Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm - (Truyện full) - Tác giả Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng lúc này, khí tức của Tân Trạm đã biến mất không còn dấu vết, như thể đã bốc hơi khỏi thế gian.

Đám hộ pháp hoàng cung dựa vào bề dày tu vi, đẩy thần thức lên đến tận cùng, quét từng ngóc ngách xung quanh, nhưng Tân Trạm như thể chưa từng xuất hiện ở đây vậy.

“Sao có thể, hắn chỉ là con người, lại có thể biến mất ở yêu tộc, chỉ dựa vào khí tức thì không thể nào”

“Có phải hắn ta đã áp dụng cách truyền tống nào đó, ta nghe nói tu sĩ nhân tộc rất xảo quyệt, chúng còn có loại thủ đoạn này nữa”

“Không thể nào, đừng quên bên ngoài là trận pháp do Lăng Nhật Yêu Hoàng lập lên, nội bất xuất ngoại bất nhập”

“Đúng vậy, hắn không trốn được, chắc chắn đã dùng một loại thuật che mắt nào đó, hắn có thể trốn ở xung quanh chúng ta không chừng. Chúng ta cứ tản ra tìm kiếm xung quanh”

Cả đám cùng phân tích rồi tản ra xung quanh, bắt đầu tìm kiếm.

Cảnh Tân Trạm biến mất đã bị những cặp mắt chăm chú của Tuyệt Nhật Yêu Hoàng và Nam Du trong thư phòng nhìn thấy.


“Tên nhãi này, thú vị đấy”

Nhìn thấy cảnh này, Tuyệt Nhật Yêu Hoàng hơi ngẩn ra sau đó đôi mắt xẹt qua một luồng sáng.

“Sao lại như vậy” Nam Du trợn mắt há mồm, không thể tin nổi. Mà trong màn hình đang trôi nổi giữa không trung, Tân Trạm lúc này đã lén lút thay một bộ đồ của hộ pháp không biết xoay từ đâu ra, sau đó nghênh ngang trà trộn vào đám yêu tu xung quanh ra vẻ như đang tìm kiếm.

“Loại khí tức này, là tu sĩ nhân loại, vậy mà có thể tỏa ra khí tức của yêu tộc” Nam Du hít sâu một hơi, căng thẳng nói: “Bệ hạ, tên nhãi này thực đáng sợ, tất phải diệt trừ, nếu không một khi loài người đều đạt đến trình độ này thì yêu tộc chúng ta đang đứng trước tai họa.”

Thử nghĩ nếu tất cả tu sĩ nhân tộc đều có khả năng biến hình thành tu sĩ yêu tộc, vậy sau này địch ta khó phân, loài người cũng nắm được những kĩ năng của yêu tộc, đây chính là thảm họa của yêu tộc.

“Nếu hẳn ta có năng lực này thật thì nhân tộc sẽ không phái hẳn ta đến đây đâu”

Tuyệt Nhật Yêu Hoàng chỉ cười rồi phất tay nói: “Ta lại nghĩ, tình huống xuất hiện của kẻ này rất đặc biệt, không hề bình thường, nhưng ông nói cũng đúng, tên nhãi này cũng đáng kiểm tra lắm”

Vừa nói, Tuyệt Nhật Yêu Hoàng hơi vẩy ngón tay, phóng ra một luồng linh khí, bay lên rồi nhập vào trận pháp hộ pháp hoàng cung.

Là chúa tể của hoàng cung này, nắm giữ hoàng thành và bao gồm cả quyền khống chế trận pháp.

“Nếu để tên nhãi này trốn thoát quá dễ dàng thì khác nào ta khiến hẳn nghĩ rằng, chốn hoàng cung này muốn ra thì ra mà muốn vào thì vào?” Tuyệt Nhật Yêu Hoàng khóe miệng nhếch lên giễu cợt.

“Thành công chưa?”

Tân Trạm trà trộn trong đám hộ pháp của yêu tộc, giống như một tên hộ pháp đang tìm kẻ bị tình nghỉ, nhưng đôi mắt đang lén nhìn xung quanh.

Anh biết, chỉ dựa vào thuật che mắt thì không thế nào trốn thoát khỏi sự truy đuổi của đám hộ pháp cho nên anh đã nghĩ kĩ rồi, khi tầm nhìn của đối phương bị hạn chế nhanh chóng thay đối khí tức.

Trước đây anh không hề biết cách thay đổi khí tức này có thể che dấu tâm mắt của yêu tộc hay không, nhưng lần này dưới áp lực truy bắt anh thử nghiệm, mà không ngờ lại có tác dụng thật.

Tìm một cơ hội, Tân Trạm lặng lẽ tách ra, đến một tòa điện an tĩnh biệt lập, định trốn đi trước đã rồi tính tiếp “Tên Yêu Hoàng dù có lợi hại, chắc cũng không biết là mình biết kĩ năng biến hóa của yêu tộc đâu nhỉ, hơn nữa trận pháp đã ngăn cách trong ngoài, không thể cứ mãi như vậy, cứ đợi xem sao”

Anh thở phào, thả lòng người, định mở một của ngách, chui vào điện trốn đi.

Mà đúng lúc này, trên bầu trời, trận pháp đột nhiên xuất hiện một luồng sáng cực lớn, chớp mắt đã ập xuống, bao lấy Tân Trạm.

Cột sáng này xuất hiện rất bất ngờ lại chói mắt, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả yêu tu về hướng này.

Cơ thể anh cứng đờ, bị đồn ép trong nháy mắt.

Nhìn cột sáng đang bao vây mình, tuy không hề công kích anh xong lại làm lộ vị trí của anh.

Vốn dĩ định trốn ở đây rồi tìm cơ hội lẻn ra ngoài, bây giờ có mà trốn đằng trời.

Anh sáng nhất cái hoàng cung này rồi Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trận pháp này còn hoạt động kiểu này cơ à?

“Có chuyện gì vậy?”

Nháy mắt, đã có vài tên hộ pháp chạy đến thấy anh bị vây trong cái lồng ánh sáng thì quát.

“Các anh, em cũng không biết, chắc là chạm phải cơ quan nào đó của trận pháp rồi”

Tân Trạm đành giả ngu nói. Anh vừa đi, vừa muốn rũ bỏ cột sáng này, vậy mà cột sáng này như hình với bóng cứ bám riết lấy anh.

“Không đúng lắm, tên này rất khả nghỉ” Có tên hộ pháp nói, nhìn thấy Tân Trạm thì ánh mắt trở nên lạnh lùng.

Tên tu sĩ nhân tộc biến mất trước mắt bọn họ, mà bây giờ tên này lại bị trận pháp đánh dấu, khiến hắn có chút nghỉ ngờ tên này có phải Tân Trạm hay không, nhưng không thể không đề phòng.

Tên hộ pháp nói: “Trận pháp sẽ không làm chuyện gì mà không có nguyên nhân, mày tên là gì, là người của đội nào?”

Bị hỏi cung, trong lòng anh hồi hộp nhưng trên mặt vẫn duy trì được sự bình tĩnh, anh cười nói: “Bẩm đại nhân, tôi ở đội số ba, tên là..”

Còn chưa nói xong, anh một lần nữa bóp nát bùa đá, một đám sương mù bùng nổ, cả người anh lập tức lùi về sau.

“Tên khốn kiếp, quả nhiên là hắn!”

Đám hộ pháp phẫn nộ, thổi bay sương mù.

Lần này bọn họ thậm chí không cần dùng thần thức tìm kiếm, cột sáng kia vẫn bám riết anh như hình với bóng, tiết lộ vị trí của anh.

“Mẹ nó, đây là cái quỷ gì không Anh khóc không ra nước mắt, bản thân bị rơi vào vòng vây đã đủ nguy hiểm rồi nhưng cột sáng này xuất hiện đã khiến anh không còn cơ hội thoát thân nữa.

“Chạy đi đâi Càng chết ở chỗ, vì có cột sáng chọc trời này đã thu hút càng ngày càng nhiều hộ pháp chạy đến, liên tiếp công kích bản thân.

“Đánh đi”

Tân Trạm nhìn đám hộ pháp càng lúc càng đông, nghiến chặt răng. Tuy rằng chọn cách chống trả thì càng phiên phức nhưng cứ trốn chạy như vậy thì đãng nào cũng chết.

Trong lòng ra quyết định đánh lại, anh cũng không do dự nữa.

Thánh nhân chỉ quyền, Chu Thiên thập tam trảm bắt đầu khởi động, màu vàng kim của quyền này cộng với ánh kiếm rợp trời đánh bay đám hộ pháp, đám hộ pháp hoàng cung cũng không ngừng lùi về sau.

Anh cũng hiểu rằng, đám người này không thù không oán với anh, nên anh chỉ đánh bị thương chứ không lấy mạng.

“Tên nhãi này cũng ra gì đấy, phải thêm chút kích thích rồi”

Tuyệt Nhật Yêu Hoàng thấy vậy, thản nhiên cười rồi thao túng trận pháp lần nữa.

“Mẹ nó, lại thêm cột sáng gì nữa đây”

Tân Trạm đánh bay vài tên, rồi lại thấy từ trên trời có một cột sáng màu tím hạ xuống bao lấy anh, đột nhiên mặt anh xanh mét, anh phát hiện kĩ năng của nhân tộc không sử dụng được nữa. Thậm chí tiên khí cũng bị ảnh hưởng ít nhiều Anh phát hiện chỉ khi mình dùng kĩ năng của yêu tộc thì mới không bị ảnh hưởng. Quả nhiên là hắn”

“Đang ép mình sử dụng kĩ năng của yêu tộc sao?” Anh đau đầu, giờ mới thấy hối hận Sao lúc ở tàng thư các không học thêm ít kĩ năng của yêu tộc.


Chiêu Yêu Hoàng chưởng đó, cần thời gian để tích lực, hiện tại anh đang bị bao vây nên tất nhiên không thể thi triển được.


Vậy chỉ có thể dùng Man Ngưu Kinh thôi.


anh thở dài, khởi động Man Ngưu Kình, tuy chiêu này rất bình thường, nhưng có còn hơn không.


Thấy động tác của anh, sử dụng chiêu thức mà mỗi yêu tu đều học qua, đám đông yêu tu nháy mắt giận điên người

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK