Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm - (Truyện full) - Tác giả Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thực xin lỗi, Tô thánh nữ”

Chấp sự Liễu thở dài: “Mức độ quan trọng của cậu Sử Thi Vũ đối với tông môn chúng ta vượt xa sức tưởng tượng của cô. Cô không nên chọn cái tên Tân Trạm vô dụng kia, mà nên chấp nhận tình yêu của cậu Sử”

“Cô đi theo cậu Sử thì mới tốt cho cô, đối với tông môn cũng rất tốt. Tôi mãi mãi sẽ không phản bội tông môn, vì vậy tôi mới phải nghĩ đến lợi ích tốt nhất của tông môn”

“Đừng nói mấy lời giả nhân giả nghĩa nữa, vả lại kế hoạch của bà sẽ không có khả năng thực hiện được: Tô Uyên lắc đầu cười khẩy, kéo theo một Xuân Hoa đang hoang mang rối loạn, đột nhiên bay xuống phía dưới.


“Còn muốn chạy, để tôi đuổi theo.”

Người đàn ông râu ngắn hừ lạnh, mọi người ở Cực Hoả Môn đều vội vàng chạy tới.

Sử Thi Vũ còn nhanh hơn một bước, bóng dáng lập loè mấy cái, đi tới phía sau Tô Uyên.

“Tô Uyên, cô chắp thêm cánh cũng khó mà chạy thoát.”

Sử Thi Vũ cười chế nhạo, nếu đã không cách nào có được Tô Uyên, vậy thì dùng phương thức cưỡng ép.

“Cô cho rằng tôi sẽ thật sự yêu nữ tu nào đó sao? Cô là băng phách chỉ thể, còn công pháp mà tôi tu luyện chủ yếu là dựa vào việc nuốt nguyên âm khí để nâng cao tiến bộ, chỉ cần tôi nuốt chửng cô, sức mạnh của tôi sẽ tăng lên rất nhỉ “Người kế nhiệm của bảng Băng Tuyết Anh Kiệt, nói không chừng tôi có thể xếp hạng đứng đầu bảng, xóa sạch vết nhơ về danh tiếng lần này của mình”

Sử Thi Vũ càng nghĩ càng trở nên phấn khích hơn, anh ta đưa tay ra và nắm lấy vai Tô Uyên.

Nhưng khi vừa định chạm vào Tô Uyên, lòng bàn tay của Sử Thi Vũ bị một trận đau đớn kịch liệt, khiến anh ta giống như bị điện giật, kêu rên thu tay lại.

Cúi đầu nhìn xuống, trong lòng bàn tay của mình bỗng nhiên xuất hiện vô số lỗ máu, máu tươi chảy ra.

Lúc này trên vai của Tô Uyên, lại có một đám côn trùng độc màu đen bay về phía Sử Thi Vũ, làm Sử Thi Vũ luống cuống tay chân một phen.

Khi cô tiếp đất, Tô Uyên ngẩng đầu nhìn những người không ngừng bay tới từ trên bầu trời, ánh mắt cũng lộ ra vẻ kiên định.

Cực Hoả Môn và Sử Thi Vũ hợp lại, để chặn đường rút lui của cô, muốn chạy thoát trở về là không có khả năng, cô chỉ có thể ở đây chờ đợi.

Ở giữa ấn đường, băng phách chỉ quang nở rộ.

Tô Uyên ngồi xuống, bắt chéo chân, từng đợt khí cực hàn băng ở bốn phía điên cuồng dâng lên.

Trong âm thanh ka ka, cô và Xuân Hoa bên cạnh đều bị khí hàn băng đóng lại, trong nháy mắt đã xuất hiện một tảng băng cực lớn, ở trung tâm tảng băng chính là Tô Uyên.

HíI Khi một tu sĩ chạm vào tảng băng, lập tức cảm thấy băng giá, lạnh đến xương, hít một ngụm khí lạnh rồi lập tức thu tay lại.

“Người phụ nữ đê tiện này, thực sự đã sử dụng sức mạnh của băng phách chỉ thể để phong ấn bản thân, nhưng mà cô có thể phong ấn nó trong bao lâu? Chúng tôi có nhiều người ở đây như vậy, cô có thể phong ấn bản thân trong hai giờ, hay là một giờ, hoặc thậm chí ít hơn”

Sử Thi Vũ tỏ ra đắc chí, từng luồng linh khí điên cuồng oanh kích ở trên núi băng, đánh núi này rung động không nghỉ, một ít khối băng vỡ vụn rơi xuống.

“Tô Uyên, nếu lúc đó cô đi theo tôi, cô còn có thể tiếp tục làm thánh nữ, bây giờ bị tôi bắt được, tính mạng của cô cũng không giữ lại được, đến bây giờ cô có hối hận khi chọn tên Tân Trạm kia không.”

“Hiện tại cô ở bên ngoài gặp nguy hiểm, mà anh ta ở đâu?


Đợi đến khi cô chết đi rồi, anh ta cũng sẽ không phát hiện ra bất cứ điều gì”


“Tân Trạm sẽ tìm ra anh, sau đó giết chết anh” Tô Uyên lạnh lùng mở miệng nói.


Bên trong tảng băng, Tô Uyên lạnh lùng nhìn Sử Thi Vũ, không có một chút hoảng sợ, dáng vẻ tự tin, khiến Sử Thi Vũ càng thêm khó chịu.


“Vậy anh ta cứ đến thử xem, ở chỗ tôi có hơn mười cường giả hợp thể cảnh, nếu anh ta dám tới, tôi sẽ đứng trước mặt cô, giết chết anh ta!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK