Đám người Vân công tử, với sự giúp đỡ của tia chớp, đã không ngừng giết chết đám người Ám Ảnh Minh.
Những người còn lại của Ám Ảnh Minh hoảng sợ vô cùng, chẳng lẽ là bọn họ thật sự chọc giận trời, liền bị trừng phạt.
Tâm trạng bị hoảng loạng, lại càng không có sức chiến đấu.
“Trời phạt cái mông chó, lão tử mới không tin, nhất định là cậu đang giở trò quỷ” Vương Tử tức giận rống lên, liền hướng Tân Trạm đánh tới.
“Hừ, đừng tưởng rằng có thể lĩnh ngộ được mười bản nguyên, thì có tư cách rêu rao với tôi, coi như cậu có năng lực, nhưng cũng chỉ là một phế vật cấp một cảnh giới thân mà thôi”
Vương Tử vung vẩy trường đao, chém vỡ mấy tia sấm chớp vừa đánh tới. Sau đó anh ta hoa thành làn sương đen, trực tiếp vây lấy Tân Trạm.
“Hôm nay, để cho Vương Tử tôi giết một tuyệt thế thiên tài mười bản nguyên, khiến cho đại lục này nhớ kỹ danh tiếng của tôi.”
Vương Tử hét lớn một tiếng, trên trường đao đen kịt, mạnh mẽ bay ra một đường màu đen ma quái, thân cao mấy chục trượng, đánh về phía Tân Trạm.
“Tôi thật muốn nhìn, anh thật sự là có tư cách hay không”
Sắc mặt Tân Trạm không thay đổi, rồi đột nhiên bay lên.
Huyền phù ở giữa không trung, một đám mây đen ở trên đầu Tân Trạm, quần áo bay phấp phới theo gió lốc.
Một tia sấm chớp, đánh thẳng vào đỉnh đầu của Tân Trạm, mạnh mẽ tiến vào bên trong thân thể anh.
Mà tia sét này không những không làm tổn thương Tân Trạm, ngược lại còn dung nhập vào xương cốt tứ chỉ của Tân Trạm.
Lúc này từng sợi tóc của Tân Trạm điên cuồng bay phấp phới, bên trong đôi mắt xuất hiện rất nhiều tia điện quang màu xanh.
Hàng vạn hàng nghìn điện quang hình cung của tia sét lấp lánh ở xung quanh thân thể anh, Tân Trạm giống như thần linh đang điều khiển lôi điện.
Đã từng có tu sĩ ăn ba quả Lôi Nguyên, toàn thân liền hoá thành lôi điện lại có thêm nền móng của mười bản nguyên.
Mà anh vào lúc này, so với tu sĩ hoá thân lôi điện của trước kia càng trở nên mạnh mẽ.
Tân Trạm vươn tay ra nắm lôi kiế không đánh xuống kia, liền có mấy trăm tia tụ lại ở trong bàn tay anh, ngưng tụ thành một cây giáo điện.
Rầm!
Tân Trạm nắm cây trường giáo lôi điện này, ác quỷ to lớn hứng lấy những trận tấn công liên tục của anh, đột nhiên biến mất.
Rầm một tiếng, cây giáo điện này trực tiếp đâm xuyên người con ác quỷ kia, sau đó cây giáo điện bùng nổ thành những tia chớp bao lấy anh ta.
Bên trong liền chấn động, trên người ác quỷ tràn ngập khói đen, kêu la thảm thiết rồi tan thành tro bụi.
“Tên nhóc này, lực của tia chớp tại sao lại mạnh đến như vậy.”
Vương Tử nghiến răng nghiến lợi, ác quỷ chi thuật kia, đã lấy ra chiêu thức sở trường của mình, nhưng không ngờ tới lại bị Tân Trạm dễ dàng đánh bại.
Anh ta gào rít thành tiếng, quần áo bị xé toạc, máu từ trong thân thể chảy ra, rồi lại ngưng tụ lại tạo thành mấy trăm mặt quỷ.
“Ăn nó cho tôi”
Vương Tử vươn một ngón tay, mấy trăm mặt quỷ phát ra tiếng kêu dữ tợn thảm thiết, lại lần nữa đánh về phía Tân Trạm.
“Ngu xuẩn, ở bên trong lôi kiếp, lại còn dám đánh với tôi”