“Anh hai? Sao anh lại đến đây làm gì?” Du Tuyết Nghiên có chút kinh ngạc, chạy qua dìu lấy tay của người nam thanh niên sắc mặt đang trăng bệch đó.
“Du Chí, con mới đến thì đừng có tham gia cuộc thi đua này” Du Túc có chút lo lắng nói.
Vết thương của Du Chí nặng hơn nhiều so với lời đồn bên ngoài, đến bây giờ, anh ta cũng chẳng qua là bệnh nặng mới khỏi.
“Ba, con đã không sao rồi, vẫn còn may còn chưa quá trễ” Du Chí cười nói.
Dựa theo quy tắc, chỉ cần trước khi cuộc thi bắt đầu, đều có thể tham gia.
Nhìn thấy tâm ý Du Chí đã quyết, Du Túc cũng chỉ biết thở dài.
Vốn dĩ Du Túc rất kỳ vọng ở Du Chí, nhưng bệnh lâu như vậy, lần ra trận này sợ là thành tích sẽ không được tốt.
“Anh là Tân Trạm hả, mấy ngày nay luôn nghe em gái tôi nhắc đến ông” Du Chí bước lên quãng trưởng, nhìn thấy Tân Trạm liền cười nói.
Tân Trạm cũng mỉm cười khẽ gật đầu.
Sau đó thi đấu chính thức bắt đầu.
Thi đấu dược sư tổng cộng có ba vòng, vòng thứ nhất là luyện chế ra đan dược cấp tám, chọn ra một trăm người đứng đầu dựa vào tốc độ nhanh chóng để giành thẳng lợi.
Vòng thi thứ hai sẽ chọn mười người có chất lượng cao nhất để tiến vào hiệp cuối cùng.
Vòng thứ ba sẽ thi đấu cực hạn, lựa chọn ra ba người tốt nhất từ trong đám Dược Tôn.
Có rất nhiều Dược Tôn đã ngồi ở trên đài cao dành cho khách quý bao gồm cả Du Túc và Khổng Việt.
Có hai ông già ngồi ở giữa, rõ ràng là hội trưởng của hai tòa thành trì ở bên cạnh thành cổ làm trọng tài cao nhất.
Tiếng chuông vang lên mấy trăm luyện dược sư tuổi trẻ tham gia trận thi đấu ở trên quảng trường bắt đầu luyện chế đan dược.
Lò luyện đan và nguyên liệu để sử dụng trong vòng thi đầu tiên đều do dược sư cung cấp nên mọi người đều có chung một vạch xuất phát.
Mấy trăm người nhóm lửa linh hỏa để luyện chế đan dược, các loại khí tức tràn ngập bốn phía, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.
Mà bắt đầu chưa được bao lâu.
Bùm!
Với một âm thanh vang lên hương thơm của thuốc tản ra, đã có một số người trong quảng trường hoàn thành việc luyện đan.
Không hổ là Diệp công tử.
Cùng với sự rời đi của hàng trăm dược sư, trên quảng trường lập.
tức trở nên rộng lớn hơn rất nhiều, sau khi vòng thứ hai bắt đầu Tân Trạm lựa chọn một viên đan dược trong cấp tám có thể luyện chế đến cấp bậc viên mãn.
Du Chí cũng lựa chọn giống như Tân Trạm.
Mà Cát Vũ Thần nhìn thấy hai người đều lựa chọn như thế thì cắn răng thay đổi suy nghĩ ban đầu của mình, đưa ra lựa chọn tương tự.
Lần này vẫn là Diệp công tử dẫn đầu.
“Đan dược cấp tám cấp bậc hoàn mỹ” Sau khi trưởng lão trọng tài kiểm tra đo lường thì tuyên bố.
Du Túc và Khổng Việt hơi căng thẳng nhìn Tân Trạm và đám người Cát Vũ Thần.