Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm - (Truyện full) - Tác giả Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu như thật sự những tu sĩ nào đó có mục đích không tốt tiến vào trong, loại suy nghĩ này rất dễ dàng bị phát hiện, sẽ bị rơi vào trong huyễn cảnh ướt át không có cách nào tự thoát ra.

Mà sau một tháng phá trận pháp thoát ra, tự nhiên sẽ cạn kiệt sức lực, khí huyết thiếu hụt, làm sao có thể không mất sức.

Nhưng trong tâm của Tân Trạm rất kiên cố, không có suy nghĩ mờ ám, cộng thêm rất hiểu rõ huyễn trận, chút đồ vật này đối với anh chỉ như chút tài mọn.

Trên một đường đi, Tân Trạm không cảm thấy bị quấy nhiễu chút nào, sau khi đi mấy chục bước, trận pháp đầu tiên tự phá.

Sau đó, khung cảnh xung quanh thay đổi, trời đất bỗng trở nên mờ tối, vươn tay ra không nhìn thấy năm ngón.


Cơn gió thảm thiết thổi qua, một luồng khí lạnh lẽo không ngừng bao phủ.

Đột nhiên, một đám yêu ma điên cuồng nhảy mua, đôi mắt màu đỏ tươi thắp sáng đêm đen, vô số ác quỷ phát ra tiếng gào thép khắp trời, vươn ra những móng vuốt sắc nhọn lao về phía Tân Trạm.

Tân Trạm hơi xoay người, móng tay sắc nhọn của một con ác quỷ đột nhiên cắt vào da thịt của anh.

Máu tươi chảy xuống, cảm giác đau đớn khi bị đâm vào ngay lập lức truyền tới bộ não.

“Cảm giác chân thực như vậy, xem ra khác với thử thách cấp thứ nhất, không hoàn toàn là huyễn cảnh, mà là thử thách năng lực của tu sĩ”

Tân Mặc như có một suy nghĩ, thật ra, nếu như đã thông qua huyễn cảnh cấp đầu tiên, vậy thì tu sĩ đã có đề phòng, lại tạo ra huyễn cảnh thì không có ý nghĩa gì.

Mà mục đích của Cực Hàn cung là để tính cách nghiêm chỉnh, tu sĩ có tuổi nghề tu vi cao thâm, chưa chắc là người thông hiểu huyễn trận.

“Nếu như thử thách cấp đầu tiên là tâm cảnh, cấp thứ hai là thực lực, vậy cấp thứ ba lại là thứ gì?”

Hiểu rõ điểm này, Tân Trạm cũng nhẹ nhàng thoải mái.

Thậm chí anh không cần phải mở mắt thần, đơn giản thông qua khí tức trên người của những con ác quỷ này thì có thể phân biệt thật giả mạnh yếu.

Gặp phải ảo ảnh của ác ma quỷ quái, Tân Trạm không nhúc nhích, nếu ma quỷ thật sự của trận pháp ra tay, Tân Trạm sẽ vươn tay phá vỡ nó.

Đứng im một chỗ không nhúc nhích, sau mười nhịp thở, tất cả ác quỷ yêu ma đều biến mất.

Âm!

Cột khí thứ hai dâng lên không trung, tràn ngập một mảng trời đất.

Bên ngoài màn sương mù của Loạn Tâm trận, nhìn thấy sương mù dâng lên, tất cả tu sĩ đều bị kinh ngạc.

Cấp thứ nhất của Loạn Tâm Mê Vụ mới bị phá chưa bao lâu, cấp thứ hai cũng bị phá theo rồi sao?

“Trời ơi, chẳng lẽ đã ở đây hai mươi mấy năm, cuối cùng phải nhìn thấy có tu sĩ xuyên qua Loạn Tâm Mê Vụ trận đi vào Cực Hàn cung sao?”

“Tôi đã ở đây một trăm năm rồi, cũng chưa từng gặp người phá trận nhanh như vậy”

“Thực lực của tiên bối Tân thật sự khiến người ta kinh ngạc, có thể liên tục vượt qua hai cửa nhanh như vậy” Chu Anh Tuấn cũng ngẩn ra.

“Chị ơi, hiện tại tiền bối Tân đã dùng bao nhiêu thời gian rồi?”

“Có lẽ thời gian nửa nén hương rồi.” Nữ tu Cực Hàn cung cũng hơi ngẩn ngơ.

“Tiền bối Tân nói cần dùng thời gian một nén hương để phá trận, chẳng lẽ là thật sự ư”

Chu Anh Tuấn sững sờ tại chỗ.

“Cậu nói anh ta họ Tân, tên của anh ta là gì?” Đột nhiên nữ tu hơi kích động nói.


Nếu như có nam tu thành công phá trận, cô ta phải phụ trách ghi lại.


“Chuyện này tôi cũng không biết, nhưng nữ tu lúc nấy rời đi có lẽ sẽ biết” Chu Anh Tuấn cười khổ nói.


Ngay khi bên ngoài ai nấy đều nghị luận sôi nổi, bên trong sương mù, Tân Trạm đã xông vào cấp cuối cùng của trận pháp.


Mà lần này, Tân Trạm nhắm hai mắt lại, qua thời gian rất lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK