên.

Mười năm có thể dài đối với người bình thường, nhưng đối với tu sĩ, đó chỉ là một cái chớp mắt.

Mà nếu nhà họ Diệp thực sự liều chết bảo vệ thành phố Nam Khỏa, hai bên liên tục dây dưa với nhau, trận chiến này thực sự sẽ phải mất mấy chục năm để tính sổ. . truyện đam mỹ

Khi đó, nhà họ Trần mà giành được thành phố Nam Khỏa thì cũng là một chiến thắng thảm khốc.

“Ha ha, Trần gia chủ, Diệp gia chủ.”

Nhưng khi bầu không khí đang bế tắc lúc này, người đàn ông tóc trắng luôn ngồi quan sát từ bên ngoài đột nhiên mỉm cười nói.

“Không phải đã nói là đến đàm phán sao, sao lại thành khai chiến rồi? Nhà họ Diệp và nhà họ Trần các ông đánh nhau chưa đủ sao, Thất Hồn Ma Tông tôi đây đã xem đến chán ngấy rồi, chưa nói một khi đánh phải huy động nhân lực, hao tổn rất lớn, đến lúc hai nhà đều suy yếu thì chỉ có lợi cho các gia tộc khác mà thôi”

“Trưởng lão Hứa, tôi cũng có ý như vậy, nhưng nhà họ Diệp không thừa nhận nội dung trong tài liệu, bây giờ lại càng không nói đạo lý, tôi cũng không còn cách nào” Trần Nghinh Dương tiếp lời đối phương nói, tự hạ thấp một bậc.

“Vậy nên trưởng lão Hứa, bây giờ chỉ có ngài mới đưa ra được quyết định”

Cụ Diệp cũng không phản đối gì.

Đừng nhìn nói mồm thì khí thế như vậy, nếu như đánh nhau thật, Diệp gia quả thực sẽ chịu thiệt thòi, ông cũng không thật sự muốn phải đổ máu.

“Chuyện hai nhà các người, Thất Hồn Ma Tông ta không lo được”

Trưởng lão Hứa cười rồi lắc lắc đầu:” Chẳng qua nhà họ Diệp cũng có lý, về quyền sở hữu thành phố Nam Khỏa, dù gì Diệp Trảm Long cũng đã chết, hơn nữa trên sổ sách nhà họ Trần các người cũng không có dấu ấn thần hồn, làm sao có thể khiến họ thừa nhận”

Trần Nghinh Dương sửng sốt, lời nói của Hứa trưởng lão có ý gì, hắn là trợ thủ mà nhà họ Trần mời về mà câu nói vừa rời giống như nói giúp cho nhà họ Diệp.

“Đương nhiên” Nhưng ngay sau đó, trưởng lão Hứa đã thay đổi lời nói:” Gia chủ họ Diệp, tình hình của nhà họ Diệp bây giờ như nào ông cũng biết, nếu như không phải tu vi hao.

tổn, sức chiến đấu suy giảm, ông cũng sẽ không chuyển hướng đi luyện những con rối, thật sự giao chiến với nhà họ Trần, nhà họ Diệp các người chưa chắc sẽ thất bại thảm hại nhưng chắc chắn sẽ không phải là người chiến thắng”

“Vậy nên ý của trưởng lão Hứa là sao?” Cụ Diệp cau mày.

“Bản tôn có một ý nghĩ, chính là cứ làm theo quy định cũ mỗi khi hai nhà gặp phải xích mích”


Trưởng lão Hứa cười nhẹ: “Nhà họ Diệp và nhà họ Trần cử ra hai người, một người trong tộc và một người khách khanh, tiến hành quyết đấu, lấy kết quả trận đấu để quyết định thắng thua”


“Dựa vào kết quả trận đấu để quyết định quyền sở hữu của thành phố Nam Khỏa?”


Suy nghĩ của nhà họ Diệp cùng nhà họ Trần đã có sự lung lay.


“Nếu như hai nhà các người đều không muốn đánh một trận lớn, vậy thì thu hẹp phạm vi lại, rõ ràng đây là một cách hay, tôi có thể đại diện cho Thất Hồn Ma Tông phân xử và làm chứng cho cả hai nhà, nếu như nhà họ Trần thua, trong vòng trăm năm sẽ không được chủ động khiêu khích, còn nếu nhà họ Diệp thua thì phải thu lại toàn bộ tài sản thuộc về họ Diệp ở trong thành phố Nam Khỏa lại trong vòng một tháng, giao lại thành phố cho nhà họ Trần”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK