“Dung hợp tiên đan không thể chế thuốc trong Không gian chế thuốc, thực sự là phiền phức, chỉ có thể luyện chế một cách công khai.”
Tân Trạm hít sâu một cái, có chút bất đắc dĩ.
Anh cũng nhìn thấy một ô cửa, nơi này cũng giống như ảo trận khảo sát vậy, không gian chế thuốc này cũng thông qua thông tin về các loại đan dược được đựng bên trong để phán đoán trình độ luyện chế đan dược của tu sĩ.
Thế nhưng Vô Tự Thiên Thư này lại tự nghĩ ra đan dược, bên trong không gian chế thuốc cũng không có ghi chép về các tiên đan, vốn dĩ không có cách nào để luyện chế.
Bất kể có thao tác như thế nào cuối cùng đều sẽ biến thành một làn khói trắng.
Cứ như vậy nên Tân Trạm không còn cơ hội để thử một cách tùy tiện, anh chỉ có thể bỏ những tiên thảo đã hư đi và luyện tập lại.
“Có chín cây Lam Ngọc Ninh Thảo, vậy thì nhân cơ hội này luyện chế thành công luôn đi”
Thực ra trong lòng anh cũng không chắc chăn được bao nhiêu phần.
Dù sao đây cũng không phải là ngũ phẩm tiên đan bình thường, loại bình thường đã sát với trình độ mà anh đang luyện chế được, nói chỉ là hai loại đan dược dung hợp với nhau.
Loại tiên đan này, bản thân anh không hề có một chút kinh nghiệm nào.
Tân Trạm lật bàn tay một cái lấy Thông Thiên Đỉnh ra.
Lúc này Thông Thiên Đỉnh đã không còn giống như khi anh vừa nhận được, mang hình dáng cổ xưa mà đã xuất hiện ánh huỳnh quang vờn quanh tràn đầy mùi hương khiến cho người †a có một cảm giác yên bình.
Ở Thượng giới Đại Lục giả ngu lâu như vậy, mỗi khi Tân Trạm đến một thành trì đều sẽ tìm kiếm món đồ có thuộc tính ngũ hành, bản thân anh lại không hề thiếu linh tệ, vì thế bên trong Thông Thiên Đỉnh, Ngũ Hành đã đầy đủ nên có thể phát huy ra hiệu quả hoàn mỹ nhất.
Sau đó anh lại vung tay lên, các loại tiên thảo linh thảo trôi nổi giữa không trung.
Chuẩn bị kỹ càng xong tất cả, Tân Trạm tạo nên một màng ngăn che đậy tất cả mọi thứ trong phòng rồi khởi động trận pháp Ổn Linh, bắt đầu lần thử nghiệm thứ nhất.
Tân Hoàng Đô bên trong Hội dược sư, đây là một biệt viện có phong cảnh xinh đẹp tuyệt trần.
Tân Sương Nhan đang ngồi đối diện một ông lão có cặp lông mày trắng.
Mà từ chân mày của ông lão thì có thể thấy Tân Sương Nhan đang ngồi nghiêm túc một cách ngay ngắn đề khám bệnh.
Một lúc lâu, ông lão thả lỏng ngón tay ra, Tân Sương Nhan có chút lo lắng.
“Lỗ đại sư, viên Kim tố đan và Hợp Thần đan này, ban đầu tôi dùng một viên thì hiệu quả có thể kéo dài được một tháng, nhưng bây giờ thì chỉ mới vẻn vẹn có bảy ngày đã mất đi hiệu lực, liệu đây có phải là chuyện ngoài dự liệu mà ông đã nói không”
“Tam công chúa, quả thực không dám giấu giếm, chính xác là như vậy.”
Lỗ đại sư nhíu mày thành hàng ngang, thở dài nói: “Trước đây tôi đã nói bất kỳ đan dược nàothì ăn vào sau này đều sẽ xuất hiện tạp chất ở trong người, mà tạp chất chồng chất thì ngược lại cũng sẽ ảnh hưởng đến dược hiệu, trừ phi là tiên đan hoàn mỹ”
“Cũng chính là những người kia vì muốn tu vi tăng cao, không ngừng dùng tiên đan để tăng tu vi cho tu sĩ như thế nên đan dược dùng càng nhiều thì hiệu quả càng kém”
“Cũng có nghĩa là trong tình huống tệ nhất thì thậm chí đan dược này cũng sẽ không có một chút tác dụng nào” Tân Sương Nhan có chút mất mát.
Cô ấy là công chúa của Tân Hoàng nên cũng không thể cả ngày che che dấu dấu, như vậy cũng chả khác nào giấu đầu lòi đuôi, trốn ở nhà cao cửa rộng bên trong không gặp người khác.