Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm - (Truyện full) - Tác giả Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào lúc Tân Trạm lóe một cái chuyển động, sắc mặt Hách Tác Kì đột nhiên sáng rực lên, anh ta tinh ý nhận thấy những gợn sóng nhè nhẹ ở đâu đó trong khoảng không xa xăm, sau đó anh ta bước ra, đến phía trước khu vực này, sau đó giáng xuống một quyền.

Bóng dáng của Tân Trạm vừa mới xuất hiện liền bị quyền này giáng trúng xuống người, cơ thể giống như con diều bị đứt dây, bay lùi về phía sau.

Khi nhìn thấy Tân Trạm chuẩn bị rơi xuống bên ngoài lôi đài, khán giả ở trên khán đài vô cùng kinh ngạc.

Mà vào đúng lúc này, Tân Trạm vận chuyển linh khí, lơ lửng giữa không trung.


Đồng tử của anh hơi co lại, chiêu vừa nấy của Hách Tác Kì khiến cho Thần Lực Vương Giáp của bản thân triệt để vỡ vụn, thậm chí cơ thể còn bị thương không nhẹ.

“Nhưng mà tiếp sau đó, đến lượt tôi ra tay rồi”

Tân Trạm hướng về phía lôi đài đột nhiên xuất ra một luồng linh khí, sau đó cấp tốc bay vút lên trên.

Hách Tác Kì khế hét, bò dậy từ trên mặt đất, mạnh mẽ phi lên.

Nhưng khi bay lên, gương mặt của Hách Tác Kì lập tức biến sắc.

Anh ta cảm nhận được tất cả mọi thứ trước mắt dường như đều đã thay đổi.

Không gian xung quanh giống như gợn nước gợn sóng, những tu sĩ và cả công trình kiến trúc toàn bộ đều biến mất hết.

Bản thân đột nhiên lại lạc vào một thế giới vô biên, bất luận bản thân có bay thế nào, tất cả mọi thứ xung quanh đều vẫn không hề có bất cứ thay đổi gì.

“Hách Tác Kì, sao lại đột nhiên ngây người ra rồi”

Có không ít tu sĩ không biết rằng Hách Tác Kì đã gặp phải điều gì, chỉ nhìn thấy anh ta chuẩn bị bay lên, nhưng lại đột nhiên dừng lại, đứng nguyên tại chỗ không hề nhúc nhích, đều vô cùng kinh ngạc.

“Mọi người chú ý ánh mắt của Hách Tác Kì, rất mơ màng, giống hệt như trúng huyễn thuật vậy”

“Huyễn thuật, Tân Trạm còn có bản lĩnh này sao”

Trong số các khán giả, có không ít người thót tim.

Nhắc đến huyễn thuật, rất nhiều tu sĩ đều sẽ biến sắc, nhưng thuật này lại cực kỳ thần diệu, lại cần phải có thiên phú rất lớn, những người có thể năm giữ được thuật pháp này không hề nhiều.

“Hơn nữa Hách Tác Kì là cảnh Hợp Thể, Tân Trạm chẳng qua chỉ là cảnh Thần Phó Phân mà thôi, huyễn thuật mà anh ấy tung ra lại có thể khiến đối phương chìm đắm sâu trong đó?”

“Không thể nào là huyễn thuật đơn giản, ắt là huyễn trận cao siêu”

Trong đám người có một ông già tóc bạc trắng chắc chắn nói: “Hơn nữa còn là hiểu được căn nguyên huyễn của huyễn trận”

Mọi người nghe thấy thế đều há hốc mồm.

Uy lực của huyễn thuật cộng với trận pháp, còn có căn nguyên của huyễn.

Đây chính là năng lực thực sự của thiên tài nhà họ Tân sao, thực sự đáng kinh ngạc.

“Nhưng nơi này chưa từng có trận pháp, anh ấy đã kích hoạt nó bằng cách nào…” Nói được một nửa, người này đột nhiên không thể ngờ được mở to hai mắt, rõ ràng là đã nghĩ ra cái gì đó.

“Tôi hiểu rồi”

Trên khu vực của khách quý, Lương Nhược Mỹ cũng đã hiểu ra: “Ba, Tân Trạm ban nấy trốn tránh Hách Tác Kì, mục đích chính là cái này “

“Không sai, vào lúc Tân Trạm đang đấu với Hách Tác Kì, cố ý không tránh ra xa chính là để lợi dụng mặt đất, bày ra huyễn trận”


Lương Trạm Hưng cười nói: “Tân Trạm đúng là một nhân tài, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu còn rất phong phú lão luyện, nếu không có nghĩ ra phương pháp này cũng không thể thực hiện được.”


“Vừa tránh né sự tấn công của Hách Tác Kì, vừa bố trận, Tân Trạm thực sự rất lợi hại”


Lương Trạm Hưng lại thở dài, Tân Trạm là thiên tài đương nhiên rất tốt, nhưng thiên tài tới vậy thì con gái của mình phải làm thế nào đây.


Lương Nhược Mỹ ánh mắt không ngừng di chuyển, trong lòng cũng bội phục khôn nguôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK