Đây là thân ảnh của một cô gái, cô có khí chất cao quý, thân mặc một bộ váy màu tím dài.
Thì ra là cung chủ Đông Vực, sau khi được bà bà truyền tin mà tới.
Cô vừa xuất hiện, độ ấm mọi vật xung quanh liền hạ xuống, một chưởng đánh ra, liền làm cho gia chủ họ Sài kia đông cứng, như sắp vở tan.
“Ông lại là ai”
Gia chủ nhà họ Sài cau mày. Từ trên người đối phương, ông ta cảm nhận được một hơi thở không kém gì mình…
“Cung chủ Bắc Vực” Cung chủ bình tính mở miệng nói.
“Người Bắc Vực, cũng dám quản chuyện của Đông Vực”
Gia chủ nhà họ Sài không vui nói.
“Cô gái kia là đệ tử của tôi, ông muốn giết cô ấy, tôi đương nhiên muốn xen vào” Cung chủ nhàn nhạt nói.
Gia chủ nhà họ Sài đôi mắt lập loè, không nghĩ tới là sự việc xảy ra như vậy, là tình huống ngoài ý muốn.
Ông ta có chút do dự, lúc này có cung chủ ở đây, muốn tự tay mình giết chết đám người Tân Trạm kia, sợ là khó khăn không nhỏ.
“Nếu chúng tôi không giết đồ đệ của cô, cô sẽ không lại xen vào việc người khác làm”
Nhưng vào lúc này, trên không trung lại thêm một trận cưồng nộ, trên không trung xuất hiện một ông lão râu tóc bạc phơi.
“Cha”
Nhìn thấy người này tới, Gia chủ nhà họ Sài phấn chấn hẳn lên.
“Cũng không được” Cực Hàn Cung Chủ do dự một chút, nhưng là sau khi nghe đến Tô Uyên, lắc lắc đầu.
Dù mình từ bỏ, Tô Uyên cũng tuyệt đối sẽ không từ bỏ Tân Trạm, đến lúc đó muốn ra tay lại không được.
“Theo tôi được biết, cung chủ không có năng lực cao đến vậy, hy vọng cung chủ không cần gây thù chuốc oán quá nhiều” Sài lão gia lạnh lùng nói.
“Nhà họ Sài tôi biết rằng Đông Vực có chút linh lực, đối với Bắc vực cũng là bằng hữu”
“Ha hả, làm tiền bối thất vọng rồi, muốn chiến liền chiến, tóm lại tôi sẽ không lui”
Đông Vực cung chủ cười lạnh, bên cạnh đột nhiên trào ra bông tuyết.
“Tôi cùng cung chủ so chiêu, cô đi làm việc”
Lão giả âm lãnh nhìn chằm chằm Cực Hàn Cung Chủ, đột nhiên bay đi.
Một cổ kích động, ở trước người lão giả hình thành một đạo màu xám. “Cả hai đều lên đi”
Cung chủ ánh mắt lạnh băng, vung tay lên, ngập trời băng khí trào ra, hóa thành hai đầu rồng bằng băng, một đầu nhào hướng Sài lão gia, một đầu nhằm phía Gia chủ nhà họ Sài.
Cung chủ lấy bản thân, độc chiến hai cái không kém gì cường giả.
“Uyên, tôi giữ không được bao lâu, cô cùng đám người Tân Trạm, lập tức rời đi”
“Sư phụ cẩn thận”
Tô Uyên gật đầu nói: “Tân Trạm, chúng ta đi trước”
Cung chủ chỉ dùng hư ảnh để đến đây, nếu bất quá không chịu nổi nữa, cũng chỉ là hư ảnh biến mất, tiêu hao một ít thân thức mà thôi, nhưng nếu bọn họ hãy còn ở đây, ngược lại lãng phí thời gian cung chủ kéo dài.
Cảm đám người nhanh chóng rời đi.
“Trốn chỗ nào”
Gia chủ nhà họ Sài tâm trạng vô cùng phẫn nộ, nhưng khi ông ta vừa định đuổi theo, đã bị cung chủ lần thứ hai ngăn lại.