Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Đông và Chương Mạn Thanh trò chuyện với nhau khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ, cơ bản đã trao đổi hết những suy nghĩ của hắn với Chương Man Thanh rồi. Tiếp theo còn phải xem biểu hiện của Chương Mạn Thanh như thế nào nữa.

Đối với năng lực làm việc của Chương Mạn Thanh, Hàn Đông vẫn tương đối nhìn nhận. Qua thời gian quan sát này, Hàn Đông có thể nhận ra, Chương Mạn Thanh làm việc luôn có sự dẻo dai, làm việc cũng có tinh thần chấp hành, suy nghĩ tương đối rõ ràng.

So với Tôn Chí Hà, năng lực làm việc của Chương Mạn Thanh cao hơn một bậc. Hơn nữa cảm giác mà Tôn Chí Hà mang lại cho người khác khá khắc nghiệt, không quan tâm đến tình cảm. Nhưng cảm giác Chương Mạn Thanh mang lại lại là người có chút hiểu biết về nghệ thuật ứng xử.

Cho nên, đối với hai nữ cấp dưới này, Hàn Đông coi trọng Chương Mạn Thanh hơn.

Buổi chiều, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hoàng Đào Thông thông báo cho Hàn Đông biết vào thứ tư sẽ tổ chức Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy. Lần này Hội nghị có hai chủ đề chính, thứ nhất là lắng nghe báo cáo về tình hình có liên quan đến hạng mục đường tàu điện ngầm Thục Đô của Ủy ban nhân dân thành phố Thục Đô, còn một chủ đề khác chính là thảo luận về vấn đề nhân sự.

Qua sự nỗ lực của Hàn Đông, hạng mục đường tàu điện ngầm Thục Đô đã đang trong quá trình khởi công lại, các mối quan hệ ở các bộ, các Ủy ban Trung ương cơ bản đã xong xuôi rồi. Qua thông báo của Ủy ban Cải cách và các bộ ngành có liên quan, tổ xem xét liên hợp sẽ đến tỉnh Tây Xuyên vào khoảng cuối tháng sáu để tiến hành khảo sát hạng mục. Đây chính là một lần khảo hạch cuối cùng để quyết định xem liệu hạng mục đường tàu điện ngầm của Thục Đô có được thực hiện hay không. Cho nên Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh cũng vô cùng coi trọng, bảo Thục Đô làm tốt các công tác chuẩn bị có liên quan, lần này ở trong Hội nghị thường vụ cũng dành thời gian để nghe báo cáo của họ. Còn về vấn đề nhân sự, thứ nhất là chọn người cho tổ lãnh đạo hạng mục đường tàu điện ngầm Thục Đô, thứ hai là nhân sự ở các ban ngành trực thuộc tỉnh vì nhiều nguyên nhân mà phải điều chỉnh.

Đương nhiên, lần này nhắc đến vấn đề điều chỉnh nhân sự, chủ yếu cũng do Hàn Đông đưa ra đề án đẩy mạnh việc giám sát cán bộ. Đề án này đã được thảo luận qua ba lần trong Hội nghị họp bàn công việc các Bí thư, cơ bản cũng đã đạt được ý kiến thống nhất, lần này là lần thảo luận và thay đổi cuối cùng.

Hàn Đông cầm cây viết lên, ghi lại những điều chủ yếu cần thảo luận trong Hội nghị thường vụ lần này. Thứ nhất là tìm hiểu thêm về hạng mục đường tàu điện ngầm của Thục Đô, thứ hai là thông qua phương án giám sát, nhất định phải được thông qua trong phạm vi nguyên tắc của hắn. Thứ ba là vấn đề nhân sự, phải nắm được vị trí Phó giám đốc sở Tài chính. Còn về phần Giám đốc sở Tài chính, dù sao ông ta cũng sắp nghỉ hưu rồi, tạm thời cứ để ông ta ở vị trí đó, đợi cho quyền phát ngôn của hắn lớn thêm chút nữa, rồi sẽ suy nghĩ đến việc thay người của hắn vào vị trí đó.

Về ứng cử viên cho vị trí Phó giám đốc sở Tài chính, trong lòng Hàn Đông đã có tính toán rồi. Lần trước hắn cũng đã thảo luận với Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tiêu Hồng Tân, đó chính là Phó giám đốc sở xếp thứ ba đương nhiệm Lưu Bị Tuyên.

Hàn Đông và Lưu Bị Tuyên là bạn học trong trường Đảng, quan hệ cũng không tệ, có sự hiểu biết nhất định đối với y, chỉ là sau này hai người qua lại cũng ít đi một chút. Lần này quay về tỉnh Tây Xuyên, Lưu Bị Tuyên cũng đã là Phó giám đốc sở Tài chính, y cũng gọi điện thoại cho Hứa Song, tỏ ý muốn đến báo cáo công tác. Nhưng Hàn Đông lại bảo Hứa Song chuyển lời lại cho Lưu Bị Tuyên, bảo y yên tâm làm việc. Lần này sau khi Hàn Đông hạ quyết tâm phải ra tay với sở Tài chính, liền gọi Lưu Bị Tuyên đến, nói chuyện với y một lần. Từ trong cuộc nói chuyện Hàn Đông cảm giác được, Lưu Bị Tuyên không hổ là người từng bước từng bước trưởng thành trong sở Tài chính. Y hiểu rất rõ về công việc trong sở Tài chính, y đều có cách nhìn riêng của mình trong mỗi một sự việc hay các mối quan hệ giữa sở Tài chính với các cấp trên dưới. Thậm chí y còn đưa ra được một phương pháp xử lý có hiệu quả để ngăn chặn việc sở Tài chính lạm quyền. Khái quát mà nói chính là thực hiện chính sách công bố rõ ràng mọi việc và chất vấn, chấp nhận sự giám sát của mọi người, đồng thời đẩy mạnh chế độ chất vấn, đem trách nhiệm áp dụng vào mỗi một tầng lớp. Làm như thế nơi nào có vấn đề, đều có thể nhanh chóng giải quyết rõ ràng, như thế có thể tránh được việc một số người trốn tránh trách nhiệm hoặc không tìm ra được lỗi ở đâu.

“Lưu Bị Tuyên cũng khá thông minh, hơn nữa vẫn rất chú ý trong công việc, tạm thời để y đảm nhiệm vị trí Phó giám đốc sở, nếu như Phương Giang Lâm còn biểu hiện như bây giờ, cứ thả quyền như vậy, thì cứ để ông ta đứng tiếp ở vị trí Giám đốc sở. Nếu ông ta không phối hợp, thì chỉ còn cách tìm cách để ông ta về hưu sớm mà thôi.”

Hàn Đông thầm cân nhắc. Theo như suy nghĩ của Hàn Đông, chính là để Lưu Bị Tuyên sau này đảm nhiệm vị trí Giám đốc sở Tài chính.

Như vậy, hai bộ phận quan trọng nhất là Sở Công an, Sở Tài chính đều nắm giữ trong tay Hàn Đông, có ý nghĩa rất lớn trong việc Hàn Đông có thể triển khai công việc tốt hơn rất nhiều.

Mà lần này Tiêu Hồng Tân vì lợi ích của bản thân y, cũng đã thể hiện thái độ hợp tác. Điều này đồng nghĩa với bỗng chốc Hàn Đông có thêm một người bạn tốt, ngoài ra vì lần điều chỉnh nhân sự này không phải nằm ở số ít, cho nên Hàn Đông liền có khả năng có thể tham dự được.

Ngay cả Phó bí thư Đỗ Trung Sâm, Hàn Đông cũng có thể chắc chắn ít nhất y cũng sẽ không phản đối hắn điều chỉnh người ở vị trí Phó giám đốc sở Tài chính, đồng thời đề bạt Lưu Bị Tuyên lên. Vì Hàn Đông biết Giám đốc sở Tài chính đương nhiệm Phương Giang Lâm là nhờ mối quan hệ với Đỗ Trung Sâm mà được đưa lên, bây giờ Phương Giang Lâm biểu hiện không được tốt lắm, hơn nữa sở Tài chính lại bị hắn nắm giữ và điều hành. Hắn còn chưa trực tiếp ra tay với Phương Giang Lâm, đã là rất nhân từ rồi, Đỗ Trung Sâm đương nhiên cũng không muốn làm phức tạp chuyện này lên nữa.

Mặt khác Hàn Đông và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương đã có được ý kiến thống nhất ban đầu, Chu Lộ Lương cũng thể hiện ủng hộ hắn trong phương án điều chỉnh nhân sự của sở Tài chính.

Có Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương ủng hộ, quyền phát ngôn của Hàn Đông trong Tỉnh ủy vô hình lại tăng lên không ít. Mà sở dĩ Chu Lộ Lương có thể ủng hộ hắn, tuy nằm ngoài suy nghĩ của người khác, nhưng vẫn trong dự liệu của Hàn Đông.

Mặc dù ban đầu Chu Lộ Lượng tỏ vẻ duy trì thái độ trung lập, nhưng Hàn Đông nhận ra y là người hiện thực, hơn nữa lại vì làm việc có thật, y vẫn luôn kiên trì theo nguyên tắc của mình. Từ trong mấy lần hội nghị có thể nhìn ra được, bởi vì thái độ kiên trì nguyên tắc của Chu Lộ Lượng, khiến Bí thư Tỉnh ủy Phạm Đồng Huy rất không hài lòng về y, trong rất nhiều việc, ông ta cũng không ủng hộ lắm đối với Ủy ban Kỷ luật, điều này cũng khiến cho mối quan hệ giữa Chu Lộ Lương và Phạm Đồng Huy càng ngày càng cách xa nhau hơn. Còn Chu Lộ Lương đối với phương án giám sát cán bộ mà Hàn Đông đưa ra quả thật rất có hứng thú, thậm chí còn nhiều lần chủ động gọi điện thoại nói chuyện với Hàn Đông. Đối với một số quan niệm và suy nghĩ mà Hàn Đông đưa ra, Chu Lộ Lương cũng rất tán thành. Hai người thông qua phương thức này, mối quan hệ cũng dần xích lại với nhau, cho nên lần này Chu Lộ Lương rất vui vẻ mà ủng hộ Hàn Đông.

Đang nghĩ ngợi, điện thoại trên bàn liền vang lên, Hàn Đông nhìn số, là của văn phòng Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Mặt trận Tổ quốc tỉnh Ngô Kỳ Bắc.

Hàn Đông hơi sững người một lúc, trên mặt liền có vẻ vui mừng, trong lòng thầm cảm thán. Mỗi lần lúc sắp diễn ra Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, đều là một lần diễn một vở kịch trao đổi lẫn nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK