Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy Tần Vĩ Quân xưng hô đối phương là “Bí thư Hạ”, Hoàng Văn Vận khẽ nhíu mày, trong lòng nghĩ thầm, “Xem ra Tần Vĩ Quân này, dường như có liên hệ gì với Hạ Kim Cường? Xem ra lần này lão ta đến có ý đồ không tốt.”

Lúc này Tần Vĩ Quân nói vào điện thoại vài câu, liền cười ha hả nói:

- Được, được, vậy cứ như thế.

Sau đó lão ta cúp điện thoại, liếc nhìn Hoàng Văn Vận và Thẩm Tòng Phi một cái, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Hoàng Văn Vận thản nhiên cười, nói:

- - Phó cục trưởng Tần, các vị chuyên gia, chúng ta đến phòng họp đi, tất cả mọi người đang chờ.

Tần Vĩ Quân đành phải gật đầu, cuời nhạt, đi theo Hoàng Văn Vận cùng bước vào phòng họp.

Lúc này trong phòng họp, những người phụ trách của các bộ phận có liên quan ở thành phố Tân Châu đang ngồi chờ rồi.

Hoàng Văn Vận dẫn đoàn người đi vào, sau đó mọi người ổn định vị trí, tiếp theo Hoàng Văn Vận phát biểu khai mạc, hoan nghênh lãnh đạo và các chuyên gia của Cục Công nghiệp than đá tỉnh đến thành phố Tân Châu chỉ đạo công tác.

Sau đó Tần Vĩ Quân cũng phát biểu, lão nói:

- - Lần này tới đây là do nhận sự chỉ đạo của lãnh đạo tỉnh ủy, tiến hành thảo luận, sắp xếp và bố trí công việc có liên quan đến mỏ than huyện Vũ An thành phố Tân Châu. Tài nguyên than đá là tài nguyên không thể tái sinh, trên toàn quốc mà nói, tài nguyên than đá tỉnh ta không phải là rất phong phú...

Ý của lão ta nói gần nói xa là trữ lượng của mỏ than huyện Vũ An rất lớn, chiếm một phần ba trữ lượng than đá của cả tỉnh, bởi vậy cần phải tăng cường quản lý, phải tiến hành khai thác và sử dụng dưới sự săp xếp thống nhất của toàn tỉnh.

Theo ý của lão ta, việc khai thác mỏ than của huyện Vũ An, là muốn Cục Công nghiệp than đá tỉnh thống nhất bố trí.

Hoàng Văn Vận ngồi yên ở đó, trong chuyện này, thành phố Tân Châu nhất định sẽ không buông tay.

Cho nên bất luận Tần Vĩ Quân nói như thế nào, bây giờ cứ tạm thời nghe, về sau cụ thể làm như thế nào, cũng không phải do Tần Vĩ Quân định đoạt.

Thẩm Tòng Phi ngồi ở một bên chậm rãi uống trà, không thèm để ý đến lời nói của Tần Vĩ Quân, theo phân công của Ủy ban nhân dân thành phố, nhiệm vụ chủ yếu của anh ta là quản lý công nghiệp, tài chính và khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên. Nếu để cho Cục Công nghiệp than đá tỉnh đoạt lấy quyền chủ động khai thác mỏ than huyện Vũ An, không phải là chiếm đoạt thành tích trong tay anh ta sao?

Huống chi, vừa mới nghe Tần Vĩ Quân gọi điện thoại, dường như có cấu kết với Hạ Kim Cường, như vậy ý đồ của người này rất rõ ràng, nhất định không phải đến để làm việc tốt.

Cho nên, Thẩm Tòng Phi đã coi Tần Vĩ Quân dẫn đến cái gọi là tổ chuyên gia thành một vở kịch khôi hài, cảm thấy tiếp bọn họ thật là lãng phí thời gian.

Phải nói rằng, Thẩm Tòng Phi hiện tại rất bận, anh ta đang toàn lực chuẩn bị tài liệu, rồi chuẩn bị đi đến mấy tập đoàn gang thép lớn ở trong nước, chắc chắn phải nhanh chóng lập nên liên doanh than thép trước đã.

Sau khi Tần Vĩ Quân nói xong, lại đến mấy tên được gọi là chuyên gia phát biếu ý kiến, đưa ra đủ loại suy nghĩ và đề nghị đối với việc lợi dụng khai thác tổng hợp mỏ than, trong đó một điểm chủ yếu nhất, chính là cần phải tiến hành khai thác một cách đảm bảo dưới sự thống nhất quy hoạch của toàn tỉnh.

Khi chuyên gia phát biểu, Tần Vĩ Quân ngồi ở đó, ánh mắt thi thoảng lại liếc nhìn Hoàng Văn Vận và Thẩm Tòng Phi.

Chủ tịch thành phố Tân Châu Hàn Đông này lại không ra mặt tiếp đón lão, làm cho trong lòng lão ta vô cùng khó chịu.

Nhưng trước khi đến, lão ta đã liên hệ với Hạ Kim Cường, trong một số vấn đề, hai người cũng đã thống nhất ý kiến.

Cho nên lão ta quyết định thật nhanh, gọi điện thoại cho Hạ Kim Cường, chính là để tiêu diệt nhuệ khí của Hàn Đông.

“Ngươi không phải không muốn tiếp đãi tôi sao, đến lúc đó nhân vật số một của mấy người đích thân tiếp tôi, ăn cơm cùng chúng tôi, xem thể diện ngươi để ở đâu.” Tần Vĩ Quân nghĩ thầm trong lòng, “Hừ, chỉ là Chủ tịch thành phố mà thôi, đừng nghĩ là mình giỏi, không cần nói đến bên trên có lãnh đạo Tỉnh ủy, ngay tại thành phố Tân Châu ngươi cũng chỉ là xếp thứ hai mà thôi, kiêu ngạo gì chứ.”

Theo lão nghĩ, chỉ cần Bí thư Thành ủy thành phố Tân Châu Hạ Kim Cường ra mặt, đến lúc đó mình làm mất mặt của Hàn Đông là không thành vấn đề.

Trước khi lão đến, không thăm dò tình hình của thành phố Tân Châu, chỉ là tuân theo suy nghĩ thông thường, cảm thấy thành phố Tân Châu chắc chắn là Hạ Kim Cường nói là được.

Lão có …lý do, một là Hạ Kim Cường là Bí thư Thành ủy, còn Hàn Đông chỉ là Chủ tịch thành phố, hai là tuổi của Hạ Kim Cường cũng lớn, thời gian chìm nổi trong quan trường cũng nhiều, thủ đoạn chắc chắn mạnh hơn một chút, ba là Hạ Kim Cường dường như làm việc ở thành phố Tân Châu lâu hơn Hàn Đông, kinh doanh chắc sẽ lâu hơn.

Bởi vậy Tần Vĩ Quân thấy, từ ba lý do này, Hàn Đông bất luận thế nào cũng sẽ không đấu lại Hạ Kim Cường, cho nên chỉ cần thu xếp được phía Hạ Kim Cường ổn thỏa, tất cả mọi chuyện của thành phố Tân Châu đều không có vấn đề gì.

Đương nhiên, nếu lão ta biết được tình hình thực tế của Thành ủy Tân Châu bây giờ, cũng không biết lão ta sẽ nghĩ như thế nào.

Đợi các chuyên gia nói xong, Thẩm Tòng Phi cũng phát biểu.

Trước hết anh ta tổng kết ý kiến của các chuyên gia, biểu thị sự cám ơn đối với các chuyên gia, sau đó chuyển đề tài, nói rằng trong vấn đề khai thác mỏ than huyện Vũ An, thành phố Tân Châu đã lập ra sắp xếp và bố trí tương ứng, đưa ra khái niệm xây dựng khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên.

“Hừ, tên Thẩm Tòng Phi này giống như Hoàng Văn Vận, đoán chừng đều là người của Hàn Đông, xem ra bọn họ không muốn Cục Công nghiệp than đá tỉnh nhúng tay vào.” Tần Vĩ Quân cười nhạt, “Có điều, chuyện này không phải bọn chúng định đoạt, đến lúc đó Cục Công nghiệp than đá tỉnh xây dựng một công ty khai thác tổng hợp, xem các ngươi có thể làm thế nào.”

Ngoài việc câu kết với Hạ Kim Cường ra,

Còn nhận được sự ủng hộ của vị lãnh đạo nào đó trên Tỉnh ủy, bởi vậy đặc biệt không sợ hãi, thấy ý tứ gần xa của Hoàng Văn Vận, Thẩm Tòng Phi là không muốn Cục Công nghiệp than đá tỉnh nhúng tay vào, trong lòng thầm cười nhạt, cảm thấy như đang xem diễn kịch vậy.

Sau khi Thẩm Tòng Phi nói xong, các lãnh đạo của các bộ phận liên quan của thành phố Tân Châu cũng phát biểu, đây là bố trí sẵn từ trước, lời nói của bọn họ chủ yếu là dựa vào kiến nghị của các chuyên gia, tổng hợp tình hình thực tế của thành phố Tân Châu, đưa ra ý kiến của mình làm thế nào lợi dụng khai thác mỏ than huyện Vũ An.

Toàn bộ buổi tọa đàm, từ đầu đến cuối làm cho người ta có chút nghi hoặc.

Hai bên, mỗi bên đều đưa ra quan điểm của mình, dường như đang âm thầm phân cao thấp.

Mặc dù nói chuyện không hợp, nhưng mọi người đều phải làm tốt công việc ngoài mặt, buổi tọa đàm phải mở ra, cho nên dù là mình nói mình nghe thì cũng phải nói một chút.

Cứ như vậy buổi tọa đàm kéo dài hơn một tiếng đồng hồ, cũng đến lúc ăn cơm rồi, bèn nói:

- - Chúng tôi bố trí cơm trưa, Phó cục trưởng Tần và các vị chuyên gia, chúng ta đi thôi.

Tần Vĩ Quân sớm đã không kiên nhẫn được nữa rồi, sớm đã đợi đến giờ ăn, bởi vì khi lão gọi điện thoại cho Hạ Kim Cường, Hạ Kim Cường nói phải qua uống với bọn họ mấy chén, đến lúc đó mới có cơ hội đả kích đám người Hoàng Văn Vận.

Tiệc rượu được bố trí ở Nhà khách số một, đoàn người vừa ra khỏi cửa, một lát sau liền đã tới.

Sau khi xuống xe, Tần Vĩ Quân hỏi Hoàng Văn Vận:

- - Chủ tịch thành phố Hàn trưa này có ăn cơm cùng không?

Hoàng Văn Vận thản nhiên cườim nói:

- - Chủ tịch thành phố Hàn có thể bận việc khác rồi.

Anh ta không nói rõ, dù sao tên Tần Vĩ Quân này rõ ràng là đến phá rối, giữ vững khách khí ngoài mặt là được rồi.

Tần Vĩ Quân cười nhạt, lão đương nhiên biết Hoàng Văn Vận là đang nói dối.

Lúc này Thư ký của Hoàng Văn Vận đi tới, nhỏ giọng nói:

- - Phó chủ tịch thành phố Hoàng, vừa rồi nhận được thông báo của văn phòng Thành ủy, lát nữa Bí thư Hạ sẽ tới.

Hoàng Văn Vận gật đầu, nói:

- - Biết rồi.

Từ lúc Tần Vĩ Quân gọi cuộc điện thoại đó, Hoàng Văn Vận đã có tâm lý chuẩn bị, cho nên bây giờ nghe nói Hạ Kim Cường tới cũng không thấy ngạc nhiên.

- - Xem bọn họ rốt cuộc muốn làm cái gì?

Bố trí xong tiệc rượu, sắp xếp xong vị trí của Hạ Kim Cường, Hoàng Văn Vận nói với mọi người, sau đó toàn bộ mọi người ngồi ở đó vừa nói chuyện vừa chờ đợi.

Qua chừng mười phút đồng hồ, Hạ Kim Cường đến.

- - Thật ngại quá, để mọi người đợi lâu rồi.

Hạ Kim Cường tươi cười, nói.

Tần Vĩ Quân đứng lên, đi qua Hoàng Văn Vận, tiến đến bắt tay với Hạ Kim Cường:

- - Cảm ơn Bí thư Hạ trong lúc bận rộn đã dành thời gian tới gặp chúng tôi.

Hạ Kim Cường nói:

- - Phó cục trưởng Tần quá khách khí rồi, anh mang theo nhiều chuyên gia như vậy đến thành phố Tân Châu chỉ đạo công tác, chúng tôi có bận rộn đi nữa cũng phải lắng nghe ý kiến và đề nghị của Phó cục trưởng Tần và các vị chuyên gia chứ.

Tần Vĩ Quân nhướng mắt nhìn Hoàng Văn Vận bên cạnh, lập tức đáp:

- - Có lời này của Bí thư Hạ là tốt rồi, tôi còn cho là thành phố Tân Châu không chào đón chúng tôi đến.

Hạ Kim Cường cười, nói:

- - Sao có thể như vậy, Phó cục trưởng Tần, chúng ta cũng không nên đứng đây, ngồi xuống vừa ăn vừa nói đi.

Đám người đi vào chỗ rồi ngồi xuống, Tần Vĩ Quân luôn miệng nói chuyện cùng Hạ Kim Cường, không nói chuyện với Hoàng Văn Vận và Thẩm Tòng Phi nữa, thể hiện sự bất mãn trong lòng lão ta, đồng thời trong lời nói cũng âm thầm chỉ ra bất mãn của lão đối với Hàn Đông.

Hạ Kim Cường tuy rằng nghe được ý tứ trong lời nói của Tần Vĩ Quân, nhưng lại vẫn giả bộ, không trả lời trực tiếp, chỉ nói Ủy ban nhân dân thành phố trong thời gian này có rất nhiều việc, công việc rất bận.

“Hừ, để cho Tẫn Vĩ Quân nhảy ra đấu với Hàn Đông, bất kể như thế nào, không thể để cho Hàn Đông sống thoải mái.” Mục đích trong lòng Hạ Kim Cường là tạo nhiều đối thủ cho Hàn Đông, cho nên lúc nhận được điện thoại của Tần Vĩ Quân, lão lập tức liền bày tỏ muốn đến bữa cơm chúc rượu.

Người của cơ quan trực thuộc tỉnh xuống, nếu lãnh đạo chủ chốt ở bên dưới ra mặt tiếp đón, mời rượu, bọn họ cũng cảm thấy rất có thể diện.

Bởi vì như vậy, Tần Vĩ Quân thấy Hàn Đông để cho hai Phó chủ tịch thành phố tiếp đón mình, vốn dĩ đã có chút khó chịu, trong lòng lại càng căm tức, càm thấy tên Hàn Đông này thật không biết nể mặt, bởi vậy y quyết định trong sự việc khai thác mỏ than huyện Vũ An, nhất định sẽ không để cho Hàn Đông được như ý.

- - Đúng rồi, Bí thư Hạ, trước khi đến đây, tôi đã đến gặp Chủ tịch tỉnh Lý, anh ấy chỉ thị, nhất định phải tăng cường lợi dụng khai thác tổng hợp tài nguyên than đá toàn tỉnh. Bởi vậy, trên Cục mở cuộc họp thảo luận, chuẩn bị thành lập công ty đầu tư than đá Vũ An, giúp đỡ thành phố Tân Châu, tiến hành khai thác hợp lý, khoa học mỏ than lớn huyện Vũ An, chuyện này, mong thành phố Tân Châu ủng hộ nhiều hơn.

Nói xong, lão ta giơ chén rượu trong tay lên.

Hạ Kim Cường trong lòng buồn bực, gã không ngờ Tần Vĩ Quân đưa ra phương án như vậy, lại còn muốn gã tỏ thái độ, đây không phải là ăn mất con tốt của gã sao.

Nếu lời nói của Hạ Kim Cường có trọng lượng thì đỡ một chút, nhưng mấu chốt là, thành phố Tân Châu bây giờ, lời nói của Hạ Kim Cường căn bản là không có tác dụng.

- - Bí thư Hạ, tôi xin cạn trước.

Tần Vĩ Quân mỉm cười nói, uống cạn rượu trong chén.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK