Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm - (Truyện full) - Tác giả Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gần như trong nháy mắt, tất cả mọi người đều ngã rạp xuống đất.

Trên mặt bọn họ toát lên vẻ đau đớn, có người thậm chí còn rên rỉ thành tiếng.

Tần Trạm hơi híp mắt, thấp giọng nói: “Bách Độc Tán?”

Loại thuốc này Tần Trạm đã từng gặp phủ Dược Thần, thuộc về loại đan dược cấp thấp nhất, toàn bộ phủ Dược Thần bất kỳ một vị dược sư nào cũng có thể luyện chế ra.

Mà thuốc giải của Bách Độc Tán cũng đơn giản, chỉ tiếc nơi này là hải đảo cô lập, đi đầu tìm dược sư?

Vốn Tân Trạm không định ra tay, nhưng bây giờ, bỗng nhiên anh thay đổi suy nghĩ.

Những người này có một nửa là tới từ giới thượng lưu ở thủ đô, số còn lại cơ bản phân bố trong các thành phố khắp nước.

Mà hiện tại Tần Trạm muốn đối phó nhà họ Tô, cần được thế lực các nơi ủng hộ, nếu có thể nhân cơ hội này đạt được nhân tình này, ngược lại là một lựa chọn tốt.

“Loại thuốc này tôi có thể giải được.” Nghĩ tới đây, Tần Trạm liền lên tiếng nói. Mọi người thấy thế, trên mặt lập tức toát ra vẻ mặt xin giúp đỡ. Lúc này, Tô Uyên lại lén lút kéo Tần Trạm sang một bên.


Cô ấy cau mày hỏi: “Anh muốn làm gì thế?”

Tần Trạm cũng không giấu giếm, bấy giờ mới nói suy nghĩ của mình cho Tô Uyên biết.

Sau khi Tô Uyên nghe xong thì lắc đầu.

“Anh quá xem trọng nhân tình rồi.” Tô Uyên nói: “Bây giờ anh cứu bọn họ, bọn họ có thể quyt nợ bất kỳ lúc nào.”

Tần Trạm sờ cằm, anh nhớ tới thái độ cao ngạo của những người này, quả thật có khả năng như vậy.

“Nếu anh thật sự muốn bọn họ làm việc cho mình, chỉ có hai cách. Hoặc là khiến bọn họ hoàn toàn tin phục anh, hoặc là khiến bọn họ hoàn toàn e sợ anh.” Tô Uyên trầm giọng nói.

Tần Trạm cẩn thận suy nghĩ, lời Tô Uyên nói không phải không có lý.

Từ xưa đến nay, tất cả lãnh tụ đều hiểu đạo lý đồng thời sử dụng ân huệ và uy nghiêm, không có ai chỉ dựa vào nhân tình mà thượng vị.

Khiến bọn họ tin phục Tân Trạm, đó gần như là chuyện không thể nào, bởi vì trong mắt bọn họ căn bản xem thường loại người không có xuất thân và bối cảnh như Tần Trạm.

Vì vậy cũng chỉ có thể chọn con đường thứ hai: Khiến bọn họ hoàn toàn e ngại mình.

Tần Trạm suy nghĩ một chút, sau đó cười nói: “Anh biết nên làm thế nào rồi.”

“Nhóc con, tốt nhất cậu đừng xen vào việc của người khác.” Người áo đen kia nhíu mày cảnh cáo Tần Trạm.

Tân Trạm liếc gã một cái, cười nói: “Vậy tôi chỉ có thể nói với anh một câu xin lỗi, con người của tôi rất thích xen vào chuyện của người khác.”

Người áo đen lập tức giận tím mặt, gã bước lên một bước, lạnh giọng quát lớn: “Chỉ là đại tông sư mà cũng dám quản chuyện của tôi sao?”

Tần Trạm cười nhạo nói: “Anh cũng giống như tôi, đều là đại tông sư. Huống chi anh chủ tu chỉ là tinh thần lực mà thôi! Khống Hồn Thuật mà anh dựa vào đã không có tác dụng với tôi, anh còn tư cách gì la hét trước mặt tôi?”

Giọng người áo đen lạnh lùng nói: “Làm càn!”

Vừa dứt lời, gã lập tức thò bàn tay khô gầy hung hăng vồ về phía Tần Trạm!

Một luồng khí kình bén nhọn lập tức mang theo vô số đá vụn, gần như trong nháy mắt đã bao vây Tần Trạm!

Tần Trạm mặt không đổi sắc, bỗng dưng giơ nắm đấm lên: “Âm” một tiếng đập về phía trước!

Động tác gọn gàng, trong nháy mắt đã trực tiếp phá giải khí kình của người áo đen!

Người áo đen hừ nhẹ một tiếng, cơ thể của gã giống như biến mất trong không khí. Một giây sau, gã đã xuất hiện sau lưng Tân Trạm!

“Đi chết đi!” Người áo đen phẫn nộ quát một tiếng, bàn tay ngoằn ngoèo, móng vuốt khô quắt tạo thành một độ cong quái dị, trực tiếp chộp tới sống lưng của Tần Trạm!

“Chủ động tới gần? Chán sống rồi đúng không?” Tần Trạm nhíu mày, anh thoắt cái xoay người, hung hăng tát một phát vào mặt của người áo đen!

“Chát!”

Một âm thanh cực lớn vang lên! Cơ thể của người áo đen lập tức bị cái tát của Tần Trạm trực tiếp đánh bay ra ngoài!

“Sức mạnh thật đáng sợ!” Người áo đen kinh ngạc nói thầm trong bụng.

Vừa rồi cái tát của Tần Trạm không sử dụng chút nội kình nào, chỉ dựa vào sức mạnh đã gần như đánh nát xương mặt của gã!

Điều này khiến trong lòng người áo đen nổi lên cảm giác nguy cơ, gã liên tiếp rút lui, không dám tới gần Tần Trạm nữa.

Mà trong lòng đám người cậu Vương thì cực kỳ mừng rỡ, sau khi chứng kiến thủ đoạn cường thế của Tân Trạm, trong lòng bọn họ lại dấy lên hy vọng!

“Anh bạn, tôi không có ý muốn đổi địch với cậu.” Người áo đen trầm giọng nói: “Cậu thích sợi Tình Yêu Vĩnh Hằng kia, tôi tặng nó cho cậu, thế nào?”

Tần Trạm kinh ngạc nói: “Anh nhận thua hả?”

Người áo đen thản nhiên nói: “Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, tôi đến đây vì tiền, không phải đánh nhau sống chết.”

Trên mặt cậu Vương lập tức dâng lên nét bối rối, anh ta dốc hết sức lực hét lên: “Cứu tôi ra, tôi có thể cho anh nhiều tiền hơn!”

“Ôn ào!” Người áo đen hừ lạnh một tiếng, gã cách không tát một cái đã trực tiếp đánh cậu Vương bay ra ngoài.

Ngay sau đó, người áo đen nhìn chằm chằm Tần Trạm, nói: “Nếu cậu không thỏa mãn, chúng ta có thể chia đôi, thế nào?”

Tần Trạm sờ cằm, làm bộ suy nghĩ.

Người áo đen thấy thế bèn rèn sắt khi còn nóng: “Thân thủ của cậu giỏi như vậy, chỉ bằng ở lại làm một trận với tôi! Vừa có thể kiếm tiền lại không bị trói buộc, cớ sao lại không làm chứ?”

Tần Trạm chậm rãi ngẩng đầu lên, anh nhìn người áo đen, lạnh giọng nói: ật có lỗi, con người tôi dã tâm khá lớn, cho dù có tiền, tôi cũng không muốn chia với anh. Huống chỉ, tôi còn không muốn làm người vô danh giống anh.”

Nghe thấy câu này, khí thế trên người người áo đen chậm rãi trở nên lạnh lùng.

“Nói vậy, cậu nhất định phải nhúng tay vào hả?” Giọng của người áo đen mang theo chút lạnh như băng, một cỗ sát khi trong nháy mắt liền tràn ra.

Tân Trạm gật đầu nói: “Phải.

Người áo đen giận dữ nói: “Nhóc con, cậu quá càn rỡ, thật sự cho rằng tôi không có cách nào với cậu đúng không! Cậu đã đồn ép không tha, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”

Nói xong, người áo đen hung hăng giậm một cước xuống đất.

“Âm”

Trong tích tắc, cả mặt biển nổ tung cao mấy thước! Mặt đất dưới chân gã thì trực tiếp hạ xuống mấy centimet!

Sau đó, trên mặt biển đằng kia dấy lên từng đợt bọt sóng, một con thú khổng lồ cao vài chục mét đột nhiên trồi lên!

“Quả nhiên.” Tân Trạm hơi híp mắt: “Lực lượng thần bí kia có lẽ phát ra từ người con quái vật này.”

“Yêu thú hả?” Tô Uyên ở một bên cau mày hỏi.

Tần Trạm ừ một tiếng, nói: “Chỉ sợ thực lực của con yêu thú này có thể so với võ tông.”

Võ tông, chính là kết đan kỳ, với yêu thú mà nói, đạt tới tầng này, trong cơ thể nghiễm nhiên đã tạo thành kim đan.

Nếu có thể chém chết nó, lấy kim đan, có lẽ có thể trực tiếp bước vào đại tông sư bát phẩm!


Nghĩ tới đây, trong đôi mắt Tần Trạm không khỏi nhấp nhoáng ánh sáng hưng phấn.


“Uyên, em lùi ra xa một chút.” Tân Trạm quay người nói với Tô Uyên.


Tô Uyên nhẹ gật đầu, cô ấy chen vào đám người, lẳng lặng nhìn Tân Trạm.


Mà lúc này đám người cậu Vương đã bị con yêu thú kia dọa tới mặt mày không còn chút máu, thậm chí có người bất tỉnh tại chỗ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK