Mỗi một người trong gia tộc họ Tân, mỗi giai đoạn lớn chỉ có thể đi vào một lần. Thành tích này được xem là thực lực thiên phú trước mắt của người nhà họ Tân.
Tân thị gia tộc lớn mạnh sự nghiệp vĩ đại, cấp bậc nghiêm ngặt.
Mà đánh giá thân phận, không chỉ dựa vào chỗ dựa vững chắc hay địa vị của bậc cha chú, mà là dựa vào năng lực.
Gần như tất cả những đãi ngộ và tư cách của người họ.
Tân đều là căn cứ định ra thành tích khảo hạch thiên phú.
Nói cách khác, kết quả tham gia khảo hạch của Tân Trạm sẽ quyết định hình tượng tương lai của Tân Trạm trong mắt mọi người sau này.
Lấy một ví dụ, tỷ như người trong tộc Tân thị muốn đi đến thư viện đọc sách, người thiên phú bình thường chỉ có thể đi vào tầng thứ nhất. Nhưng nếu người trong tộc có lệnh bài cấp cao nhất thì có thể không cần bất kì sự xin phép nào, trực tiếp đi tới Tâng cao nhất xem những công pháp ý nghĩa thâm sâu mạnh nhất đó.
Hoặc là có quyết định về những chuyện lớn quan trọng trong nhà họ Tân, người giữ tấm lệnh bài cao nhất cũng có thể trực tiếp đi vào trong đó lắng nghe.
Hoặc là số linh thạch, tiên thảo v.v mà nhà họ Tân cung cấp cho mỗi tháng, thiên tài cấp cao nhất cũng có thể giành được số lượng tài nguyên lớn nhất.
Nhà họ Tân làm như vậy cũng là vì để thiên tài nhà họ Tân có được đầy đủ số tài nguyên, dành sự tôn trọng lớn nhất cho bọn họ.
Để cho nó không đến mức bị trì hoãn, cũng có thể đi tìm hiểu các loại vận hành thao tác của nhà họ Tân ngay từ khi mới bắt đầu.
Xét cho cùng nếu như nhà họ Tân muốn tiếp tục tồn tại, thì hoàng triều Tân sẽ mãi mãi không sụp đổ.
Điều cần nhất không phải là xuất thân mà là thiên tài có năng lực đứng đầu.
Mà hiện tại, Tân Trạm không hiểu bất kỳ cái gì, ngay cả khảo hạch ra sao cũng không biết, cũng không chuẩn bị thứ gì cả, cứ ngẫu nhiên bước vào trong đó mà không biết có phải là sai lầm hay không.
Không nói đến chuyện khảo hạch thế nào cũng sẽ bị ảnh hưởng, hơn nữa một khi kết quả này hỏng bét, chí ít ở trước cảnh giới hợp thể, Tân Trạm cũng không có cách nào xoay người.
Khảo hạch quyết định vận mệnh rất lâu dài của Tân Trạm, đương nhiên Tân Sở Phi không thể nào không sốt ruột.
“Trận pháp đã mở ra rồi, không gian mà tổ khí thúc giục không có cách nào cưỡng chế đóng lại được. Hơn nữa làm như vậy rất dễ tổn thương tới người ở bên trong.” Sắc mặt Chú Thụy tràn ngập áy náy.
“Sở Phi, cháu trước đừng nóng ruột, đợi anh trai cháu tham gia khảo hạch xong, nếu như thành tích không như ý, chú lại nghĩ cách báo cáo lên trên. Dù sao cũng là chúng ta làm sai” Sắc mặt ông già Bạch Phát cũng ngưng trọng nói.
“Nhưng như thế này, nhiều lắm cũng chỉ có thể ở vị trí trung bình thôi.”
Trong lòng hai người cũng đều có chút áy náy.
Trước kia, cũng không phải không có loại ví dụ này.
Vốn là một thiên tài của nhà họ Tân, nhưng do chuẩn bị không tốt hoặc do bất thường bất ngờ, khiến cho kết quả quá kém nên đã sa sút nghiêm trọng, từ đó về sau không gượng dậy nổi, trở thành tấm gương thất bại.
“Hy vọng thành tích của anh tư của sẽ không quá tệ-”
Tân Sở Phi cũng tràn đầy lo lắng.
Chuyện Tân Trạm trở về nhà họ Tân đã truyền tới tai mọi người, tất cả đều biết. Nếu kết quả khảo hạch không được như ý nguyện, người trong nhà biết cũng coi như thôi.
Nhưng sợ là cái chức danh đứng đầu hiện tại của Tân Trạm, tin tức xấu này sẽ rất nhanh chóng truyền khắp nhà họ Tân, sẽ khiến cho thanh danh về sau của Tân Trạm phải chịu ảnh hưởng.
Tân Trạm bên kia không hề biết toàn bộ chuyện đã xảy ra ở bên ngoài.