“Đây là tình trạng bài xích sao?”
Tân Trạm nhướng mày.
Thánh trì nhà họ Diệp được các vị tiền bối nhà họ Diệp dùng thời gian mấy ngàn năm để kiến tạo ra, chuyên môn dùng để tinh lọc Huyết mạch thượng cổ của người trong tộc họ Diệp.
Mà trong cơ thể anh tuy rằng cũng có Huyết mạch thượng cổ, nhưng lại là huyết mạch của nhà họ Tân, không thể tiến hóa thông qua thánh trì này.
Ngược lại bởi vì không thích hợp nên sẽ phải chịu sự công kích của nước ao.
“Có thể sửa đổi pháp trận trong thánh trì không, để nó có thể tinh lọc huyết mạch cho anh?”
Tân Trạm đi vào chỗ nước sâu trong ao, phù ma không nhịn được hỏi.
“Không đơn giản như vậy” Tân Trạm lắc đầu nói.
“Đây chính là thành quả mấy ngàn năm của nhà họ Diệp, hơn nữa nếu đã có thể tinh lọc huyết mạch thì nhất định trận pháp sẽ cực kỳ phức tạp huyền diệu, cho dù tôi tinh thông trận pháp nhưng ngay cả văn trận tôi còn chưa xem qua thì trong thời gian ngắn như vậy cũng không có cách nào thay đổi”
“Hơn nữa giờ tôi vẫn còn đang ở tầng cạn của thánh trì, áp lực bên trong hẳn sẽ còn mạnh hơn nhiều” Tân Trạm nhíu mày, nhưng không dám dừng lại một giây nào.
Anh cảm giác được trên đỉnh đầu vang lên tiếng người nhảy vào nước, chứng tỏ Diệp Trảm Long cũng đã đuổi theo vào bên trong ao, về phần có những người khác hay không thì anh không rõ.
Linh khí toàn thân vận chuyển, Phệ Thiên Trùng cũng bao vây lấy cả người anh.
Tân Trạm lại vận dụng Nhập Ẩn thuật, áp chế khí tức xuống mức thấp nhất.
Anh phải vận dụng gần như tất cả lực lượng để chống lại mới tạm thời ngăn cản được sự tấn công của dòng nước trong ao.
“Tân Trạm, cậu không sao chứ”
Diệp Thành bơi phía trước, tuy anh cũng cảm nhận được một chút áp lực, nhưng vì có huyết mạch nên anh không bị thánh trì bài xích, thậm chí xương cốt và kinh mạch trong thân thể lại có cảm giác ngứa ngáy, thoải mái.
“Không có việc gì, Diệp Văn đã vào thánh trì trước chúng †a một bước, mau đi tìm anh ta đi” Tân Trạm lắc đầu nói.
Diệp Văn là con nối dòng duy nhất của Diệp Trảm Long, từ nhỏ đã được ba cưng chiều nuôi lớn, giờ Diệp Trảm Long lại vì anh ta mà xâm nhập vào trong thánh trì.
Sau khi tìm được anh ta, dù là bắt giữ uy hiếp hay là dùng biện pháp khác đều có thể coi như là một loại hỗ trợ.
Đối với loại người như Diệp Trảm Long tất nhiên không cần phải quan tâm đến đạo lý thắng mà không dùng bạo lực.
“Hai thằng chết tiệt này lặn thẳng xuống dưới rồi, nhất định là đang đi tìm Diệp Văn.”
Diệp Trảm Long theo sát phía sau, trên mặt ông ta vô cùng âm trầm, trong lòng lo lắng.
Nhưng linh khí bên trong thánh trì cũng không ngừng bài xích thân thể ông ta, khiến cho Diệp Trảm Long phải phân tâm chống cự, trong lúc nhất thời không thẻ đuổi kịp đến.
Lúc này, Diệp Văn đang ngồi xếp bằng ở chỗ sâu nhất trong thánh trì.
Sắc mặt anh ta ngưng trọng, đang nghiêm túc hấp thu linh dịch đặc thù trong thánh tuyền, chuẩn bị thay đổi máu trong cơ thể.
“Đáng tiếc thật, vốn định lẻn vào đáy ao, như vậy nhất định sẽ chuyển hóa trăm phần trăm thành huyết mạch thượng cổ của nhà họ Diệp, nhưng áp lực dưới đáy ao quá nặng, khó mà chịu đựng được”
Diệp Văn nhìn thoáng qua đáy ao, cảm thấy không cam lòng, nhưng anh ta cũng thấy hơi sợ hãi.
“Quên đi, trong thánh trì cũng chỉ có một mình mình, lại không có người cạnh tranh, làm gì phải chọn việc nguy hiểm như vậy? Chỉ có mình mình được tẩy hóa huyết mạch, sau này nhà họ Diệp sẽ là của mình, không thể để mất mạng ở nơi thế này được.”